người xuyên thời gian: từ cổ đại đến hiện đại

Chương 7: Bí Ẩn Nguy Hiểm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm buông xuống trên thành phố hiện đại, ánh đèn đường rọi xuống vỉa hè tạo thành những mảng sáng tối đan xen, khiến mọi bước đi trở nên vừa quyến rũ vừa đáng sợ. Lục Thanh đứng bên cửa sổ căn hộ, ánh sáng từ hộp cổ vật phản chiếu trên gương mặt nàng, làm nổi bật vẻ căng thẳng nhưng quyết đoán. Mọi chuyện xảy ra trong vài ngày vừa qua khiến nàng nhận ra rằng, bí mật cổ vật không chỉ liên quan đến quá khứ mà còn kéo theo những nguy hiểm khôn lường trong hiện tại.

Chiếc hộp cổ vật, thứ nàng vẫn ôm chặt, dường như biết rõ mọi suy nghĩ của nàng. Ánh sáng phát ra yếu ớt, nhưng có lúc bừng lên như muốn nhắn nhủ rằng: “Nguy hiểm đang đến gần, và mọi bước đi phải thận trọng.”

Ngày hôm nay, Lục Thanh và Hàn Duy đã hẹn nhau tại quán cà phê quen thuộc để thảo luận về kế hoạch tiếp theo. Hàn Duy, với ánh mắt nghiêm túc, mở rộng tấm bản đồ mà hai người đã đánh dấu các địa điểm liên quan đến cổ vật.

“Cô thấy không,” Hàn Duy bắt đầu, giọng trầm nhưng dứt khoát, “các cổ vật này không ngẫu nhiên xuất hiện trong thành phố. Chúng được giấu đi qua nhiều thế hệ, và có lẽ, một số người hiện đại đang cố gắng thu thập để chiếm đoạt sức mạnh mà chúng mang lại.”

Lục Thanh lắng nghe, tim đập mạnh. Nàng biết rằng, cổ vật mà nàng đang giữ không chỉ là cầu nối thời gian mà còn là nguồn sức mạnh khổng lồ. Một phần trong nàng vừa sợ hãi vừa tò mò: nếu sức mạnh ấy bị rơi vào tay kẻ xấu, hậu quả sẽ không thể lường trước.

Hàn Duy chỉ vào một địa điểm trên bản đồ: “Nơi này là kho chứa bí mật quan trọng nhất liên quan đến cổ vật. Chúng ta phải đến, nhưng phải cẩn thận. Không chỉ có nguy hiểm vật lý, mà còn có những người hiện đại có kỹ năng và trí tuệ ngang ngửa hoặc vượt trội chúng ta.”

Lục Thanh gật đầu. Nàng hiểu rằng, hành trình lần này không còn là tìm hiểu hay hòa nhập. Đây là cuộc chiến, nơi mà trí tuệ cổ đại kết hợp với kiến thức hiện đại sẽ quyết định sự sống còn.

Buổi chiều, cả hai rời khỏi quán cà phê, đi theo tuyến đường đã đánh dấu. Thành phố hiện đại không hề đơn giản như nàng tưởng. Những tòa nhà chọc trời, hệ thống camera giám sát, và dòng người hối hả tạo ra vô vàn thử thách. Nhưng nhờ sự quan sát tỉ mỉ và linh hoạt, Lục Thanh nhanh chóng học cách di chuyển khéo léo, hòa nhập với dòng người, tránh khỏi những ánh mắt dò xét.

Khi đến gần kho chứa, một cảm giác kỳ lạ bao trùm. Khu vực này nằm trong một tòa nhà cũ, kiến trúc pha trộn giữa hiện đại và cổ điển, với những cánh cửa sắt và các hành lang dài u tối. Lục Thanh cảm nhận rõ rệt mùi thời gian, mùi sơn cũ và bụi bặm, giống hệt kho sách trong cung điện cổ. Cảm giác này vừa quen thuộc vừa đáng sợ.

Hàn Duy dẫn nàng vào bên trong, ánh sáng từ đèn pin phản chiếu trên các bức tường cũ kỹ. Mỗi bước chân vang lên âm thanh rùng rợn, khiến tim Lục Thanh đập nhanh. Nàng biết rằng, bên trong này có thể có những cạm bẫy được giấu kín, cũng như những kẻ đang chờ cơ hội để chiếm cổ vật.

Bất ngờ, từ phía cuối hành lang, một nhóm người hiện đại xuất hiện. Họ mặc đồ tối màu, bước đi nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực, mắt dõi theo Lục Thanh và Hàn Duy. Một trong số họ cất giọng trầm và lạnh lùng:

“Chúng ta biết cô giữ cổ vật. Hãy giao nộp nếu không muốn hối hận.”

Lục Thanh cứng người, cảm giác nguy hiểm hiện hữu như một cơn lốc. Nhưng trong lòng nàng, trí tuệ và bản lĩnh cổ đại trỗi dậy. Nàng nắm chặt hộp, mắt nhìn thẳng vào nhóm người, giọng run run nhưng kiên quyết:

“Đây không phải của các người. Nó là cổ vật có liên quan đến quá khứ, và tôi sẽ không để nó rơi vào tay kẻ xấu.”

Một cuộc đối mặt căng thẳng diễn ra. Hàn Duy đứng bên cạnh, ánh mắt chăm chú, chuẩn bị phản ứng. Không ai trong nhóm kia di chuyển, nhưng sự hiện diện của họ tạo ra áp lực vô hình. Mỗi hành động, mỗi bước đi đều phải cân nhắc cẩn thận.

Trong khoảnh khắc ấy, chiếc hộp cổ vật bừng sáng mạnh. Một luồng năng lượng dịu nhưng mạnh mẽ lan tỏa, làm rung chuyển cả tòa nhà. Nhóm người hiện đại lùi lại, kinh ngạc trước sức mạnh kỳ bí mà họ không hiểu. Lục Thanh cảm nhận rõ ràng rằng, cổ vật đang bảo vệ nàng, như thể nhận ra chủ nhân thực sự.

Hàn Duy nắm tay Lục Thanh, giọng nghiêm nghị: “Nhanh lên! Chúng ta phải vào bên trong kho và tìm bí mật của cổ vật trước khi họ phục hồi và tiếp cận.”

Hai người lao vào tòa nhà cũ, đi theo những lối hành lang hẹp và các cầu thang xoắn ốc. Không khí nặng nề, mùi bụi bặm và sơn cũ khiến nhịp thở khó khăn. Nhưng Lục Thanh tập trung, cảm giác cổ vật hướng dẫn từng bước đi.

Cuối cùng, họ đến một căn phòng kín, nơi ánh sáng từ cổ vật phản chiếu mạnh mẽ trên tường. Trên nền nhà, một biểu tượng hoa văn cổ đại hiện lên, giống hệt ký hiệu trên hộp. Lục Thanh nhận ra đây chính là nơi giấu bí mật quan trọng: một bản đồ thời gian cổ đại, kết nối các cổ vật với nhau và cả những bí ẩn chưa giải quyết trong quá khứ.

Hàn Duy cẩn thận mở bản đồ, mắt sáng lên khi thấy những dòng chữ và ký hiệu: “Cô nhìn xem… đây chính là chuỗi liên kết giữa các cổ vật. Mỗi cổ vật đều mang sức mạnh riêng và thông điệp của thời gian.”

Lục Thanh nhìn kỹ, tim đập nhanh. Mỗi ký hiệu, mỗi dòng chữ đều nhắc nhở nàng rằng cổ vật không chỉ là cầu nối quá khứ – hiện tại, mà còn chứa sức mạnh tiềm ẩn khổng lồ. Nếu rơi vào tay kẻ xấu, hậu quả sẽ khó lường.

Đột nhiên, từ phía hành lang, tiếng bước chân lại vang lên. Nhóm người hiện đại chưa từ bỏ ý định. Họ tiến vào, nhưng Lục Thanh và Hàn Duy đã kịp chuẩn bị. Nhờ trí tuệ cổ đại và hiểu biết hiện đại, họ dùng các thủ thuật để chặn đường, tạo ra cạm bẫy nhỏ, vừa để ngăn nhóm người, vừa để quan sát phản ứng.

Chiếc hộp bừng sáng lần thứ hai, ánh sáng lan tỏa khắp căn phòng. Nhóm người hiện đại kinh ngạc, lùi lại vài bước, và dường như nhận ra rằng sức mạnh của cổ vật không thể đơn giản chiếm đoạt. Lục Thanh cảm nhận luồng năng lượng truyền qua cơ thể, như thể cổ vật giao tiếp, nhắc nhở nàng về quyền năng mà mình nắm giữ.

Trong khoảnh khắc căng thẳng ấy, Hàn Duy nhìn Lục Thanh, giọng nghiêm nghị nhưng trấn an: “Chúng ta phải giữ bí mật này. Cổ vật sẽ bảo vệ chúng ta nếu chúng ta hiểu và tôn trọng sức mạnh của nó.”

Lục Thanh gật đầu, tim đập dồn dập. Mọi sự kiện hôm nay cho nàng thấy rõ ràng rằng, hành trình xuyên không không chỉ là khám phá quá khứ, mà còn là đối mặt với những nguy hiểm trong hiện tại. Bí mật cổ vật là chìa khóa, nhưng cũng là nguồn cơn của những thử thách khôn lường.

Đêm buông xuống, hai người rời khỏi kho chứa, mang theo bản đồ và chiếc hộp. Ánh sáng từ cổ vật dịu lại, như nhắc nhở rằng mọi thứ mới chỉ bắt đầu. Lục Thanh biết rằng, không chỉ phải học cách sống trong thế giới hiện đại, mà còn phải giải mã hoàn toàn bí mật cổ vật – sức mạnh mà cổ vật mang theo sẽ quyết định vận mệnh của cả quá khứ và hiện tại.

Ngồi bên cửa sổ căn hộ, Lục Thanh ôm chặt cổ vật, ánh mắt chăm chú về phía thành phố sáng rực. Một phần trong nàng vẫn còn lo sợ, nhưng phần khác trỗi dậy lòng dũng cảm:

“Mọi bí mật chưa hé lộ, mọi thử thách vẫn chờ phía trước. Hành trình này không chỉ là sống sót, mà còn là tìm hiểu, khám phá, và bảo vệ những gì quan trọng nhất.”

Chiếc hộp bừng sáng yếu, phản chiếu trên tường phòng, như nhắc nhở: hành trình xuyên không, sức mạnh cổ vật, và những bí ẩn nguy hiểm vẫn còn đang chờ Lục Thanh và Hàn Duy khám phá.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×