nữ phản diện, xin thoát kiếp bi thương!

Chương 5: Kế hiểm trong yến hội


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tiệc rượu với sứ thần phương Bắc kết thúc, dư âm còn chưa tan thì một lời mời mới lại đến. Hoàng hậu muốn tổ chức yến hội ngắm hoa trong cung, mời toàn bộ quý nữ kinh thành tham dự. Đây vốn là dịp để các tiểu thư thể hiện tài năng, cũng là cơ hội để Hoàng hậu chọn ra người xứng đáng đứng bên cạnh Tề Dục Vương.

Tin tức lan ra, khiến cả kinh thành xôn xao.

Bóng tối trước bình minh

Trong phòng riêng, Diệp Thư Vân cẩn thận ngồi trước bàn trang điểm. Nàng soi mình trong gương đồng, đôi mắt long lanh tựa nước hồ thu nhưng ẩn chứa sự hiểm độc lạnh lẽo.

“Yến hội lần này… ta sẽ khiến ngươi không còn đường lùi nữa, Lạc Tịnh Nhược.”

Nàng nhớ rõ kết cục trong nguyên tác: Tịnh Nhược sẽ thất bại thảm hại tại yến hội, bị sỉ nhục trước mặt quần thần, từ đó trở thành trò cười thiên hạ. Chỉ cần nàng đẩy thêm một tay, kết cục ấy sẽ càng thê thảm hơn.

Thư Vân bày kế: nàng ngầm dặn tay sai thay đổi hương liệu trong phòng nghỉ của Tịnh Nhược, để mùi hương kích thích khiến người khác sinh ảo giác say mê. Nếu bị phát hiện, danh tiếng của Tịnh Nhược ắt hoen ố, không còn mặt mũi ngẩng đầu.

Vào cung

Ngày yến hội, trời quang mây tạnh, hoa lê nở trắng trong vườn ngự uyển. Các tiểu thư trong kinh thành thi nhau khoe sắc.

Lạc Tịnh Nhược chọn bộ váy hồng nhạt thêu hoa mai, tóc búi gọn gàng, chỉ cài một cây trâm ngọc đơn giản. So với sự xa hoa của những người khác, nàng lại tỏa ra vẻ thanh nhã khó ai sánh bằng.

Tề Dục Vương ngồi cạnh Hoàng hậu, ánh mắt lướt qua đám đông rồi dừng lại trên bóng dáng ấy. Trong khoảnh khắc, hắn chợt nhận ra sự bình thản dịu dàng kia chính là điều bản thân vô thức tìm kiếm.

Phần thi tài năng

Các tiểu thư lần lượt biểu diễn: người thì đàn, kẻ thì múa, có người đọc thơ. Không khí tưng bừng náo nhiệt.

Đến lượt Tịnh Nhược, nàng chọn thổi sáo – loại nhạc cụ vốn ít được nữ tử ưa chuộng. Âm thanh sáo trong trẻo vang lên, khi réo rắt, khi trầm lắng, khiến toàn bộ yến hội lặng đi. Tiếng sáo như đưa mọi người vào bức tranh non nước hữu tình, man mác mà thấm sâu.

Ngay cả Hoàng hậu cũng gật gù khen ngợi:

“Lạc tiểu thư quả có phong thái khác biệt.”

Ánh mắt Vương gia ánh lên tia hứng thú, còn Thư Vân thì bàn tay giấu trong ống tay áo đã siết chặt đến run rẩy.

Bẫy hương độc

Sau tiết mục, Tịnh Nhược được dẫn đến phòng nghỉ. Vừa bước vào, nàng đã ngửi thấy mùi hương lạ. Nàng vốn đọc nguyên tác, nên lập tức hiểu đây là cái bẫy Diệp Thư Vân bày ra.

“Quả nhiên… nàng ta không bỏ qua cơ hội nào.”

Tịnh Nhược giả vờ bước vào, nhưng ngay sau đó khéo léo mở cửa sổ, để gió cuốn đi phần lớn hương độc. Nàng không uống trà, không ngồi lại lâu, mà lấy cớ trở ra sân.

Đúng lúc ấy, Trịnh Uyển Khanh – kẻ từng bị nàng làm mất mặt – lại vô tình đi vào phòng. Ả hít phải hương độc, sắc mặt đỏ bừng, dáng vẻ mất kiểm soát, lảo đảo ngã vào người một vị công tử đang đi ngang qua.

Cảnh tượng hỗn loạn lập tức khiến yến hội náo động.

Sự thật bại lộ

Hoàng hậu cau mày: “Đây là chuyện gì?”

Người hầu điều tra, nhanh chóng phát hiện hương liệu lạ trong phòng nghỉ. Lời xì xào nổi lên, tất cả ánh mắt đổ dồn về phía Lạc Tịnh Nhược.

“Có phải Lạc tiểu thư đã bày trò?”

“Nhưng sao Trịnh tiểu thư lại là người bị hại?”

Trong lúc hỗn loạn, Tề Dục Vương bước ra, giọng trầm vang dội:

“Bản vương tận mắt thấy Lạc Tịnh Nhược rời khỏi phòng trước đó. Nếu nàng có ý đồ, sao phải bỏ đi? Rõ ràng có kẻ khác gài bẫy.”

Câu nói ấy như tấm khiên bảo vệ, lập tức xóa sạch nghi ngờ.

Thư Vân giấu trong đám đông, sắc mặt trắng bệch. Nàng không ngờ kế hoạch hoàn hảo lại trở thành con dao phản ngược.

Sóng ngầm mới

Đêm hôm đó, khi trở về phủ, Tịnh Nhược ngồi bên cửa sổ, lòng nhẹ nhõm nhưng cũng trĩu nặng. Nàng biết, càng thoát khỏi cạm bẫy, càng khiến Diệp Thư Vân dốc sức đối phó.

Phía bên kia, Thư Vân đập nát ly trà, ánh mắt đỏ ngầu:

“Không được! Ta sẽ không để ngươi đoạt mất ánh sáng vốn thuộc về ta. Nếu muốn tranh, thì hãy cùng nhau rơi xuống vực sâu!”

Ánh trăng như vỡ vụn, soi chiếu hai số phận đối ngh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×