Sáng hôm sau, không khí trong biệt thự Lục Thần trở nên trầm lắng hơn thường ngày. Lâm Thiên My vừa chuẩn bị bữa sáng xong, đặt khay đồ ăn lên bàn, thì nghe thấy tiếng điện thoại reo liên tục từ phòng làm việc của anh. Cô tò mò, bước tới gần, nhìn qua khe cửa.
Anh đang ngồi trước bàn làm việc, nhìn vào màn hình máy tính với ánh mắt căng thẳng. Trên bàn là một tập hồ sơ dày cộp, các biểu đồ, hợp đồng, và nhiều email khẩn. Một vụ tranh chấp công ty quan trọng đang xảy ra – điều mà anh đã nói trước đó vài lần: đây là “vấn đề có thể ảnh hưởng trực tiếp đến quyền lợi của công ty và vị thế của anh.”
Cô hít một hơi, lòng bỗng nhiên cảm thấy một luồng quyết tâm lạ lùng. “Mình… mình phải giúp anh.” Cô tự nhủ, mặc dù chưa từng tham gia vào công việc kinh doanh hay quản lý. Nhưng cô biết, nếu có thể giúp anh vượt qua khó khăn này, cô sẽ chứng minh rằng mình cũng có giá trị, không chỉ là người phụ nữ đơn giản trong nhà.
Cô nhẹ nhàng gõ cửa, giọng run run: “Anh… anh có cần con giúp không?”
Anh quay đầu lại, ánh mắt lạnh như thường lệ nhưng có phần ngạc nhiên: “Thiên My, cô…?”
Cô hít sâu, “Con… con chỉ muốn giúp anh thôi. Nếu con có thể làm gì, xin anh đừng ngần ngại nói.”
Anh nhìn cô, một thoáng phân vân xuất hiện trong ánh mắt sắc bén của anh. Cuối cùng, anh gật đầu, nhưng giọng vẫn trầm: “Được. Cô có thể xem qua các hợp đồng này. Có một số chi tiết tôi muốn cô rà soát lại, xem có điểm nào mâu thuẫn hay thiếu sót.”
Cô ngồi xuống, mở hồ sơ ra. Những con số, điều khoản, và văn bản pháp lý khiến cô ban đầu cảm thấy choáng ngợp. Nhưng cô không bỏ cuộc. Với sự tập trung cao độ, cô đọc từng trang, từng chi tiết, so sánh các điều khoản, và ghi chú những điểm có khả năng gây tranh cãi.
Anh quan sát từ phía sau, bắt đầu nhận ra sự kiên nhẫn và khả năng phân tích vấn đề của cô. Cô không chuyên nghiệp như các luật sư hay trợ lý công ty, nhưng cách cô quan sát tỉ mỉ, tìm ra những chi tiết nhỏ mà người khác có thể bỏ qua, khiến anh phải chú ý.
“Cô thực sự tập trung,” anh thốt ra, giọng trầm nhưng chứa một sắc thái khác lạ. “Những gì cô làm… không tệ.”
Cô ngẩng đầu, hơi bối rối: “Dạ… con chỉ muốn giúp anh thôi.”
Anh gật đầu, ánh mắt sắc lạnh nhưng lộ vẻ tôn trọng: “Cô không chỉ giúp tôi, mà còn cho tôi thấy… cô có khả năng. Tôi sẽ xem xét ý kiến của cô.”
Trong vài giờ tiếp theo, họ cùng nhau rà soát hồ sơ, so sánh chi tiết hợp đồng, và lập ra danh sách những điểm cần giải quyết. Thiên My bất ngờ phát hiện một chi tiết nhỏ trong hợp đồng mà anh đã bỏ qua – một điều khoản có thể trở thành điểm mấu chốt trong vụ tranh chấp.
“Anh… anh có thể xem cái này không?” Cô chỉ vào dòng điều khoản trên màn hình.
Anh đọc, nhíu mày, rồi im lặng vài giây. Sau đó, anh gật đầu, giọng hơi bất ngờ: “Đúng… đây chính là điểm mấu chốt. Cô phát hiện rất nhanh. Tôi chưa từng nghĩ đến chi tiết này.”
Cô đỏ mặt, tim đập mạnh: “Dạ… con… con chỉ tình cờ để ý thôi.”
Nhưng trong lòng cô, niềm tự hào dần dâng lên. Lần đầu tiên, cô cảm thấy mình thực sự có ích, không chỉ là “người vợ hợp đồng” trong căn biệt thự xa hoa.
Anh đứng dậy, đi quanh bàn, ánh mắt lộ vẻ khác thường: “Thiên My, hôm nay… tôi phải nói rằng, tôi đánh giá cao cô. Khả năng quan sát và sự kiên nhẫn của cô… khiến tôi phải nhìn nhận lại.”
Cô ngồi đó, hơi sững sờ. Anh… đang khen cô? Trong lòng, cô vừa vui mừng vừa bối rối. Đây là lần đầu tiên anh thừa nhận giá trị của cô, không phải bằng lời nói sáo rỗng hay thái độ lạnh lùng, mà qua hành động và sự công nhận.
Buổi chiều, sau khi mọi thứ được hoàn tất, anh ra lệnh: “Chúng ta phải chuẩn bị cho cuộc họp với đối tác. Cô sẽ đi cùng tôi, nhưng chỉ để ghi chép và hỗ trợ khi cần thiết.”
Cô gật đầu, trái tim vẫn còn rộn ràng. Khi họ bước vào phòng họp, không khí căng thẳng bao trùm. Các đối tác cạnh tranh đưa ra những yêu cầu khắt khe, nhưng nhờ sự chuẩn bị cẩn thận, đặc biệt là nhờ chi tiết mà Thiên My phát hiện, Lục Thần có thể phản biện một cách sắc bén, khiến đối phương phải im lặng.
Anh nhìn cô, ánh mắt đầy ý nghĩa. Cô mỉm cười nhẹ, cảm giác tự tin dần tràn lên. Lần đầu tiên, cô nhận ra rằng bản thân có thể trở thành trợ thủ đắc lực, và hơn thế nữa, cô đang dần trở thành người mà anh bắt đầu tin tưởng.
Khi trở về biệt thự, Lục Thần đứng trên ban công, nhìn xuống vườn rộng, ánh nắng chiều chiếu lên khuôn mặt anh, làm mềm đi phần nào vẻ lạnh lùng vốn có. Anh thở dài, lặng lẽ nghĩ: “Thiên My… cô ấy không chỉ kiên cường, mà còn thông minh. Tôi… chưa từng nghĩ rằng một người phụ nữ bình thường lại có thể khiến tôi bất ngờ như thế.”
Cô đứng trong phòng, nhìn anh từ cửa sổ, không biết rằng hành động giản dị của mình – phát hiện chi tiết nhỏ trong hợp đồng – đã làm anh thay đổi cách nhìn về cô. Cảm giác hạnh phúc trộn lẫn chút hồi hộp len lỏi vào trái tim cô.
Buổi tối, khi cả hai ngồi ăn tối, không khí không còn quá nghiêm trọng như ngày đầu tiên. Anh trao cho cô một ánh mắt nhẹ, một nụ cười thoáng qua mà cô cảm nhận được như một lời khen thầm.
Cô thầm nghĩ: “Ngày hôm nay… thật sự khác. Anh không hoàn toàn lạnh lùng như mình tưởng, và mình… có thể giúp ích cho anh.”
Và trong lòng anh, một cảm giác mới mẻ bắt đầu nảy nở: sự quan tâm, tôn trọng, và… một chút tò mò về người phụ nữ nhỏ bé nhưng mạnh mẽ đang sống cùng anh.
Ngày hôm đó kết thúc với một nỗi niềm khó tả: vừa hài lòng, vừa băn khoăn. Thiên My biết rằng, cuộc sống hợp đồng không chỉ là sự trói buộc, mà còn có thể trở thành cơ hội để cả hai học hỏi, hiểu nhau, và dần mở ra những điều bất ngờ trong trái tim.