Sáng hôm sau, Lâm Tĩnh Vy thức dậy với cảm giác khó tả. Tim cô vẫn còn đập nhanh sau cuộc gặp tối qua với Nguyễn Dương tại quán cà phê AR. Hình ảnh anh đứng ở góc phòng, ánh mắt dừng trên cô, vẫn hiện rõ trong tâm trí. Cô tự nhủ: “Chỉ là một trò chơi thôi… nhưng sao mình lại hồi hộp thế này?”
Đến công ty, công việc vẫn bận rộn. Phiên bản thử nghiệm mới với tính năng tương tác ngoài đời được cập nhật, và cô được yêu cầu kiểm tra lỗi, thu thập phản hồi từ người chơi. Khi theo dõi dữ liệu, cô nhận thấy có những tín hiệu bất thường: một số người chơi di chuyển không bình thường trong thế giới ảo, giống như đang theo dõi mọi hành động của cô và đồng đội. Cô cau mày, lòng lo lắng: “Kẻ thứ ba… liệu đã xuất hiện ngoài đời chưa?”
Đang mải mê phân tích dữ liệu, cô nhận được một tin nhắn lạ từ tài khoản ẩn danh: “Mọi hành động của bạn đều bị theo dõi. Cẩn thận với người mà bạn tin tưởng.” Cô sững người, đứng lên nhìn quanh, cảm giác như có ai đó đang quan sát. Bỗng nhiên, Nguyễn Dương bước vào văn phòng cô, vẻ mặt nghiêm nghị. Anh giữ khoảng cách, giọng trầm: “Cậu nhận được tin nhắn đó rồi phải không?”
Tĩnh Vy vừa mừng vừa lo, đáp: “Anh… anh cũng biết sao?” Anh gật đầu, ánh mắt sâu thẳm, nói: “Mình nghi ngờ kẻ thứ ba đã nắm thông tin từ game. Cậu không nên hành động một mình.” Cô cười khẽ, vừa ngại vừa vui: “Thì ra anh cũng quan tâm… nhưng sao lại nghiêm túc thế này?” Anh bước lại gần, nhưng vẫn giữ khoảng cách an toàn. “Đây không còn là trò chơi nữa, Tĩnh Vy. Mọi thứ ngoài đời cũng nguy hiểm không kém. Hãy tin mình.” Ánh mắt anh lạnh lùng nhưng mang theo sự bảo vệ kín đáo khiến cô vừa bối rối vừa ấm áp.
Buổi chiều, họ quyết định kiểm tra tín hiệu lạ bằng cách đi theo bản đồ AR ngoài đời thực, nơi game hiển thị vị trí các đối tượng bất thường. Họ xuất hiện ở một khu phố cổ với các quán cà phê, cửa hàng nhỏ và những con hẻm hẹp đan xen. Tĩnh Vy cầm kính AR, tim đập nhanh. “Liệu có nguy hiểm không nhỉ?” Anh nắm tay cô, nhẹ nhàng nhưng chắc chắn: “Đừng lo, có mình ở đây.” Tim cô rộn ràng, ánh mắt anh nghiêm túc, nắm tay cô như một lời bảo đảm.
Kính AR hiển thị loạt biểu tượng nhấp nháy: tín hiệu của kẻ thứ ba. Họ nhanh chóng nhận ra đây không phải người chơi bình thường, mà là một tài khoản đặc biệt, di chuyển nhanh, gần như tiên đoán mọi hành động của họ. Tĩnh Vy thì thầm: “Kẻ này… không bình thường…” Anh gật đầu, tay vẫn giữ tay cô: “Đúng vậy. Hắn theo dõi từ game, nhưng chắc chắn không chỉ vậy. Cậu cần thận trọng.” Cả hai phải phối hợp nhịp nhàng, né tránh các bẫy AR mà kẻ thứ ba đặt ra. Tĩnh Vy vừa lo lắng vừa hưng phấn: đây là lần đầu cô trải nghiệm cảm giác hành động ngoài đời thật nhưng giống như trong game.
Sau khi vượt qua một con hẻm đầy cạm bẫy AR, họ dừng chân nghỉ ngơi ở một quán trà nhỏ. Không gian yên tĩnh, ánh sáng vàng từ đèn treo trên trần rọi xuống bàn, tạo cảm giác ấm áp. Tĩnh Vy lấy khăn lau mồ hôi, ngước lên nhìn Nguyễn Dương. Ánh mắt anh dịu dàng hơn bao giờ hết: “Cậu mệt không?”
“Có… nhưng… không sao. Có anh ở đây, mình thấy an tâm.” Nguyễn Dương mỉm cười, ánh mắt lấp lánh: “Vậy cậu tin mình chứ?” Cô đỏ mặt, gật đầu: “Tin… tin anh.” Khoảnh khắc yên lặng ấy, họ ngồi cạnh nhau, tay chạm nhẹ, cả hai đều cảm nhận được nhịp tim rộn ràng nhưng ấm áp. Tĩnh Vy nhận ra cảm giác với anh khác hẳn mọi người, khác hẳn những trải nghiệm trong game.
Khi họ chuẩn bị rời quán trà, Tĩnh Vy nhận được tin nhắn mới: “Tín hiệu quan trọng. Hãy đến nơi đã định trước nếu muốn giữ mạng sống và bí mật.” Cô nhìn Nguyễn Dương, lo lắng: “Anh… liệu có nên đi không?” Anh nghiêm túc, ánh mắt nhìn thẳng: “Mình phải đi. Đây là cơ hội để đối mặt kẻ thứ ba và bảo vệ cậu. Cậu không được theo.” Cô nắm tay anh, giọng run run: “Anh… anh không được gặp nguy hiểm một mình đâu. Nếu có gì xảy ra…” Anh khẽ mỉm cười, cúi xuống gần tai cô: “Đừng lo, sẽ không có gì xảy ra. Tin mình.” Tim cô đập mạnh, vừa sợ vừa mong muốn được gần anh. Anh quay đi, bước vào bóng tối của con hẻm, để lại cô đứng lặng, trái tim rối bời.
Ngay khi anh khuất bóng, kính AR của cô nhấp nháy đỏ liên tục. Một thông báo hiện lên: “Kẻ thứ ba đã nhận ra vị trí ngoài đời của bạn. Tín hiệu đang tiếp cận. Nguy hiểm gần kề.” Tĩnh Vy sững người, tim đập nhanh. Cô nhận ra rằng cuộc chơi giờ đã vượt khỏi thế giới ảo, và từ giờ, mọi hành động đều có thể quyết định sự sống còn của họ, đồng thời mở ra một cánh cửa tình cảm đầy thử thách và ngọt ngào giữa cô và Nguyễn Dương.