những ngày nắng mới

Chương 7: Sự cố máy tính


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chiều hôm đó, An ngồi trong phòng học, ánh sáng từ cửa sổ chiếu lên bàn học. Cô chăm chú làm bài tập môn Tin học, nhưng không hiểu sao màn hình máy tính liên tục báo lỗi. Cô thử khởi động lại, nhưng bài tập vẫn không lưu được, khiến An bối rối và lo lắng.

“Ôi không… lại nữa rồi,” cô thở dài, tay đè lên trán, cảm giác bối rối và lo sợ tràn ngập. Nếu không kịp nộp bài tập, cô sẽ bị trừ điểm. Trong lúc đang lúng túng, Minh bước vào phòng, ánh mắt tinh nghịch nhưng cũng đầy quan tâm: “Cậu gặp vấn đề gì à?”

An nhìn lên, đỏ mặt: “Mình… máy tính bị lỗi, bài tập không lưu được. Mình không biết làm sao nữa.” Minh tiến đến, nghiêng người xem màn hình: “À, để mình xem. Không sao đâu, chắc là lỗi nhỏ thôi.” Cậu nhẹ nhàng chỉnh lại vài thao tác, hướng dẫn An từng bước để phục hồi dữ liệu.

Trong lúc sửa máy, hai người ngồi gần nhau hơn, không gian bỗng trở nên yên tĩnh và ấm áp. An cảm thấy tim mình đập nhanh hơn một nhịp, vừa vì lo lắng vừa vì sự gần gũi bất ngờ. Minh không nói nhiều, chỉ tập trung và tận tâm giúp cô, ánh mắt nghiêm túc nhưng cũng đầy thân thiện.

Sau vài phút, bài tập của An đã được lưu thành công. Cô thở phào nhẹ nhõm, mắt ánh lên niềm vui và biết ơn. “Cảm ơn cậu… Minh. Nếu không có cậu, mình chắc sẽ rất lo lắng,” An nói, giọng hơi run run vì vừa mệt vừa hạnh phúc.

Minh cười, vỗ nhẹ vai cô: “Không có gì đâu. Mình vui vì giúp được cậu. Thật ra, lần sau có sự cố gì cứ gọi mình, được không?” An gật đầu, lòng cảm thấy một cảm giác ấm áp khó tả lan tỏa. Những hành động nhỏ, nhưng quan tâm và hỗ trợ, khiến cô nhận ra Minh không chỉ là bạn học hay bạn nhóm bình thường.

Khi ra về, An lặng lẽ nghĩ về buổi chiều hôm đó. Cô nhận ra rằng sự giúp đỡ của Minh đã tạo ra một khoảng không gian thân mật, khiến hai người hiểu nhau hơn mà không cần lời nói quá nhiều. Cảm giác gần gũi, thoải mái xen lẫn chút rung động, khiến cô mỉm cười thầm.

Chiều hôm đó kết thúc với ánh nắng cuối ngày nhẹ nhàng chiếu qua cửa sổ lớp học. An biết rằng, từ sự cố máy tính tưởng chừng nhỏ nhặt, cô và Minh đã có thêm một kỷ niệm đặc biệt, một cơ hội để mối quan hệ tiến gần hơn. Và trong lòng cô, một cảm giác an yên nhưng cũng rộn ràng xuất hiện – cảm giác mà cô chưa từng trải qua trước đây, cảm giác của những ngày đầu bỡ ngỡ nhưng đầy rung động tuổi học trò.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×