người trong mộng

Chương 4: Bẫy của kẻ thứ ba


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm hôm đó, Lâm Tĩnh Vy không sao ngủ được. Cô ngồi trước màn hình máy tính, tay vẫn run run, nhớ ánh mắt nghiêm nghị nhưng ấm áp của Nguyễn Dương khi anh quay đi. Thế giới ảo trong game đã trở nên gần gũi đến mức cô cảm giác như anh đang ở ngay bên cạnh mình, bảo vệ cô khỏi mọi nguy hiểm, dù biết rằng thực tế anh đang phải đối mặt với kẻ thứ ba mà cô không rõ là ai.

Những thông báo đỏ nhấp nháy trên kính AR cả ngày hôm nay vẫn hiện lên trong đầu cô, dường như báo hiệu rằng nguy hiểm vẫn chưa kết thúc. Cô thử liên lạc với anh qua chat nhóm nhưng nhận ra rằng mọi tin nhắn đều bị delay, như thể kẻ thứ ba đang theo dõi, kiểm soát mọi đường truyền. Tim cô thắt lại. “Mình phải làm gì đây? Nếu anh gặp nguy hiểm…”

Cô hít một hơi dài, cố gắng bình tĩnh, rồi nhấp vào bản đồ AR để kiểm tra vị trí mới nhất của kẻ thứ ba. Biểu tượng nhấp nháy liên tục, di chuyển không theo quỹ đạo bình thường, như thể hắn biết trước mọi hành động của cô. Tĩnh Vy lẩm bẩm: “Không thể cứ đứng yên được… phải tìm cách ngăn hắn lại.”

Nhưng làm sao? Cô còn chưa đủ kinh nghiệm để đối phó với kẻ mạnh hơn mình rất nhiều. Lúc đó, một tin nhắn từ Nguyễn Dương cuối cùng cũng tới:

“Đừng hành động một mình. Theo chỉ dẫn của mình.”

Tim cô lồng lộn, vừa lo lắng vừa hồi hộp. Anh đã quay lại thế nào trong bóng tối mà không để cô thấy? Cô nhấn theo hướng dẫn, màn hình AR dẫn cô đến một con hẻm hẹp, ánh sáng vàng yếu ớt phản chiếu trên những bức tường cũ kỹ. Không khí đêm tràn đầy âm u và hơi lạnh. Cô bước đi, mỗi bước đều căng thẳng, cảm giác như có hàng nghìn cặp mắt theo dõi từng chuyển động của mình.

Bỗng nhiên, một hình bóng xuất hiện từ góc khuất. Tĩnh Vy giật mình, tưởng là kẻ thứ ba, nhưng đó là Nguyễn Dương, dáng vẻ nghiêm nghị nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh lạ thường. Anh tiến tới gần cô, giọng trầm: “Mình đã ở đây. Không được lo lắng, chỉ cần đi theo hướng dẫn.”

Cô nắm tay anh, cảm giác ấm áp từ đôi bàn tay khiến cô tạm thời yên tâm. Tim cô đập mạnh, vừa lo lắng vừa thấy ngọt ngào khó tả. Anh đưa kính AR cho cô, bảo cô quan sát xung quanh, nhấn mạnh rằng mọi hành động phải thật chính xác nếu không muốn rơi vào bẫy của kẻ thứ ba.

Họ tiến sâu vào con hẻm, màn hình AR hiển thị những “cạm bẫy” tinh vi: các vật thể ảo bất ngờ xuất hiện để đánh lừa họ, tạo cảm giác nguy hiểm thật sự. Tĩnh Vy phải phản ứng nhanh, né tránh, nhảy qua các vật thể AR, trong khi Nguyễn Dương đứng cạnh, che chắn cô khỏi những cú tấn công ảo bất ngờ. Cảm giác gần gũi khiến tim cô liên tục rộn ràng.

Sau vài phút căng thẳng, họ tạm dừng ở một khoảnh sân nhỏ, nơi ánh sáng từ đèn đường yếu ớt chiếu xuống, tạo ra bóng đen dài trên mặt đất. Nguyễn Dương nhìn cô, giọng trầm: “Cậu ổn chứ?”

“Ổn… nhưng… hơi sợ.” Cô cười khẽ, tim vẫn loạn nhịp. Ánh mắt anh dịu dàng hơn, và cô cảm nhận được sự quan tâm ẩn sâu. Một khoảnh khắc im lặng, cả hai đứng cạnh nhau, tay gần chạm, nhịp tim đồng điệu, nhưng không ai dám chủ động bước thêm.

Nhưng ngay lúc đó, kính AR nhấp nháy đỏ dữ dội. Một thông báo khẩn xuất hiện: “Kẻ thứ ba đã tạo bẫy tại vị trí tiếp theo. Cẩn thận, nguy hiểm trực tiếp.” Tĩnh Vy giật mình, còn Nguyễn Dương nghiêm mặt. Anh nhìn cô, giọng trầm: “Không còn đường lùi. Chỉ có cách đi tiếp.”

Họ tiếp tục bước vào con hẻm kế tiếp. Mỗi bước đều căng thẳng, tay vẫn nắm chặt nhau. Đột nhiên, một vật thể ảo khổng lồ xuất hiện ngay trước mặt, cản đường họ. Tĩnh Vy gần như muốn hét lên, nhưng Nguyễn Dương bình tĩnh đứng trước cô, nhấn nút tương tác để “hạ gục” vật thể AR. Khoảnh khắc ấy, ánh mắt anh liếc xuống cô, dịu dàng nhưng nghiêm túc: “Cẩn thận. Đây không chỉ là trò chơi.”

Cô đỏ mặt, tim đập mạnh, vừa lo vừa cảm thấy ngọt ngào đến lạ. Cô nhận ra rằng, trong tất cả những khoảnh khắc hồi hộp, lo sợ này, cảm giác an toàn và ấm áp chỉ đến từ anh.

Họ tiếp tục di chuyển, vượt qua các bẫy AR liên tiếp, tim căng thẳng đến mức cô cảm thấy hơi khó thở. Mỗi khi Nguyễn Dương nhìn cô, nhấn nút hỗ trợ đúng lúc, trái tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cảm giác vừa hồi hộp vừa hạnh phúc, vừa lo sợ vừa ngọt ngào khiến cô không biết phải làm gì.

Cuối cùng, họ tới một quảng trường nhỏ ảo, nơi kẻ thứ ba đã để lại một thông điệp: “Ta biết mọi thứ. Nếu muốn sống, hãy chuẩn bị tinh thần cho bước tiếp theo.” Tĩnh Vy lặng người, tim đập mạnh. Nguyễn Dương nắm tay cô chặt hơn, giọng nghiêm túc: “Từ giờ, mọi hành động đều quyết định sự an toàn của chúng ta. Nhưng mình sẽ bảo vệ cậu.”

Cô nhìn anh, cảm giác vừa sợ vừa ấm áp. Anh quay sang, ánh mắt sâu thẳm, như muốn truyền đạt: dù nguy hiểm đang đến gần, họ sẽ không đơn độc. Tim cô rung lên mạnh mẽ, nhận ra rằng tình cảm cô dành cho anh đã vượt qua ranh giới của game và trở thành cảm giác thật ngoài đời.

Nhưng thông báo tiếp theo trên kính AR lại nhấp nháy đỏ, dữ dội hơn: “Kẻ thứ ba đang tiếp cận. Thời gian để phản ứng chỉ còn 5 phút.” Tĩnh Vy sững người, tim đập dồn dập. Cô biết rằng đây không còn là trò chơi nữa, mà là cuộc sống thật, nơi mọi hành động đều có thể quyết định an toàn và bí mật của họ, đồng thời mở ra một cánh cửa tình cảm đầy thử thách và ngọt ngào giữa cô và Nguyễn Dương.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×