người tìm xác

Chương 4: Bản đồ tử thần


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh sáng ban mai yếu ớt lọt qua lớp sương mù dày đặc, chiếu lên những bờ bùn nhão và lớp lá rụng ẩm ướt. Lâm Huy đứng giữa khu rừng, ánh sáng pin quét quanh, từng bước đi thận trọng. Hai xác chết đã được ghi lại đầy đủ bằng ảnh và vị trí, nhưng trực giác anh mách bảo rằng hung thủ vẫn đang dẫn đường, và còn nhiều cạm bẫy đang chờ phía trước.

Đi sâu vào rừng, Huy phát hiện một căn hầm nhỏ, bị che giấu dưới tán cây rậm rạp, lớp đất phía trên vừa đủ để người qua lại không nhận ra. Anh nhảy xuống hầm, soi đèn pin, thấy một bàn gỗ cũ kỹ, trên đó là nhiều bản đồ và tờ giấy nhăn nheo, nhuốm bùn và máu khô. Một cảm giác rùng rợn lan tỏa: đây chính là bản đồ tử thần, nơi hung thủ vạch sẵn các đường đi, cạm bẫy và khu vực mà nạn nhân từng bị dẫn tới.

Huy quỳ xuống, lật từng bản đồ. Trên giấy, những ký hiệu hình học kỳ quái, dấu mũi tên, các vòng tròn đỏ và vết chấm mờ tạo thành mô hình phức tạp. Anh nhận ra: mỗi ký hiệu tương ứng với một vị trí có xác chết hoặc một bẫy đã từng được hung thủ đặt ra. Hung thủ không chỉ man rợ mà còn cực kỳ tính toán: mọi thứ đều theo một trình tự logic, thử thách trực giác và quan sát của người theo dõi.

Bên cạnh bản đồ là một vài vật dụng ghê rợn, như dao gọt nhỏ, găng tay dính máu, dây thừng và các mảnh vải rách. Huy nhận ra rằng hung thủ dùng những vật dụng này để kiểm tra phản ứng của nạn nhân, và tất cả đều được ghi chú cẩn thận trên bản đồ, như một kế hoạch thí nghiệm sống tinh vi.

Trong khi soi xét kỹ từng chi tiết, Huy phát hiện một mảnh giấy đặc biệt: trên đó là ký hiệu giống như sơ đồ dẫn đường trong rừng, với các điểm đánh dấu có thể là bẫy hoặc nơi cất giữ xác. Anh so sánh với các vết máu và dấu chân trước đó, nhận ra rằng hung thủ luôn dẫn nạn nhân theo một lộ trình cố định, vừa để hành hạ vừa để quan sát.

Một cơn gió rít qua hầm, làm giấy bay lật mạnh, ánh sáng pin chiếu vào bức tường đất phía sau bàn, lộ ra một khe hở nhỏ. Huy tiến gần, soi kỹ, phát hiện một lối hầm nhỏ dẫn sâu hơn vào rừng, nơi bản đồ đánh dấu bằng dấu chấm đỏ đặc biệt – ký hiệu mà anh đoán là vị trí mà hung thủ dự định cho nạn nhân cuối cùng hoặc cạm bẫy nguy hiểm nhất.

Anh nhắn tin cho cảnh sát, nhưng biết rõ: trong vài giờ tới, hung thủ sẽ biết mình đã phát hiện bản đồ, và mọi thứ trở nên nguy hiểm gấp bội. Huy quyết định tự mình tiếp tục điều tra, theo dấu bản đồ, dù biết rằng chỉ một sơ suất cũng có thể trả giá bằng mạng sống.

Đêm xuống, rừng núi dày đặc sương mù, Lâm Huy bước vào lối hầm dẫn sâu vào bóng tối, mang theo bản đồ tử thần, ánh sáng pin và một sự quyết tâm lạnh lùng. Anh thầm nhủ: “Nếu muốn bắt hung thủ, phải hiểu toàn bộ trò chơi của hắn… và bước vào tận cùng bóng tối mà không lùi bước.”

Bản đồ tử thần trên tay, từng bước đi của Huy trở nên căng thẳng hơn, mỗi tiếng lá xào xạc hay cành cây gãy đều có thể là tín hiệu của một bẫy tinh vi, báo hiệu rằng cuộc hành trình tìm xác sẽ không còn đường lùi.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×