ngự trù khám phá bí ẩn quá khứ

Chương 1: Một món ăn, một thời gian


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Căn bếp hiện đại tràn ngập mùi thơm của các loại gia vị. Lâm Diệp, một nữ đầu bếp trẻ tuổi, đang tất bật chuẩn bị món cuối cùng cho cuộc thi ẩm thực quốc tế mà cô đã ấp ủ từ lâu. Tay cô điệu nghệ, từng động tác dứt khoát, mắt dõi theo từng chi tiết, vừa căng thẳng vừa háo hức. Trái tim cô đập mạnh không chỉ vì áp lực cuộc thi mà còn vì cơ hội chứng minh bản thân trước cả thế giới.

Chiếc bếp từ rực sáng, hơi nước bốc lên mờ mịt, ánh sáng xuyên qua khung cửa sổ hắt lên khuôn mặt cô. Lâm Diệp nhắm mắt một giây, tưởng tượng món ăn sẽ được đánh giá thế nào, liệu ban giám khảo có nhận ra sự sáng tạo của cô hay không. Một hương thơm đặc biệt lan tỏa khắp căn bếp, khiến cô khẽ mỉm cười tự hào.

Nhưng khoảnh khắc ấy không kéo dài lâu. Một luồng sáng lạ xuất hiện giữa căn bếp, khiến cô giật mình lùi lại. Cô chớp mắt, cảm giác như bị cuốn vào một vòng xoáy ánh sáng chói lòa. Trái tim cô đập loạn nhịp, cơ thể rung lên, và rồi… cô mất cảm giác với không gian quen thuộc.

Khi mở mắt ra, Lâm Diệp nhận ra mình không còn ở căn bếp hiện đại nữa. Thay vào đó là một căn phòng bằng gỗ lớn, ánh sáng nhợt nhạt của đèn dầu hắt qua các ô cửa chớp. Trần nhà cao và tường gỗ dày, mùi gỗ và khói lò nướng lan tỏa trong không gian. Cô hít một hơi dài, cố gắng định hình mọi thứ xung quanh. Mọi thứ quá lạ lẫm, từng chi tiết đều khiến cô choáng váng.

Cánh cửa gỗ mở ra, một nhóm thái giám xuất hiện. Họ nhìn cô chăm chú, ánh mắt vừa tò mò vừa nghiêm nghị. Một người tiến tới, giọng nghiêm:

“Ngự Trù đến rồi ạ?”

Lâm Diệp lắp bắp, chưa hiểu:

“Ngự… Trù? Tôi… tôi là ai cơ?”

Một thái giám khác chen vào, vẻ mặt nghiêm trọng:

“Người đứng đầu bếp hoàng cung đang ở trước mặt quý nhân. Xin mời Ngự Trù chuẩn bị bữa tối cho Hoàng Thượng.”

Lâm Diệp giật thót người. Hoàng cung? Hoàng Thượng? Cô cố nén lại nhịp tim, tay run lên. Tất cả những gì cô biết là… cô không còn ở thời hiện đại nữa, mà đang ở… Joseon, trong triều đình xưa, trong một cung điện tráng lệ nhưng đầy nguy hiểm.

Chưa kịp định thần, một người hầu khác xuất hiện, kéo cô tới căn bếp khổng lồ. Nơi đây khác xa mọi căn bếp cô từng thấy: bếp củi, nồi đồng, thớt gỗ, mọi thứ đều thô sơ nhưng sắp xếp ngăn nắp. Các đầu bếp cung đình đang tất bật chuẩn bị đồ ăn, ánh mắt vừa nghi ngờ vừa tò mò khi nhìn Lâm Diệp – một “Ngự Trù” mới lạ.

Cô nhắm mắt, hít một hơi thật sâu, tự nhủ:

“Mình phải bình tĩnh. Nếu muốn sống sót ở nơi này, mình phải nấu ăn… và nhanh chóng tìm hiểu mọi thứ.”

Cô cẩn thận quan sát dụng cụ, nhanh chóng nhận ra cách dùng bếp củi, cách điều chỉnh lửa bằng gỗ, và cách nấu nướng cổ xưa. Nhờ kiến thức hiện đại, cô có thể cải tiến một số thao tác, giúp món ăn nhanh chín, hương vị vẫn ngon và phù hợp với thực khách khó tính – chính là Hoàng Thượng.

Nhưng cơn hoảng sợ vẫn còn, khi nghĩ tới việc mỗi sai sót nhỏ đều có thể khiến cô gặp nguy hiểm. Buổi tối đầu tiên, cô quyết định thử món ăn cơ bản, nhưng vẫn muốn thêm chút sáng tạo của mình. Cô chuẩn bị cháo gà, nêm nếm theo công thức cổ truyền nhưng thêm một chút thảo dược mà chỉ cô biết, vừa an toàn vừa bổ dưỡng.

Khi món ăn được bưng lên, Hoàng Thượng xuất hiện. Ánh mắt ông sắc lạnh, dõi theo từng chuyển động của cô. Không gian im lặng, mọi tiếng động nhỏ nhất đều bị phóng đại trong căn phòng. Lâm Diệp cảm thấy tim mình như nhảy ra ngoài, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, cẩn thận bày món ăn ra bàn.

Hoàng Thượng cầm đũa, nếm một miếng. Khoảnh khắc ngắn ngủi im lặng, khiến trái tim cô như ngừng đập. Cuối cùng, một nụ cười thoáng qua trên khuôn mặt ông – lạnh lùng, nhưng đủ để cô cảm nhận sự chú ý đặc biệt.

Cô không hiểu nụ cười ấy có ý gì, nhưng một điều chắc chắn: cô đã sống sót qua ngày đầu tiên. Và đồng thời, một bí ẩn lớn đang chờ cô khám phá – bí mật về vị vua bạo chúa, triều đại Joseon, và chính bản thân cô trong thế giới hoàn toàn xa lạ này.

Trái tim Lâm Diệp nhói lên, nhưng cô tự nhủ: đây không chỉ là hành trình nấu ăn, mà là hành trình khám phá lịch sử, đối mặt âm mưu, và thay đổi vận mệnh. Mỗi món ăn, mỗi quyết định của cô từ giờ trở đi đều có thể cứu hoặc hại người, cứu hoặc hại chính cô.

Ánh nến hắt lên căn bếp, làm sáng những chi tiết gỗ sẫm màu, và dường như cũng chiếu lên một hành trình dài đầy thử thách đang chờ cô.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×