người thứ ba không nắm tay

Chương 6: CUỘC NÓI CHUYỆN THẲNG THẮN – NHƯNG CHẲNG AI NÓI THẬT LÒNG


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một tối Chủ nhật, Vy gấp laptop lại, nhìn Minh:

— Mình nói chuyện một lần, được không?

Minh gật.

Vy không vòng vo:

— Anh còn muốn tiếp tục không?

— Có.

— Với em?

Minh im vài giây:

— Với… tụi mình.

Câu trả lời nước đôi. Không rõ ràng. Không xác nhận, cũng không phủ định. Chỉ vừa đủ để không là lời chia tay.

Vy thở chậm.

— Anh có tình cảm với Trân không?

Minh nhìn xuống. Tay anh khẽ siết vào nhau:

— Không phải như em nghĩ.

— Không phải như em nghĩ… tức là có, nhưng chưa đủ để anh nhận.

Minh không trả lời.

Vy đứng dậy, bước ra ban công. Gió đêm thổi nhẹ, se se lạnh.

Cô quay đầu:

— Nếu anh chọn cô ấy, em không níu. Nhưng nếu anh vẫn còn chọn em, thì làm ơn… đừng để em phải đứng ở ranh giới giữa người yêu và người dưng thêm nữa.

Minh vẫn không nói.

Và trong sự im lặng ấy, Vy nhận ra:

Có những mối quan hệ tan vỡ không phải vì phản bội, mà vì im lặng kéo dài quá lâu sẽ giết chết lòng tin – ngay cả khi tình cảm vẫn còn.

Tối đó, Vy ngủ một mình. Minh ngủ ở sofa.

Không ai khóc. Không ai la mắng.

Chỉ là… cả hai đều biết: thứ gì đó đã không còn như cũ.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×