ngưng đọng thời gian - chàng trai ở cùng 5 người phụ nữ

Chương 6: Dấu Vết Đầu Tiên và Mưu Đồ Nối Tiếp


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Hạt cát lấp lánh rơi ra từ chiếc đồng hồ là một lời cảnh báo lạnh lùng. Hải giữ chặt chiếc đồng hồ trong tay, vuốt ve vết nứt mờ. Quyền năng tuyệt đối này không phải là vô tận, và sự thật đó làm anh vừa sợ hãi vừa khao khát sử dụng nó đến mức tột cùng.

Anh đã khám phá hết thảy năm người phụ nữ trong nhà, mỗi người một vẻ cấm kỵ khác nhau. Giờ đây, anh không còn hài lòng với những lần chạm trộm, với những nụ hôn cấm kỵ riêng lẻ.

Sự điên loạn của Hải chuyển sang một cấp độ mới: thử thách sự may rủi và tận dụng tình huống phức tạp.

Mục tiêu tiếp theo của anh là một tình huống không bao giờ xảy ra trong thực tế, một sự kết hợp giữa hai người chị, nhưng chỉ một trong số họ là mục tiêu chính: Nguyệt Anh và Lan Hương.

Đó là buổi tối Nguyệt Anh quyết định đích thân kèm cặp Hải sau khi nhận thấy điểm tiếng Anh của anh không cải thiện. Lan Hương cũng có mặt, ngồi ở bàn đối diện, yên lặng đọc sách và sửa bài tập cho các học sinh khác qua mạng. Hai người phụ nữ, một nghiêm khắc (Nguyệt Anh), một dịu dàng (Lan Hương), tạo nên một sự đối lập hoàn hảo.

Căn phòng học im ắng, chỉ có tiếng Nguyệt Anh giảng bài và tiếng giấy sột soạt. Hải ngồi đối diện Nguyệt Anh, Lan Hương ngồi chéo góc.

Ánh mắt Hải lướt qua cả hai. Nguyệt Anh đang gật gù giải thích, chiếc áo sơ mi đóng cúc cao, tạo ra vẻ ngoài bất khả xâm phạm. Lan Hương đang cúi đầu, mái tóc buông rủ xuống, vẻ ngoài mong manh dễ bị tổn thương.

Anh muốn phá vỡ sự nghiêm túc của Nguyệt Anh, nhưng bằng cách sử dụng sự ngây thơ của Lan Hương làm bối cảnh.

Lợi dụng khoảnh khắc Nguyệt Anh đang tập trung ghi chép, Hải lén lút lật úp chiếc đồng hồ cát.

Tích tắc.

Thế giới lại ngưng đọng. Nguyệt Anh dừng lại, ngón tay cứng đờ giữa chừng khi đang viết. Lan Hương dừng lại, đầu hơi nghiêng, ánh mắt vẫn tập trung vào màn hình máy tính.

Hải đứng dậy. Anh bước đến Nguyệt Anh trước. Anh đưa tay, cởi nhẹ một cúc áo trên cùng của chị. Một hành động nhỏ, nhưng mang tính phá hoại lớn đối với sự chuẩn mực của chị. Anh mỉm cười với sự táo bạo của mình.

Sau đó, anh quay sang Lan Hương.

Lần này, anh không muốn chiếm hữu cô trên bàn học. Anh muốn làm điều gì đó nhằm gieo rắc sự hoài nghi vào tâm trí cô.

Hải nhẹ nhàng ôm lấy Lan Hương từ phía sau, cơ thể cô giáo mềm mại và ấm áp. Anh cúi xuống, thì thầm những lời lẽ cấm kỵ, những lời tán tỉnh mà anh chưa bao giờ dám nói với bất kỳ người phụ nữ nào, nhằm gieo rắc sự ảo tưởng rằng cô có thể đã mơ thấy điều đó.

"Chị Hương... em yêu sự dịu dàng của chị. Nếu thời gian không ngừng lại, em sẽ không thể chạm vào chị như thế này."

Anh vuốt ve vai cô, để lại cảm giác vương vấn mà cô sẽ không thể giải thích được khi tỉnh dậy.

Sự điên loạn của Hải lúc này là sự kết hợp của việc thao túng ngoại cảnh (thay đổi trang phục Nguyệt Anh) và thao túng tâm lý (gieo rắc cảm giác ảo vào Lan Hương).

Anh nhìn đồng hồ cát. Cát chảy nhanh hơn bình thường một chút, có lẽ do vết nứt. Anh phải nhanh lên.

Hải nhanh chóng lùi lại. Anh không cài lại cúc áo của Nguyệt Anh, anh muốn chị tự nhận ra sự xáo trộn này. Anh lật ngược chiếc đồng hồ cát.

Cạch.

Nguyệt Anh tiếp tục viết, nhưng tay chị khẽ dừng lại. Chị đưa tay lên cổ, sờ vào cúc áo đang mở. Chị nhíu mày, nhìn xuống chiếc cúc. Rõ ràng chị đã đóng cúc áo này rất cẩn thận.

Chị nhìn Hải với ánh mắt dò xét, nhưng Hải giả vờ cúi gằm mặt học bài.

Lan Hương, đang ngồi ở bàn đối diện, đột nhiên run rẩy. Cô đặt tay lên vai mình, nơi Hải vừa chạm vào. Cô cảm thấy một cảm giác ấm áp, một dư vị của lời thì thầm, như thể vừa có một giấc mơ rất ngắn và rất mãnh liệt. Cô nhìn quanh phòng, rồi nhìn Hải, ánh mắt ngây thơ đầy hoang mang.

Nguyệt Anh hắng giọng: "Hải, tập trung. Cúc áo của chị... Có vẻ như nó bị lỏng rồi. Em đừng nhìn lung tung nữa."

Sự cảnh báo trực tiếp của Nguyệt Anh, và sự hoang mang trong ánh mắt Lan Hương. Hải đã để lại dấu vết thực tế và dấu vết cảm xúc.

Hải biết rằng anh đang đẩy mọi thứ đi quá giới hạn. Nhưng cảm giác quyền lực, cảm giác chiến thắng khi thấy hai người phụ nữ đó bối rối vì hành động của mình, đã làm lu mờ mọi lý trí.

Sự điên loạn đã chuyển sang giai đoạn thao túng và kết hợp. Ai sẽ là cặp đôi tiếp theo trong màn trình diễn cấm kỵ của anh? Thảo Nhi và Minh Châu? Hay Cẩm Tú và Nguyệt Anh?

Anh nhìn chiếc đồng hồ cát. Dù có vết nứt, nó vẫn hoạt động. Và chừng nào nó còn hoạt động, trò chơi của anh còn tiếp diễn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×