nhất quỷ nhì ma thứ 3 là nhỏ trà xanh

Chương 12: Có Công Mài Sắt Có Ngày Bắt Được Nhỏ Tiểu Tam


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau những ngày tháng sống chậm lại, tập trung vào công việc và gia đình, tôi bắt đầu nhận ra mình cần mở lòng hơn với thế giới bên ngoài. Cuộc sống không chỉ có nỗi đau và sự cố gắng, mà còn có những cơ hội mới, những người bạn mới và những mối quan hệ đem lại niềm vui, sự an ủi.

Một buổi chiều cuối tuần, Hứa Khang đề nghị tôi cùng anh đến một sự kiện dành cho các doanh nhân trẻ do một tổ chức cộng đồng tổ chức. Lúc đầu tôi hơi ngần ngại, vì từ lâu tôi đã quen với cuộc sống giản dị, tránh xa đám đông và những chỗ đông người.

“Tại sao không thử?” anh khuyến khích, ánh mắt ấm áp.

Tôi quyết định đi cùng. Không ngờ đó lại là một bước ngoặt quan trọng. Ở sự kiện, tôi được gặp gỡ nhiều người có cùng đam mê, cùng chí hướng. Họ đều từng trải qua những khó khăn, thất bại nhưng vẫn kiên trì đứng dậy và tiến về phía trước.

Tôi cảm thấy được truyền cảm hứng mạnh mẽ từ câu chuyện của họ, đồng thời cũng nhận được sự quan tâm, khích lệ. Một số người còn bày tỏ mong muốn hợp tác và giúp đỡ tôi phát triển cửa hàng.

Đặc biệt, tôi quen biết một người đàn ông trung niên tên là Phan Minh, chủ một công ty sản xuất và phân phối hàng thủ công mỹ nghệ quy mô lớn. Ông ấy rất thiện chí và tỏ ra quan tâm đến tiềm năng của tôi.

Ông Minh nói:

— “Cô có ý tưởng và đam mê, đó là điều quý giá nhất. Nếu cô cần, tôi có thể giúp cô mở rộng thị trường.”

Tôi nhìn Hứa Khang, nhận thấy sự vui mừng trong ánh mắt anh. Có vẻ như những ngày tháng vất vả cuối cùng cũng bắt đầu đơm hoa kết trái.

Sau sự kiện, tôi bắt đầu làm việc với ông Minh. Từ đó, cửa hàng của tôi không chỉ thu hút khách địa phương mà còn được đặt hàng từ các tỉnh thành khác.

Cuộc sống bận rộn hơn, nhưng tôi cảm thấy hạnh phúc. Mỗi ngày, tôi học được nhiều điều mới, mở rộng các mối quan hệ xã hội và càng thêm yêu bản thân.

Trong lúc đó, Lý Mẫn vẫn là một bóng ma âm thầm theo dõi từng bước chân của tôi. Tuy nhiên, với sự giúp đỡ của Hứa Khang và cảnh sát, mọi mưu tính của anh ta đều bị phát hiện và ngăn chặn kịp thời.

Một hôm, khi tôi đang đóng cửa hàng, có một người đàn ông trẻ tuổi xuất hiện, ngỏ ý muốn gặp tôi.

Anh giới thiệu mình là Tuấn Anh, một luật sư trẻ và là bạn thân của Hứa Khang. Anh nói rằng nghe nhiều về câu chuyện của tôi và muốn giúp đỡ nếu cần.

Tôi hơi ngạc nhiên nhưng cũng cảm thấy lòng nhẹ nhõm khi có thêm một người bạn mới.

Tuấn Anh không chỉ giỏi chuyên môn mà còn rất tận tâm và thấu hiểu. Anh giúp tôi xử lý các thủ tục pháp lý, đồng thời tư vấn cách bảo vệ quyền lợi của tôi và con trai.

Sự hiện diện của Tuấn Anh là một điểm sáng mới trong cuộc sống tôi. Anh không chỉ là người hỗ trợ về pháp lý mà còn trở thành một người bạn thân thiết, luôn bên cạnh tôi trong những lúc khó khăn.

Ngày qua ngày, tôi học được rằng, để sống hạnh phúc và vững vàng, không chỉ cần sức mạnh bên trong mà còn cần những người bạn đồng hành đáng tin cậy.

Tôi dần mở lòng hơn với những người xung quanh, không còn đóng khung bản thân trong những nỗi đau quá khứ.

Một buổi tối, khi cả ba – tôi, Hứa Khang và con trai – đang thưởng thức bữa cơm ấm cúng, điện thoại tôi reo lên. Tin nhắn từ một số lạ hiện lên:

— “Lý Mẫn đã bị gia đình cô gái kia đuổi khỏi nhà. Anh ta sắp phải chịu sự trừng phạt của pháp luật.”

Tôi thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy công lý cuối cùng cũng được thực thi.

Tuy nhiên, tôi biết mình không nên chủ quan. Cuộc sống còn dài và nhiều điều có thể xảy ra.

Dẫu vậy, giờ đây tôi đã có đủ sức mạnh và sự chuẩn bị để đón nhận mọi thử thách.

Tôi tin rằng, với tình yêu và sự ủng hộ của những người thân yêu, tôi có thể vượt qua mọi khó khăn.

Và trên hết, tôi sẽ không bao giờ để mình bị đánh bại thêm lần nào nữa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.