Sau đêm Thiên Ân gục ngã và Hạ Vy kiệt sức, mọi thứ đã thay đổi. Hạ Vy đã cố gắng giữ bí mật sự kiện đó, nhưng sự suy nhược đột ngột của cô, cộng với vết thương lành một cách kỳ lạ, đã không thể qua mắt được người ngoài. Đặc biệt là Ông Thịnh Cường.
Là một doanh nhân lão luyện, ông Cường luôn có mạng lưới thông tin rộng lớn. Ông đã bí mật theo dõi Thiên Ân từ lâu, lo sợ lời nguyền sẽ phát tác trở lại. Khi nhận được báo cáo về sự kiện bất thường đó, ông Cường biết rằng đã đến lúc phải hành động quyết liệt.
Cuộc Đối Đầu Tại Văn Phòng
Ông Cường triệu tập Thiên Ân đến văn phòng chính của tập đoàn. Căn phòng rộng lớn, trang trí bằng gỗ mun và kính, tạo ra một không khí ngột ngạt, áp đặt. Thiên Ân bước vào, mang theo sự mệt mỏi thể chất và gánh nặng tinh thần.
"Chuyện gì đã xảy ra với cô gái đó?" Ông Cường không vòng vo, giọng ông lạnh lùng và dứt khoát.
Thiên Ân cúi đầu. "Là lỗi của con. Con đã chạm vào cô ấy."
"Không phải là lỗi, Thiên Ân. Đó là định mệnh," Ông Cường gõ nhẹ lên bàn. "Ta đã cảnh báo con. Con phải giữ khoảng cách. Nhưng con đã vi phạm. Con đã gần như rút cạn sinh lực của cô bé đó, chỉ trong một đêm."
Ông Cường không trách mắng, nhưng sự lạnh lùng của ông còn đáng sợ hơn mọi lời quát tháo. Ông đã biết về Lời Nguyền Giao Dịch từ lâu, nhưng ông đã chọn cách kiểm soát nó, thay vì tìm cách hóa giải.
"Ta biết con yêu quý cô bé đó," Ông Cường nói, giọng ông bỗng trở nên mềm mỏng hơn, nhưng chỉ để thao túng. "Và chính vì tình yêu đó, con sẽ hủy hoại cô ta, giống như con đã làm với mẹ con."
Lời nói đó như một lưỡi dao đâm thẳng vào tim Thiên Ân. Mọi sự phòng vệ của anh đều tan vỡ.
"Con sẽ rời xa cô ấy," Thiên Ân thì thầm. "Con sẽ biến mất, con sẽ không bao giờ làm tổn thương ai nữa."
Hợp Đồng Của Sự Cô Lập
Ông Cường lắc đầu. "Chạy trốn là vô ích, Thiên Ân. Tình yêu của con đã bén rễ rồi. Chỉ có sự ràng buộc mới có thể cứu cô bé đó."
Ông đẩy qua một bản Hợp Đồng Pháp Lý dày cộp. Nó không phải là một hợp đồng kinh tế thông thường, mà là một Hợp Đồng Của Sự Kiểm Soát được thiết kế riêng.
Các Điều Khoản Chính:
Chấm Dứt Quan Hệ: Thiên Ân phải ngay lập tức và vĩnh viễn chấm dứt mọi liên lạc cá nhân, cảm xúc và vật lý với Hạ Vy. Anh phải chủ động tạo ra sự hiểu lầm và xa lánh cô.
Giới Hạn Gia Đình: Thiên Ân phải hạn chế tiếp xúc với gia đình Thịnh Cường ở mức tối thiểu. Anh phải rời khỏi thành phố và sống ẩn dật, dưới sự giám sát của tập đoàn.
Bồi Thường Nguy Hiểm: Toàn bộ tài sản thừa kế của Thiên Ân sẽ được chuyển vào một quỹ tín thác khẩn cấp. Nếu Thiên Ân vi phạm điều khoản 1 và 2, gây ra bất kỳ tổn hại vật chất hoặc năng lượng nào cho Hạ Vy, toàn bộ tài sản và quyền lợi của anh sẽ được chuyển giao cho Hạ Vy như một hình thức bồi thường và đảm bảo cho tương lai của cô.
Mục đích của hợp đồng này không chỉ là kiểm soát Thiên Ân, mà còn là để buộc anh phải chọn sự cô độc bằng cách biến tình yêu của anh thành một gánh nặng tài chính và đạo đức.
"Ký đi, Thiên Ân," Ông Cường ra lệnh. "Bằng cách ký, con sẽ đảm bảo rằng ngay cả khi con thất bại trong việc kiểm soát bản thân, con cũng sẽ để lại một tương lai an toàn cho cô bé đó. Đây là hành động yêu thương cuối cùng mà con có thể làm cho cô ấy."
Thiên Ân đọc bản hợp đồng. Nước mắt anh không rơi, nhưng trái tim anh đã vỡ vụn. Việc ký vào bản hợp đồng này không chỉ là từ bỏ Hạ Vy, mà còn là công khai chấp nhận rằng anh là một mối nguy hiểm, một kẻ mang lời nguyền không thể kiểm soát.
Với đôi tay run rẩy, Thiên Ân ký vào hợp đồng. Nét chữ của anh sắc lạnh, quyết đoán như chính lớp vỏ băng anh đã dựng lên.
Sự Hy Sinh Cuối Cùng
Ngay sau khi ký, Thiên Ân trở về căn hộ. Anh nhìn Hạ Vy, người vẫn đang ngủ say, gương mặt cô xanh xao vì sự rút cạn năng lượng. Anh đã không thể cưỡng lại cảm xúc của mình, và cái giá phải trả là sự suy yếu của cô.
Anh không thể nói sự thật. Anh không thể nói về lời nguyền, về hợp đồng, hay về tình yêu anh dành cho cô. Anh phải làm cho cô ghét anh, để cô có thể tiếp tục cuộc sống an toàn và ổn định của mình.
Thiên Ân viết một bức thư ngắn, lạnh lùng. Anh dùng những lời lẽ tàn nhẫn nhất mà anh có thể nghĩ ra. Anh nói rằng cô ngây thơ, nhàm chán, và anh chỉ lợi dụng cô để giải trí. Anh nói rằng anh phải trở về thế giới của mình, nơi có những người xứng đáng với anh hơn.
Anh đặt bức thư và một chiếc nhẫn nhỏ anh đã mua cho cô lên bàn, rồi lặng lẽ rời đi. Anh khóa chặt trái tim mình, chấp nhận vai trò của một kẻ phản bội để bảo vệ người yêu mình.
Vào khoảnh khắc Thiên Ân bước ra khỏi căn hộ, sự rút cạn năng lượng từ Hạ Vy dừng lại. Lời nguyền đã lắng xuống, cảm thấy sự cô lập đã được tái lập.
Thiên Ân bước vào đêm tối, chấp nhận cuộc đời tự lưu đày và cô độc vĩnh viễn. Anh đã từ bỏ mọi thứ, để lại đằng sau một bức tường của hạnh phúc giả và sự phản bội giả.