người yêu cũ, đối thủ hiện tại

Chương 8: Nguy cơ và cám dỗ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một tuần sau đêm định mệnh, Hà Linh vẫn còn rối bời với những cảm xúc vừa ngọt vừa nguy hiểm mà Dương Khải để lại. Công ty đang vào giai đoạn nước rút của dự án, mọi quyết định đều phải chính xác tuyệt đối. Nhưng hôm nay, không khí công sở lại căng thẳng hơn bao giờ hết – một đối thủ khác từ công ty đối tác đột ngột xuất hiện, mang theo những yêu cầu khắt khe và đầy thách thức.

Hà Linh bước vào phòng họp với nụ cười chuyên nghiệp, nhưng bên trong cô đang căng như dây đàn. Ánh mắt cô không rời Dương Khải – người đã đứng sẵn ở bàn đối diện, nhìn cô bằng một ánh mắt pha trộn giữa quyền lực và… khao khát.

“Cô hiểu chưa, Linh? Nếu dự án này thất bại, công ty cô sẽ phải chịu thiệt hại nặng,” giọng đối thủ lạnh lùng, cắt ngang mọi nỗ lực của cô.

Hà Linh mím môi, nhưng Dương Khải nhanh chóng đứng lên, tiến sát cô, ánh mắt sắc lạnh: “Tôi không để chuyện đó xảy ra. Cô và tôi sẽ cùng nhau xử lý.”

Cả buổi họp, họ vừa đấu trí vừa đấu cảm xúc với đối thủ. Mỗi lần Dương Khải chạm tay cô để chỉ số liệu, khoảng cách giữa họ gần đến mức Hà Linh cảm nhận được hơi ấm từ anh, tim rung lên từng cơn. Cô cố giữ bình tĩnh, nhưng cảm giác vừa sợ vừa thèm khát làm cô khó thở.

Khi buổi họp kết thúc, đối thủ ra về, bỏ lại một không khí căng thẳng khủng khiếp. Dương Khải kéo cô ra phòng riêng, gần như ép cô vào góc phòng: “Cô ổn chứ?” giọng anh trầm, thấp, nhưng đầy lo lắng và quyền lực.

Hà Linh nhìn anh, tim đập nhanh: “Tôi… vẫn ổn. Chỉ là quá áp lực…” Cô không thể giấu được rung động trong lòng.

Anh nghiêng người, cúi xuống, chạm môi cô một cách đầy quyền lực nhưng cũng ngọt ngào. Nụ hôn này khác hẳn những lần trước – sâu hơn, khát khao hơn, như muốn chiếm trọn mọi cảm xúc của cô. Hà Linh mềm nhũn, đáp lại, mọi sự căng thẳng, mọi rào cản đều tan biến trong khoảnh khắc ấy.

Khi rút ra, ánh mắt họ gặp nhau, không cần lời, đã hiểu tất cả: vừa đấu trí vừa đấu cảm xúc, vừa thù vừa yêu – họ không còn đơn giản là đồng nghiệp hay đối thủ nữa. Một trò chơi nguy hiểm vừa bùng nổ, và không ai trong họ có thể rời ra.

Đêm đó, khi Hà Linh trở về căn hộ, cô đứng bên cửa sổ, nhìn thành phố sáng rực. Trái tim cô rối bời – vừa mong chờ, vừa sợ hãi, vừa thèm khát. Cô biết Dương Khải đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống cô – một người vừa khiến cô đau, vừa khiến cô khao khát, một người cô vừa muốn xa, vừa muốn gần.

Và cô hiểu rõ một điều: những ngày tới sẽ đầy thử thách, vừa công việc vừa tình cảm, với những đối thủ và cám dỗ mới xuất hiện, khiến mối quan hệ “vừa thù vừa yêu” giữa cô và Dương Khải ngày càng khó đoán, đầy kịch tính và cuốn hút.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×