Sau cuộc hội thoại bất lực, sự tuyệt vọng của Thảo Chi đạt đến đỉnh điểm. Cô nhận ra Hoàng Anh sẽ không bao giờ là người nói lời chia tay, bởi vì trong thế giới của anh, tình yêu không thể kết thúc nếu chưa có một giải pháp hợp lý. Anh sẽ tiếp tục điều chỉnh kế hoạch, lùi lịch trình, và đưa ra những sơ đồ phân vùng mới, miễn là không phải đối mặt với sự thật: Họ không hợp nhau.
Thảo Chi ngồi trong phòng làm việc của mình, chiếc laptop mở, bản vẽ dự án lớn cô đang theo đuổi vẫn còn dang dở. Cô không thể tập trung. Cô yêu Hoàng Anh, cô trân trọng sự an toàn anh mang lại, nhưng cái giá phải trả là linh hồn tự do của cô. Cô biết, nếu cô nói chia tay, anh sẽ suy sụp và cô sẽ phải đối mặt với những lời giải thích, phân tích và sự đau khổ của anh. Cô không đủ mạnh mẽ để làm điều đó.
Trong một khoảnh khắc của sự yếu đuối và tuyệt vọng, một ý tưởng lạnh lùng nảy sinh: Cô phải làm cho anh ghét cô. Cô phải tạo ra một lỗi hệ thống không thể sửa chữa được trong "Kế hoạch Tình yêu 18 tháng" của anh. Cô cần buộc Hoàng Anh phải tự mình đưa ra quyết định chấm dứt, để anh có thể lý giải sự tan vỡ này bằng logic: Mối quan hệ này thất bại vì lỗi của bên kia.
Đó không phải là một kế hoạch có ý thức, mà là một chiến lược phá hủy tâm lý xuất phát từ nỗi sợ hãi ràng buộc và sự bất lực trong giao tiếp.
Thảo Chi bắt đầu bằng những hành động nhỏ, vô thức:
1. Phá Vỡ Sự Ngăn Nắp Tuyệt Đối:
Cô bắt đầu cố tình để lại những dấu vết của sự hỗn loạn. Cô để những chiếc tất bẩn nằm rải rác ngoài giỏ giặt (cố ý làm sai quy tắc phân loại màu sắc). Cô để ly cà phê dính bẩn trên bàn làm việc của Hoàng Anh. Cô không lau ngay lập tức vết kem đánh răng dính trên gương. Cô làm vậy không phải vì lười biếng, mà để xem giới hạn chịu đựng của Hoàng Anh ở đâu. Cô muốn thấy anh nổi giận, muốn anh quát mắng, để có cớ cho sự tan vỡ.
Hoàng Anh nhận thấy, nhưng anh lại phản ứng theo cách làm Thảo Chi thất vọng hơn. Anh không nổi giận. Anh chỉ lặng lẽ dọn dẹp. Anh còn mua thêm một chiếc hộp đựng tất có ngăn chia và dán nhãn "Tất Sáng Màu – Của Chi" và "Tất Tối Màu – Của Chi" để "giúp" cô ngăn nắp hơn. Hành động của anh không phải sự giận dữ, mà là sự cố gắng tối ưu hóa sự bất tuân của cô, khiến Thảo Chi cảm thấy mọi nỗ lực phá hoại của mình đều vô nghĩa.
2. Phá Vỡ Lịch Trình:
Hoàng Anh luôn có một lịch trình hẹn hò cụ thể: tối thứ Sáu xem phim, tối Chủ Nhật ăn cơm với bố mẹ anh. Thảo Chi bắt đầu hủy hẹn, lấy cớ công việc hoặc đau đầu vào phút chót. Cô muốn Hoàng Anh cảm thấy bị coi thường và không được ưu tiên.
Lần đầu tiên cô hủy buổi tối xem phim, Hoàng Anh tỏ ra thất vọng. Lần thứ hai, anh gửi cô một khảo sát ngắn gọn qua email: "Đánh giá mức độ ưu tiên của Em đối với Hoạt động chung (Thang điểm 1-10) và Nguyên nhân hủy hẹn (Phân tích Root Cause)."
Thảo Chi đọc email, sự bất lực chuyển thành sự thù hận vô thức. Anh vẫn đang cố gắng biến mọi hành vi của cô thành một dữ liệu để phân tích và khắc phục. Cô muốn anh cảm nhận bằng trái tim, chứ không phải bằng logic.
3. Tỏ Ra Lạnh Nhạt:
Cô bắt đầu lùi lại, tránh những cử chỉ thân mật. Cô ôm anh hờ hững hơn, trả lời tin nhắn chậm hơn. Cô muốn anh cảm thấy tình cảm đã cạn. Cô muốn anh đặt dấu chấm hỏi về cảm xúc của cô.
Nhưng Hoàng Anh lại phản ứng bằng cách tăng cường hành động quan tâm theo kế hoạch. Anh mua thêm hoa, nấu những món cô thích, và bắt đầu dành thêm "Thời gian Chất lượng" bằng cách ngồi cạnh cô khi cô làm việc, dù cả hai không nói gì. Anh đang cố gắng bù đắp sự thiếu hụt cảm xúc bằng hành động.
Thảo Chi nhận ra, chiến lược phá hoại của cô đang đối đầu với một bức tường logic không thể xuyên thủng. Mọi hành động gây lỗi của cô đều được Hoàng Anh coi là một "lỗi hệ thống" cần được vá bằng một "bản cập nhật kế hoạch" mới và tốt hơn.
Sâu thẳm, Thảo Chi biết cô đang làm điều tàn nhẫn, nhưng cô không thể dừng lại. Cô đã tự đặt mình vào một thế kẹt tâm lý: Phải phá hủy mối quan hệ để cứu lấy chính mình.