Sáng hôm sau, Lâm Tĩnh Vy vẫn còn nguyên cảm giác rùng mình sau cuộc đối mặt đêm qua với kẻ thứ ba. Cô ngồi bên bàn làm việc, mắt dán vào màn hình máy tính, nhưng lòng hoàn toàn trống rỗng. Trái tim cô vẫn chưa ngừng đập nhanh, hình ảnh Nguyễn Dương nắm tay cô trong đêm tối, ánh mắt nghiêm nghị nhưng dịu dàng vẫn hiện rõ trong tâm trí. Cô tự nhủ: “Mình không thể để tình cảm này chi phối, nhưng… sao tim cứ loạn nhịp mỗi khi nghĩ về anh?”
Công việc hôm nay khá nhẹ nhàng, nhưng tâm trí cô lại bị cuốn theo các dòng dữ liệu từ game. Kẻ thứ ba không chỉ tấn công họ trong thế giới ảo, mà còn để lại những dấu hiệu bí ẩn mà Tĩnh Vy cảm nhận là có liên quan đến thế giới thật. Mỗi khi nhìn vào bản đồ AR, cô thấy những biểu tượng nhấp nháy lạ, di chuyển không theo quỹ đạo bình thường, khiến cô vừa tò mò vừa lo lắng.
Đang mải mê phân tích, cô nhận được một tin nhắn từ Nguyễn Dương:
“Hãy đến địa điểm này lúc 19h. Có thứ quan trọng cần nói. Không được đi một mình.”
Tĩnh Vy nhìn màn hình, tim đập nhanh. “Một lần nữa… anh lại dẫn mình vào điều bí ẩn.” Cô hít sâu, quyết định tuân theo lời anh.
Đêm xuống, cô mặc một chiếc áo khoác dài màu xám, cầm theo kính AR và điện thoại, bước ra khỏi căn hộ. Phố Thượng Hải tràn đầy ánh đèn, nhưng trong lòng cô, không khí lại nặng nề và căng thẳng. Khi cô tới địa điểm, một căn nhà cũ nằm lặng lẽ ở góc phố, ánh sáng vàng yếu ớt chiếu qua cửa sổ. Nguyễn Dương đứng đó, lặng lẽ chờ cô.
Ánh mắt anh nghiêm nghị nhưng vẫn mang theo sự dịu dàng khiến cô cảm thấy ấm áp. Anh tiến tới, giọng trầm:
“Cảm giác hôm qua… cậu ổn chứ?”
Cô gật đầu, nhưng vẫn không giấu nổi lo lắng: “Anh… anh có chắc kẻ thứ ba không tấn công ở đây không?”
Anh khẽ mỉm cười, đưa tay nắm tay cô: “Không sao đâu. Mình đã chuẩn bị mọi thứ. Cùng nhau đi tiếp, sẽ không có gì xảy ra.”
Cảm giác được anh bảo vệ khiến cô vừa sợ vừa hạnh phúc. Tim cô đập mạnh khi họ bước vào căn nhà, nơi ánh sáng vàng từ đèn cũ phản chiếu trên những bức tường rêu phong. Không gian yên tĩnh, nhưng cô biết nguy hiểm vẫn tiềm ẩn đâu đó.
Nguyễn Dương dẫn cô đến một phòng nhỏ phía sau, nơi đặt một bàn với các thiết bị AR và máy tính. Anh bật máy, màn hình hiển thị nhiều dữ liệu, kèm theo bản đồ ảo của thành phố. Anh chỉ vào một điểm nhấp nháy:
“Đây là vị trí kẻ thứ ba hiện tại. Hắn không chỉ quan sát trong game mà còn theo dõi ngoài đời. Nếu chúng ta không tìm ra hắn, cậu sẽ gặp nguy hiểm.”
Tĩnh Vy lặng người. “Anh… sao biết được tất cả?”
Anh nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm: “Mình đã theo dõi hắn từ lâu. Hắn là một hacker cực kỳ nguy hiểm, có thể xâm nhập cả thế giới ảo và đời thật. Nhưng đừng lo, mình sẽ dẫn cậu vượt qua mọi bẫy của hắn.”
Cô cảm thấy tim đập nhanh, vừa lo sợ vừa tin tưởng. Anh luôn ở bên, che chở cô, khiến mọi nguy hiểm trở nên nhẹ nhàng hơn phần nào.
Hai người bắt đầu phân tích dữ liệu, cố gắng tìm ra manh mối về kẻ thứ ba. Tĩnh Vy theo dõi các di chuyển bất thường trong game và ngoài đời, nhận ra một số mẫu lặp lại. Nguyễn Dương chỉ vào một số điểm:
“Những nơi hắn để lại tín hiệu ảo thường trùng với các con hẻm tối, nơi ít người qua lại. Hắn cố tình tạo ra các bẫy, nhưng cũng để lộ dấu hiệu để mình tìm ra hắn.”
Cô ngạc nhiên: “Vậy… anh đã biết trước mọi thứ?”
Anh gật đầu: “Chỉ là một phần thôi. Kẻ này cực kỳ thông minh, không thể chủ quan. Cậu phải cảnh giác tuyệt đối.”
Cô cười khẽ, vừa lo lắng vừa cảm thấy ngọt ngào. Trong suốt thời gian cùng anh, cô nhận ra một điều: dù nguy hiểm cận kề, cảm giác được ở bên anh khiến trái tim cô bình yên đến lạ.
Sau khi phân tích xong dữ liệu, họ quyết định sẽ tiếp cận kẻ thứ ba trực tiếp trong game vào tối hôm đó, kết hợp cả thế giới thật để thử bẫy hắn. Nguyễn Dương nhìn cô, giọng nghiêm trọng:
“Từ giờ, mọi hành động đều quyết định kết quả. Hãy tin mình, và đừng bao giờ rời xa mình.”
Cô nắm tay anh chặt, cảm giác tim đập mạnh: “Tin anh… nhưng cũng hơi sợ…”
Anh cười khẽ, ánh mắt dịu dàng: “Không sao đâu. Mình sẽ bảo vệ cậu.”
Đêm xuống, họ cùng nhau chuẩn bị, mặc kính AR, kiểm tra thiết bị, và di chuyển đến vị trí mà kẻ thứ ba có thể xuất hiện. Không gian xung quanh vắng lặng, chỉ có ánh sáng vàng yếu ớt từ đèn đường. Mỗi bước đi đều căng thẳng, nhưng sự hiện diện của anh bên cạnh khiến cô cảm thấy an toàn hơn.
Đột nhiên, một hình bóng xuất hiện từ phía sau, lao nhanh về phía họ. Tĩnh Vy giật mình, nhưng Nguyễn Dương kịp thời kéo cô né sang một bên. Họ đứng đó, tim đập rộn ràng, cơ thể gần nhau, cảm nhận nhịp thở của nhau trong đêm tối. Khoảnh khắc ấy vừa nguy hiểm vừa ngọt ngào đến lạ thường.
Thông báo cuối cùng trên kính AR hiện lên:
“Kẻ thứ ba đã lộ diện. Hãy chuẩn bị cho bước tiếp theo – nơi quyết định tất cả.”
Tĩnh Vy nhìn Nguyễn Dương, cảm giác vừa lo sợ vừa hạnh phúc trào dâng. Anh nắm tay cô chặt, ánh mắt nghiêm nghị nhưng ấm áp: “Mình sẽ bảo vệ cậu. Không gì có thể tách chúng ta.”
Cô nuốt nước bọt, tim đập mạnh. Cả hai đứng đó, giữa đêm tối và nguy hiểm, nhận ra rằng từ giờ, mọi thử thách không chỉ là trò chơi mà là cuộc sống thật – nơi tình cảm, sự tin tưởng và lòng dũng cảm được kiểm chứng từng phút từng giây.