ngưng đọng thời gian - chàng trai ở cùng 5 người phụ nữ

Chương 7: Ván Bài Hai Mặt Của Sự Ganh Đua


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Cảm giác thỏa mãn sau hành động với Nguyệt Anh và Lan Hương là không thể phủ nhận. Hải không còn sợ hãi. Anh đã nghiện cảm giác quyền lực và sự nguy hiểm. Chiếc đồng hồ cát đã trở thành một phần mở rộng của ý chí anh, một công cụ để thao túng thực tại.

Lần này, Hải hướng sự chú ý đến hai người phụ nữ có tính cách mạnh mẽ nhất và thường xuyên đối đầu nhau trong nhà: Thảo Nhi và Minh Châu.

Thảo Nhi nổi loạn, sống về đêm; Minh Châu kiêu kỳ, sống bằng hình ảnh. Họ có một sự ganh đua ngầm, thường xuyên so sánh trang phục, phụ kiện hay sự ngưỡng mộ từ bên ngoài.

Hôm đó, họ có một buổi chuẩn bị cho một sự kiện chung, có lẽ là một buổi trình diễn thời trang hoặc một sự kiện nghệ thuật. Họ đang ngồi trong phòng khách, một đống quần áo và mỹ phẩm vương vãi trên sàn. Cả hai đang tranh luận nảy lửa về việc ai nên mặc chiếc váy màu đen bó sát mới nhất.

"Châu à, chị hợp với phong cách rock chic hơn, em nên chọn bộ đồ nhung này," Thảo Nhi nói, giọng đầy tính sở hữu. Minh Châu bĩu môi đáp lại: "Nó sinh ra để dành cho chị. Cơ thể em quá thô cho chiếc váy đó."

Sự đối kháng giữa họ làm bầu không khí trở nên nóng rực. Đây là lúc Hải quyết định ra tay. Anh muốn làm điều gì đó nhằm tăng cường sự ám ảnh của họ về đối thủ, bằng cách để lại dấu vết cá nhân của anh lên cả hai người cùng một lúc.

Hải bước vào, giả vờ tìm đồ, và lén lút lật úp chiếc đồng hồ cát.

Tích tắc.

Thảo Nhi và Minh Châu đứng yên, mỗi người giữ một nửa chiếc váy đen. Ánh mắt đối địch của họ đóng băng giữa không trung.

Hải tiến lại gần. Hai người phụ nữ rực lửa, nhưng lại hoàn toàn bất động. Anh cảm thấy một sự đê mê sâu sắc. Đây là sự chiếm hữu kép: chiếm hữu sự nổi loạn và chiếm hữu sự kiêu kỳ.

Hải quyết định làm điều táo bạo nhất.

Anh bắt đầu với Minh Châu. Anh nhẹ nhàng tháo gỡ chiếc váy đen ra khỏi tay cô, đẩy cô dựa vào chiếc ghế sofa. Anh thao túng trang phục và hình ảnh của cô. Anh chỉnh lại một cách tỉ mỉ chiếc áo ngực và chiếc quần lót ren mỏng mà cô đang mặc, như một nhà điêu khắc đang định hình tác phẩm của mình. Anh muốn tạo ra một cảm giác mơ hồ rằng Minh Châu đã để lộ vẻ đẹp cá nhân nhất của mình cho một người vô hình.

Anh cúi xuống, thì thầm vào tai cô, bằng giọng điệu chế giễu: "Chị Châu, chị nghĩ chị quyến rũ nhất ư? Chị không biết rằng, ngay cả khi chị kiêu kỳ nhất, chị vẫn nằm trong tay kẻ khác sao?"

Sau đó, Hải quay sang Thảo Nhi. Cô vẫn đứng đó, tay cầm một nửa chiếc váy. Hải đưa tay, không ngần ngại, thực hiện một hành động riêng tư lên cô, khác hẳn nụ hôn vụng trộm lần trước. Hành động lần này mang tính tấn công và chiếm hữu hơn, như một sự trừng phạt cho tính cách thách thức của cô.

Anh cảm nhận được sự kích thích bùng nổ. Sự tương phản giữa hai người phụ nữ: một người bị chỉnh sửa để trở nên gợi cảm một cách bị động, người kia bị chiếm hữu một cách thô bạo.

Cát đã chảy gần hết. Hải nhanh chóng lùi lại. Anh không cài lại chiếc váy cho Minh Châu, anh chỉ vứt nó lên sàn nhà gần đó.

Anh lật ngược chiếc đồng hồ cát.

Vụt!

Thảo Nhi và Minh Châu đồng thời giật mình. Cả hai đều nhìn thấy chiếc váy đen rơi trên sàn.

Thảo Nhi cau mày, nhìn vào tay mình. "Gì vậy? Em vừa buông ra à?"

Minh Châu nhìn vào ghế sofa và cảm thấy một sự xáo trộn mơ hồ. Cô đưa tay lên ngực, cảm thấy một sự ẩm ướt và nóng ran không giải thích được. Cô hất hàm với Thảo Nhi, giọng điệu đầy hoài nghi: "Mày làm gì tao đấy, Thảo Nhi? Tao vừa cảm thấy..."

"Gì? Em có làm gì đâu!" Thảo Nhi bực bội đáp lại, nhưng cô cũng cảm thấy một sự xáo trộn về cảm giác trên cơ thể mình.

Hải, người đang ở góc phòng, nhếch mép. Anh đã tạo ra sự nghi ngờ và xáo trộn cảm xúc giữa hai người. Sự chiếm hữu của anh giờ đây không chỉ dừng lại ở thể xác, mà đã lan sang tâm lý.

Tuy nhiên, khi Hải nhìn vào chiếc đồng hồ cát, anh thấy vết nứt nhỏ đã lan rộng thêm một chút. Và anh cảm thấy một sự mệt mỏi cùng cực.

Trò chơi này đang đòi hỏi một cái giá quá lớn. Nhưng Hải không thể dừng lại. Anh đã nếm trải hương vị của quyền lực tuyệt đối, và anh cần thêm.

Lần tiếp theo, anh sẽ phải đối mặt với hai người chị cấm kỵ nhất: Người giám hộ (Nguyệt Anh) và người chăm sóc (Cẩm Tú). Sự kết hợp của họ sẽ mang lại thử thách đạo đức lớn nhất cho anh.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×