Nguyên thủy bộ lạc từ đa thế giới

Chương 2: Hành trình kiếm lương thực tạm thời


trước sau

Đó là gic ng ngon nht t trướđến gi ca anh . Khi anh thc gic thì không còn thy bóng dáng cô gái đâu mà trên người anh là mt lp da thú khá dày và m cúng

Vđịnh bước xung giường thì chân anh lđau nhc d di khiến anh rút chân v li phiếđá . Anh nhìn xung chân mình và th dài than vãn

Không biết bao gi chân mi bình phđây

 [Thưa ký ch , tôi có th cha chân cho ngài]

Ngươi có th à?

Anh hi vi s nghi ngoc ca mình

[Đương nhiên ri ký ch]

Nói ri h thng bđầu cha chân cho anh . Ban đầu anh cũng không tin lm và nếu có th thì chc cũng mt vài tháng . Nhưng sau đó trong không khí bt cht có nhng lung khí màu xanh lá bay li phía chân anh sau đó chúng bay lượn xung quanh ch anh b thương

Khi nhìn xung anh ng người vì không ng chân anh li có th hi phc nhanh như vy ch trong mt hơi th . Trong lúc anh đang còn đơ ra vi chuyn va ri thì h thng dường như biết anh thc mc gì nên lên tiếng tr li

[Thưa ký ch , đó là năng lượng nguyên t]

Năng lượng nguyên t? Người hãy gii thích rõ ràng hơn cho ta đi

[Vâng ký ch , năng lượng nguyên t được sinh ra t thiên địa và là ngun gc sc mnh ca mnh đại lc này . Có rt nhiu năng lượng nguyên t vi màu sc khác nhau và chúng cũng tượng trưng cho đặđim sc mnh]

Vy làm sao để s dng năng lượng nguyên t?

[Đơn gin lm ký ch , năng lượng nguyên t có th t hp th vô trong cơ th ngài và ngài ch cn t hp năng lượng li là được ri]

Ngươi hãy gii thích sơ cho ta nghe v tng màu sđi

[Màu sc thì có rt nhiu nhưng tôi ch nói cho ngài ba màu sc chính là màu đỏ , màu xanh lá và xanh dương . Màu đỏ thì s thiên v tn công hơn còn màu xanh dương là phòng th và màu xanh lá là h tr . Ngài cũng có th ly màu đỏ để phòng th nhưng s kém hiu qu hơn màu xanh dương]

Vy ta có th ly màu đỏ hay xanh dương để hi phc không?

[Điđó là bt kh thi nha ký ch cho nên màu xanh lá còn được gi là màu sc thiên nhiên . Bình thường màu sắc của năng lượng nguyên tố sẽ rất trong suốt nên ngài sẽ không nhìn ra được điểm khác biệt của nó với không khí]

Khi giọng nói vừa kết thúc thì có năm người từ ngoài bước vào trong

Tù trưởng , chúng tôi xin được rời khỏi bộ lạc

Anh nghe vậy thì ngớ người ra , khoảng 1 hơi thở thì anh mới chợt nhớ lại mình là đại tù trưởng của bộ lạc này . Đông Khương giọng bình tĩnh cất lời

Vì sao các ngươi muốn rời khỏi đây?

Anh hỏi vậy vì vốn dĩ kí ức của anh nhận được thì trong bộ lạc không thiếu thốn điều gì còn lúc thân xác này bị thú rừng tấn công tới bây giờ khi anh xuyên không vào thì không biết đã xảy ra chuyện gì

Nghe thấy vậy một người trong số năm người mới giải thích

Tù trưởng ngài đã bất tỉnh được một tháng rồi nên không biết ở ngoài xảy ra chuyện gì . Sau khi ngài được đưa về dưỡng thương thì các bộ lạc khác biết được tin này thì đi qua cướp làng ta

Sau khi người đó nói xong thì có người khác nhanh nhảu nói tiếp

Sau đó làng của chúng ta cũng hết lương thực và mùa đồng thì đang kéo đến gần . Đồng thời là tài nguyên của làng cũng bị cướp gần hết

[Thưa ký chủ đã qua hai mươi bốn tiếng ngài xuyên không . Thưởng ký chủ kĩ năng phân loại trái dại , thảo dược , độc dược cấp cao]

Sau khi giọng nói kết thúc bỗng anh cảm thấy như có dòng nước chảy trong đầu anh

- Tù trưởng ! Tù trưởng !

Đang trong lúc anh kiểm tra những gì mình nhận được thì có tiếng la làm anh giật mình ngước lên

- Tù trưởng xin ngài hãy kiếm đồ ăn

Đông Khương nghe vậy thầm nghĩ trong đâu

“ Hệ thống , việc kiếm được đồ ăn có tăng điểm phát triển của bộ lạc không?”

[Thưa ký chủ , việc kiếm được đồ ăn và tài nguyên có thể tăng điểm phát triển]

Nghe vậy anh chỉ cười và đáp

- Được ta sẽ đi vào rừng kiếm lương thực

Nói rồi anh đứng dậy và đi ra ngoài hang . Ở ngoài hang là một khu rừng rậm rạp xanh ngắt , không khí tươi mát trong lành , trên trời hàng chục đàn chim bay qua bay lại . Đang trong lúc anh đang ngắm nhìn cảnh đẹp thiên nhiên thì có nói giọng nói phía sau

- Tù trưởng xin hãy để bọn em đi cùng anh

Anh quay đầu lại thì thấy trước mặt anh là một người con gái với một cậu trai trẻ . Theo như ký ức thì người con gái tên là Tiểu Mạn và cũng là người đã ở cùng anh đêm qua còn cậu trai trẻ là Tiểu Lộc và là em trai của Tiểu Mạn .

- Là hai người à Tiểu Mạn , Tiểu Lộc

Tiểu Man và Tiểu Lộc sau khi chạy tới chỗ anh thì thở hồng hộc

- T-Tù trưởng xin ngài hãy để bọn em kiếm lương thực cùng anh

Anh thấy Tiểu Mạn cho dù đang thở gấp mà vẫn cố gắng nói chuyện với anh nhìn với mắc cười vừa đáng yêu

- Vậy hai người hãy đi sát theo ta

Cả ba người cùng đi vô rừng . Sau khi đi được một khoảng ngắn thì anh phát hiện trước mặt mình là những bụi cây có những quả ở trên và trên những cành cây là những trái lê

- Tiểu Mạc , Tiểu Lộc hái xuống hết những loại quả trước mặt . Tất cả đều ăn được

Tiểu Man , Tiểu Lộc nghe vậy thì hai mắt sáng lên

- Vâng ạ tù trưởng!

[Chúc mừng ký chủ nhận được 100 điểm phồn vinh]

Khi đang hái trái thì Đông Khương mới nhận ra mình không thể lấy hết được khi không có đồ đựng

[Ký chủ , ngài có thể đổi lấy điểm phồn vinh lấy các vật dụng trong cửa hàng hệ thống]

Nghe vậy anh liền mở hệ thống và vào phần cửa hàng

[Ký chủ vì lần đầu ngài mở khóa chức năng cửa hàng của hệ thống nên được thưởng giảm giá 90%]

Anh lấy tay kéo lên kéo xuống thì thấy thứ mình cần – một cái bao bố

[Ký chủ ngài có muốn đổi 100 điểm lấy bao bố không?]

Anh nhấn đổi . Sau đó anh thoát khỏi hệ thống thì trên tay anh cầm một cái bao bố . Anh đi lại chỗ Tiểu Mạn và Tiểu Lộc

- Hai em sau khi hái xong thì bỏ vô đây

Đây là lần đầu tiên mà Tiểu Mạn với Tiểu Lộc thấy bao bố nên rất phấn khích cầm lên nhìn xung quanh

- Tù trưởng đây là gì vậy?

- À đây được gọi là “bao bố” . Hai em cứ lấy cái này để đựng lương thực

Tiểu Man và Tiểu Lộc nghe thấy vậy không hỏi nhiều nữa mà tập trung làm việc . Khoảng ba mươi phút sau thì bao bố mới đầy nhưng mà trái cây vẫn còn đầy trên cái tán cây

[Chúc mừng ký chủ nhận được 1000 điểm phồn vinh]

- Chúng ta về thôi


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!