người gác đêm ở phố vắng

Chương 7: Bài Học Về Săn Lùng Trong Đô Thị


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sự im lặng của Tổ Hợp Thương Mại Toàn Cầu sau trận chiến ở S4 không phải là sự bình yên, mà là một khoảng nghỉ căng thẳng, như tiếng nín thở của một con quái vật khổng lồ. Trần Phong về nhà, ngủ thiếp đi trong trạng thái kiệt sức hoàn toàn. Sáng hôm sau, anh cảm thấy cơ thể mình bị đánh bại, nhưng tinh thần anh lại sắc bén hơn bao giờ hết. Dấu Ấn Vong Hồn trên tay anh vẫn lạnh, nhưng không còn là cái lạnh bệnh hoạn của sự nhiễu loạn mất kiểm soát, mà là cái lạnh của một vũ khí đã được tôi luyện.

Anh gặp Thầy Lạc lúc 10 giờ sáng, tại tiệm sách cũ kỹ của ông. Thầy Lạc đang sắp xếp lại những cuốn sách da dày, không ngẩng đầu lên.

“Anh đã sống sót,” Thầy Lạc nói, giọng điệu khô khan, không một chút ngạc nhiên. “Và anh đã làm được điều tôi không nghĩ anh có thể làm ở cấp độ sơ khai này: Giải Phóng Linh Hồn Bị Ràng Buộc và Phân Cắt Tín Hiệu của Tà Linh Điện Tử (TLE). Tổ Hợp Thương Mại giờ đây đã là một không gian an toàn tương đối.”

“Nó không chết,” Phong nói, cảm thấy vị đắng trong miệng. “Nó chỉ chuyển ra ngoài. Nó nói sẽ chờ tôi.”

Thầy Lạc ngẩng đầu lên, đôi mắt mệt mỏi nhưng sắc sảo của ông nhìn thẳng vào Phong. “Đúng thế. TLE là một thực thể ký sinh dữ liệu. Giờ đây, không còn S4 làm căn cứ, nó sẽ chuyển sang trạng thái Du Mục (Nomadic). Nó sẽ tồn tại trong các máy chủ công cộng, các mạng lưới Wi-Fi, cáp quang, và những nơi có sự tập trung cao độ của thông tin vô chủ và sự căm ghét ẩn danh. Nó sẽ ẩn nấp, và chờ đợi. Nó sẽ tấn công anh bất cứ lúc nào anh kết nối với thế giới kỹ thuật số.”

Thầy Lạc đặt một cuốn sách da cũ xuống bàn. Cuốn sách đó không có tiêu đề, bìa da bị bong tróc, lộ ra những trang giấy ố vàng chứa đầy hình vẽ kỳ lạ và chữ viết tay cổ xưa.

“Giờ đây, chúng ta bước vào Giai đoạn 2. Anh không còn là Người Gác Đêm chỉ bảo vệ một khu vực nữa. Anh phải trở thành Thợ Săn ngoài ánh sáng ban ngày. Bài học của anh: Nhiễu Loạn Khí Cấp Độ Đô Thị.”

Thầy Lạc giải thích. “Nhiễu Loạn Khí của anh là năng lượng thô sơ, được kích hoạt bởi Hạch Tâm Biến Dạng mà anh đã hấp thụ. Anh đã học cách Phòng Giam Tinh Thần nó. Giờ đây, anh phải học cách sử dụng nó như một chiếc radar. Anh đã thấy những gì? Anh thấy Vong Hồn. Nhưng điều đó là chưa đủ.”

Thầy Lạc cầm lên một chiếc compa cũ kỹ. Chiếc compa này không có kim nam châm; thay vào đó, nó có một chiếc kim dài, mảnh, được làm bằng một loại kim loại đen bóng, dường như hấp thụ mọi ánh sáng.

“Đây là Kim La Bàn Vong Hồn. Nó được rèn từ xương cốt của một linh hồn bị nguyền rủa. Nó không chỉ vào Bắc Cực. Nó chỉ vào Nhiễu Loạn Đậm Đặc nhất trong khu vực, nơi Vong Hồn tụ tập hoặc Sự Kiện Ám Ảnh đang hình thành.”

Ông đặt chiếc compa lên bàn. Chiếc kim đen rung lên, chỉ về phía tây bắc, về phía khu chung cư cao tầng đổ nát. “Chiếc kim này phản ứng với luồng Nhiễu Loạn Khí mà anh phát ra. Anh phải sử dụng Ý Chí để truyền một luồng năng lượng nhỏ vào chiếc kim, biến nó thành một phần mở rộng của giác quan thứ sáu của anh. Mục tiêu đầu tiên của anh,” Thầy Lạc chỉ vào chiếc kim đang rung, “là con Quỷ Lạc Lối (Quỷ Hút Sinh Khí) mà anh đã gặp ở quán net, ở Phố Vòng Quay.”

“Nó đã di chuyển?” Phong hỏi.

“Tất nhiên. Nó là Quỷ Hút Sinh Khí. Nó sống bằng sự kiệt quệ tinh thần của con người. Sau khi bị anh đẩy lùi, nó đã di chuyển đến một nơi có nguồn cung dồi dào hơn: Khu Chung Cư Mới Phố Xa Lộ. Hàng nghìn người trẻ cô đơn, nghiện game và mạng xã hội, sống trong những căn hộ nhỏ bé, chìm đắm trong thế giới ảo. Chúng là nguồn thức ăn lý tưởng cho nó.”

Thầy Lạc đưa compa cho Phong. “Anh không thể giết nó, Phong. Nó không phải là một vong hồn, nó là một Thực Thể Ý Niệm được sinh ra từ sự mục nát của xã hội hiện đại. Anh phải sử dụng Nhiễu Loạn Khí để tạo ra một Kết Giới Tinh Thần tại khu vực nó đang cư ngụ, khiến nó không thể hấp thụ Sinh Khí trong ít nhất một tháng. Điều đó sẽ làm nó suy yếu, buộc nó phải di chuyển và săn mồi ở nơi khác. Đó là cách chúng ta duy trì sự cân bằng của đô thị.”

Ông Lạc nhìn Phong, ánh mắt đầy nghiêm nghị. “Đây là sự khác biệt giữa Người Gác Đêm và Hội Vong Hồn. Hội Vong Hồn sẽ không bao giờ đẩy lùi nó. Họ sẽ thu hoạch nó. Họ sẽ dùng nó để tăng cường sức mạnh cho bản thân.”

Tiết Lộ Về Hội Vong Hồn

“Hội Vong Hồn là một tổ chức cổ xưa, ẩn mình trong bóng tối của Thành phố S. Chúng không thờ quỷ. Chúng sử dụng quỷ. Mục đích của chúng là đạt được Sức Mạnh Tuyệt Đối bằng cách tích trữ năng lượng tâm linh—từ Vong Hồn, Tà Linh, và những Hạch Tâm Biến Dạng như cái anh đang mang.”

Thầy Lạc bắt đầu phác thảo sơ đồ tổ chức của Hội Vong Hồn lên một tờ giấy.

Trụ Cột (Pillars): Những kẻ đứng đầu, nắm giữ các Hạch Tâm Biến Dạng Cấp Độ Cao và có khả năng thao túng các Linh Hồn Bị Ràng Buộc cấp cao. Chúng gần như là thần linh đô thị.

Thầy Tế (Warlocks): Những kẻ thực hiện các nghi lễ, tạo ra các Sự Kiện Ám Ảnh Tổng Hợp (SKSHTH) ở quy mô nhỏ hơn để thu hoạch linh hồn và năng lượng. Chúng là những kẻ nguy hiểm nhất vì chúng làm việc theo nhóm.

Kẻ Săn Đuổi (Hunters): Cấp bậc thấp nhất. Nhiệm vụ của chúng là tìm kiếm các Vong Hồn và Linh Hồn Bị Biến Dạng yếu hơn, dẫn dụ chúng vào bẫy, hoặc tìm kiếm những Hạch Tâm Biến Dạng mới như cái anh đang mang.

“Anh hiện tại là một chiếc rương vàng đi lại,” Thầy Lạc nói. “Hạch Tâm Biến Dạng của anh là một loại pin tâm linh cực kỳ quý hiếm. Hội Vong Hồn sẽ không bao giờ để anh yên. Chúng đã cảm nhận được sự giải phóng năng lượng ở S4, và chúng sẽ điều Kẻ Săn Đuổi đến tìm anh.”

Thầy Lạc dừng lại, nhìn thẳng vào Phong. “Hội Vong Hồn hoạt động ở các khu vực giàu có, những tòa nhà bỏ hoang có lịch sử đen tối, và những khu giải trí về đêm. Nhưng chúng có một nơi hoạt động chính: Khách Sạn Thiên Niên Kỷ, một tòa nhà chọc trời cũ kỹ đang bị bỏ hoang, nơi chúng thực hiện các nghi lễ chính.”

“Nếu chúng phát hiện tôi đang săn Quỷ Lạc Lối, chúng sẽ đến đó để ngăn cản tôi và thu thập Quỷ Lạc Lối trước. Đó sẽ là cuộc chạm trán đầu tiên của anh với Hội Vong Hồn.”

Thầy Lạc đưa cho Phong một mảnh giấy nhỏ, cũ kỹ, có vẻ như được làm từ giấy vàng mã nén. “Đây là Phù Lược Vô Danh. Nó không có sức mạnh tấn công. Nó là một chiếc khiên một lần. Nếu bị Kẻ Săn Đuổi tấn công, anh đốt nó. Nó sẽ tạo ra một Vùng Nhiễu Loạn Ngược, xua đuổi chúng trong vòng 30 giây để anh có thời gian bỏ chạy. Đừng bao giờ chiến đấu với chúng, Phong. Anh chưa sẵn sàng.”

Thử Thách Tại Khu Chung Cư Mới Phố Xa Lộ

Trần Phong rời khỏi tiệm sách với Kim La Bàn Vong Hồn trong tay và Phù Lược Vô Danh trong túi. Mục tiêu của anh là Khu Chung Cư Mới Phố Xa Lộ, một tổ hợp cao tầng hiện đại nhưng chật chội, nơi cuộc sống ảo đã nuốt chửng thực tại.

Anh lái xe đến khu vực đó vào buổi tối. Kim La Bàn Vong Hồn trong tay anh bắt đầu rung lên điên cuồng ngay khi anh đến cổng vào. Chiếc kim chỉ thẳng lên tầng 25 của một tòa nhà có biệt danh là “Tháp Đơn Độc”.

Phong gửi xe, bước vào sảnh. Hàng chục Vong Hồn của những người thuê nhà đang di chuyển vô định. Bóng Ma Người Chuyển Phát Nhanh vẫn mang hộp, Linh Hồn Người Làm Việc Tự Do vẫn gõ phím trên không khí, tất cả đều là nạn nhân của sự kiệt quệ và cô đơn.

Anh đeo chiếc vòng cổ ngọc bích, và bắt đầu truyền Ý Chí vào Kim La Bàn Vong Hồn. Cái lạnh từ Dấu Ấn trên tay anh lan ra chiếc kim, khiến nó sáng lên một cách mờ nhạt. Phong cảm thấy Nhiễu Loạn Khí của mình đang mở rộng ra, không phải là một bức tường, mà là một Sóng Quét Tinh Thần yếu ớt, thăm dò mọi ngóc ngách của tòa nhà.

Anh lên thang máy. TLE, với bản tính ký sinh, cố gắng tấn công thang máy: đèn nhấp nháy, thang máy dừng đột ngột giữa chừng. Nhưng Phong đã học được bài học. Anh nhắm mắt lại, truyền thêm Ý Chí vào Mỏ Neo Tinh Thần, giữ vững sự Tâm Tĩnh Trong Nhiễu Loạn. Sự tấn công của TLE chỉ là những đợt sóng yếu ớt, không thể làm sụp đổ Phòng Giam Tinh Thần của anh nữa.

Tầng 25. Hành lang chật hẹp, đầy mùi thức ăn nhanh và hơi ẩm. Tiếng chơi game ồn ào phát ra từ các căn hộ.

Chiếc kim chỉ thẳng vào căn hộ 2503.

Phong gõ cửa. Không ai trả lời. Anh gõ mạnh hơn. Cánh cửa đột ngột mở ra một chút.

Bên trong là một căn phòng tối om, rác rưởi chất đống. Mùi mốc và mồ hôi xộc ra. Một người đàn ông trẻ tuổi, gầy gò, ngồi trước màn hình máy tính khổng lồ, khuôn mặt xanh xao, mắt mở to nhìn chằm chằm vào trò chơi điện tử đang diễn ra. Anh ta gần như không có sự sống. Quỷ Lạc Lối đang ở đó.

Phong nhìn thấy Quỷ Lạc Lối không phải là một hồn ma, mà là một quầng sáng mờ ảo, màu xám bẩn thỉu, đang bám vào lưng người đàn ông, hút đi những sợi Sinh Khí mỏng manh, khiến người đàn ông trở nên kiệt sức và trầm cảm sâu sắc hơn.

Phong không thể vào được. Cửa chỉ mở một khe hẹp. Anh phải tạo Kết Giới Tinh Thần từ bên ngoài.

Anh rút Đinh Khóa Hồn ra, vật dẫn đã được kiểm chứng ở S4. Phong nhắm mắt, dồn nén toàn bộ Nhiễu Loạn Khí đã thuần hóa vào cây đinh.

Anh giơ Đinh Khóa Hồn lên, đâm mạnh vào khung cửa kim loại, ngay bên cạnh bản lề.

"RẮC!"

Khi cây đinh chạm vào kim loại, một Năng Lượng Sốc Lạnh vô hình bùng nổ, lan ra khắp khung cửa, và sau đó lan nhanh ra toàn bộ căn hộ 2503 và cả hành lang.

"KHÔNG! KẺ SĂN!"

Quỷ Lạc Lối phát ra một tiếng kêu chói tai, không phải bằng âm thanh mà bằng sự tuyệt vọng cực độ. Quầng sáng xám đen run rẩy, lập tức co rút lại, bị đẩy ra khỏi lưng người đàn ông và bay đi, xuyên qua tường.

Kết Giới Tinh Thần đã được thiết lập.

Nó không phải là một bức tường lửa, mà là một Vùng Tĩnh Lặng Tâm Linh được tạo ra từ Nhiễu Loạn Khí bị nén chặt. Trong ít nhất một tháng, Quỷ Lạc Lối sẽ không thể hấp thụ Sinh Khí của bất kỳ ai trong căn hộ 2503 và các căn hộ lân cận. Nó sẽ phải tìm kiếm nguồn thức ăn khác, suy yếu đi.

Phong rút Đinh Khóa Hồn ra. Mồ hôi lạnh lại một lần nữa ướt đẫm lưng anh.

Ngay khoảnh khắc anh hoàn thành nhiệm vụ, Kim La Bàn Vong Hồn trong tay anh rung lên dữ dội, và chiếc kim đen không chỉ về phía Quỷ Lạc Lối đang chạy trốn nữa. Nó quay 180 độ, chỉ thẳng xuống dưới, về phía cầu thang bộ.

Nhiễu Loạn Đậm Đặc Cấp Độ Con Người.

Phong biết ngay lập tức: Kẻ Săn Đuổi của Hội Vong Hồn đã đến. Chúng đã theo dõi sự giải phóng Nhiễu Loạn Khí của anh.

Anh quay người, lao về phía cầu thang bộ.

Ở tầng 24, anh nhìn thấy họ. Hai người đàn ông, mặc áo khoác da đen, trông không giống những kẻ thờ cúng quỷ mà giống những người thu nợ chuyên nghiệp hơn. Khuôn mặt họ lạnh lùng, nhưng điều đáng sợ nhất là đôi mắt họ: chúng phát ra một ánh sáng màu xanh lá cây lập lòe, như thể họ đang nhìn thế giới qua một kính lọc tâm linh. Họ đang sử dụng năng lượng tích trữ để nhìn thấy Phong và Nhiễu Loạn Khí của anh.

“Ngọn Hải Đăng. Vật chứa Hạch Tâm Biến Dạng,” một trong hai kẻ Săn Đuổi, có khuôn mặt dữ tợn, nói bằng giọng khàn khàn. “Thầy Tế đã đúng. Nó đã được kích hoạt.”

“Nó đang làm gì ở đây? Phá hỏng vụ thu hoạch Quỷ Lạc Lối? Giết nó, và lấy Hạch Tâm,” kẻ còn lại, có vẻ là thủ lĩnh, ra lệnh.

Hai Kẻ Săn Đuổi lao lên cầu thang. Chúng không phải là ma quỷ, nhưng tốc độ của chúng vượt xa con người bình thường.

Phong nhận ra Thầy Lạc đã đúng. Anh chưa sẵn sàng để chiến đấu.

Anh móc túi, lấy ra mảnh giấy da cũ kỹ – Phù Lược Vô Danh. Anh dồn Ý Chí vào ngón cái, và đốt mảnh giấy bằng chiếc bật lửa của cha.

Ngay lập tức, mảnh giấy cháy thành một ngọn lửa màu tím lạnh lẽo, và một Sóng Xung Kích Tinh Thần vô hình bùng nổ. Sóng xung kích này không gây sát thương vật lý, nhưng nó là một luồng Nhiễu Loạn Ngược cực mạnh, làm tê liệt khả năng cảm nhận tâm linh của hai Kẻ Săn Đuổi.

"CÁI GÌ! Tín hiệu bị hỏng!" Thủ lĩnh Kẻ Săn Đuổi ôm đầu, quỵ xuống. Ánh sáng xanh lá cây trong mắt hắn bị bóp méo thành một đốm sáng nhấp nháy.

Phong có 30 giây.

Anh chạy xuống cầu thang với tốc độ tối đa, lao ra khỏi tòa nhà, và nhảy vào xe.

Khi anh lái xe đi, anh nhìn thấy hai Kẻ Săn Đuổi đã hồi phục, đứng ở cửa ra vào, nhìn chằm chằm vào chiếc xe đang chạy xa. Chúng không đuổi theo, vì chúng biết TLE sẽ lo phần còn lại.

Trên màn hình định vị của xe, một biểu tượng Dấu Ấn Vong Hồn nhỏ xuất hiện, nhấp nháy liên tục, theo dõi tốc độ và vị trí của anh.

TLE đã trở lại. Và Hội Vong Hồn đã biết tên anh.

Trần Phong biết rằng Thành phố S giờ đây không chỉ là một nơi anh làm việc. Đó là một chiến trường mở rộng. Anh đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, nhưng cái giá phải trả là anh đã tự mình trở thành con mồi.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×