nữ tử nghịch thiên – trở thành phi tần của hoàng tử bí ẩn

Chương 5: Âm mưu trong bóng tối


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi sáng hôm sau, cung điện vẫn chìm trong làn sương mỏng. Nguyệt thức dậy từ sớm, ánh mắt dõi ra cửa sổ, lòng vẫn còn cảm giác hồi hộp từ thử thách ngày hôm qua. Cô biết, khi đã thu hút sự chú ý của hoàng tử, cuộc sống trong cung sẽ không còn bình yên. Mỗi bước đi đều có thể trở thành mục tiêu của những âm mưu xung quanh.

Cung nữ bước vào, cúi đầu lễ phép: “Tiểu thư, hoàng tử ra lệnh chuẩn bị tham gia thử thách tiếp theo tại sân chính.” Nguyệt hít một hơi sâu, cố gắng bình tĩnh. Cô biết hôm nay sẽ là thử thách quan trọng nhất từ trước đến giờ, nơi mà sự thông minh, khéo léo và can đảm sẽ bị đặt lên mức cao nhất.

Khi cô đi qua hành lang, không khí trong cung trở nên nặng nề. Phi tần đỏ nhạt đứng ở góc sân, ánh mắt sắc lạnh, như đang chực chờ cơ hội để bày mưu hãm hại. Cô ta khẽ nhếch môi cười, thì thầm với một số cung nữ: “Hôm nay, kẻ lạ mặt nhỏ này sẽ phải trả giá cho sự tự tin của mình.” Nguyệt thầm nhủ, mình phải hết sức cẩn trọng, mỗi cử chỉ đều phải chính xác, không để ai lợi dụng sơ hở.

Khi đến sân chính, hoàng tử đã đứng sẵn, ánh mắt lạnh nhưng sắc bén quét qua tất cả phi tần. Giọng anh vang lên, uy quyền: “Hôm nay, các ngươi sẽ trải qua thử thách lớn nhất. Ai không vượt qua sẽ phải chịu trách nhiệm trước triều đình và trật tự cung đình.” Nguyệt cúi đầu: “Dạ, tiểu nữ sẽ cố gắng hết sức.”

Thử thách hôm nay không chỉ là các tình huống giả định hay xử lý sự cố nhỏ. Hoàng tử ra lệnh cho phi tần và cung nữ thực hiện một buổi lễ quý trọng, nơi mọi hành động phải hoàn hảo tuyệt đối, từ cách di chuyển, cúi chào, cầm chén trà đến thái độ giao tiếp với mọi người. Bất kỳ sai sót nào cũng sẽ bị đánh giá thấp và có thể dẫn đến hậu quả nghiêm trọng.

Phi tần đỏ nhạt lại bày mưu. Khi Nguyệt vừa bước vào sảnh, cô ta lén thả một tấm khăn vải màu đỏ xuống sàn, đúng vị trí mà Nguyệt sẽ đi qua. Mọi người xung quanh không nhìn thấy, chỉ chờ khoảnh khắc cô vấp phải. Nguyệt bước đi, thấy vật cản, vội khẽ né, nhưng vẫn khiến bước chân hơi loạng choạng. Một vài phi tần xì xào, cười khẽ, ánh mắt dò xét.

Hoàng tử dõi theo, ánh mắt sắc bén, nhưng không nói gì. Nguyệt biết, đây là cơ hội để chứng minh bản lĩnh. Cô hít một hơi thật sâu, giữ tư thế thẳng, bước đi tự tin, mắt nhìn thẳng về phía trước. Sự bình tĩnh khiến ánh mắt phi tần đỏ nhạt thoáng chốc hụt hẫng, không ngờ kẻ mới lại xử lý tinh tế như vậy.

Buổi lễ tiếp tục với phần thử thách về giao tiếp. Mỗi phi tần phải đối mặt với các tình huống giả định: xử lý lời khen, lời chê, và cả những hành động khiêu khích tinh vi từ các phi tần khác. Phi tần đỏ nhạt nhiều lần cố tình đưa ra cử chỉ khó hiểu, ánh mắt dò xét, nụ cười mỉa mai, muốn khiến Nguyệt nổi giận. Nhưng Nguyệt bình tĩnh, trả lời khéo léo, vừa tôn trọng trật tự vừa giữ thái độ khiêm nhường nhưng không nhu nhược.

Hoàng tử quan sát sát sao. Lần đầu tiên, anh tiến đến gần Nguyệt, giọng trầm: “Giữ bình tĩnh và kiên cường, đó mới là thứ quan trọng nhất. Ngươi đã làm tốt.” Nguyệt đỏ mặt, cúi đầu, tim đập mạnh. Khoảnh khắc này, cô nhận ra hoàng tử không chỉ dõi theo mà còn đánh giá cao sự thông minh và can đảm của cô.

Nhưng phi tần đỏ nhạt không từ bỏ. Khi Nguyệt cúi xuống cầm chén trà, cô ta lén hắt một giọt nước từ bàn bên, khiến chén trà rung lên, dường như sắp đổ. Nguyệt nháy mắt, dùng phản xạ nhanh nắm chắc chén, không để đổ. Ánh mắt phi tần đỏ nhạt giật mình, không ngờ kẻ mới có phản ứng nhạy bén.

Hoàng tử bước đến, nắm tay Nguyệt, kéo cô đứng thẳng, giọng trầm: “Cẩn thận, đừng để bất kỳ trò lừa nào làm ngươi mất bình tĩnh. Ta không muốn ngươi bị tổn thương bởi những âm mưu không đáng có.” Nguyệt ngạc nhiên, tim đập loạn nhịp. Lần đầu tiên, hoàng tử không chỉ bảo vệ cô một cách công khai mà còn chạm vào tay cô, ánh mắt đầy quyết đoán và quan tâm.

Sau khi buổi lễ kết thúc, phi tần đỏ nhạt không chịu bỏ cuộc. Cô ta lén rút ra một mảnh giấy đưa cho một cung nữ khác, thì thầm điều gì đó. Nguyệt thoáng nhìn thấy, hiểu rằng phi tần này đang âm mưu lớn hơn. Cô biết rằng cuộc chiến trong cung mới chỉ bắt đầu, và thử thách phía trước sẽ còn khắc nghiệt hơn nhiều.

Khi trở về cung, Nguyệt ngồi một mình, tay vẫn run nhưng lòng tràn đầy quyết tâm. Cô nhận ra rằng, để tồn tại, không chỉ cần khéo léo và bình tĩnh, mà còn phải học cách đọc tình huống, dự đoán hành động của những người xung quanh. Đồng thời, cô cũng nhận ra một điều quan trọng: hoàng tử không chỉ quan sát, mà còn để ý và bảo vệ cô, dù anh luôn giữ vẻ lạnh lùng bên ngoài.

Đêm hôm đó, khi ánh nến trong cung lập lòe, một người hầu bước đến trao cho cô mảnh giấy khác, nét chữ nhỏ nhưng dứt khoát: “Ngươi đã chứng minh bản thân hôm nay… nhưng đừng nghĩ mọi chuyện đã kết thúc. Âm mưu trong cung sẽ còn nguy hiểm hơn, và một kẻ đứng phía sau đang chờ cơ hội. Chuẩn bị tinh thần.”

Nguyệt nhìn mảnh giấy, tim đập mạnh. Ai gửi nó? Phi tần đỏ nhạt, hay một thế lực bí ẩn khác trong cung? Ánh sáng nến chiếu lên khuôn mặt cô, phản chiếu quyết tâm và kiên cường. Cô biết rằng, những thử thách nguy hiểm hơn đang đến gần, và mình phải chuẩn bị mọi thứ để đối mặt.

Trong bóng tối của cung điện, những con mắt lạ vẫn dõi theo từng cử chỉ của cô. Nguyệt hít sâu, nhắm mắt một chút, tự nhủ: “Mình sẽ không sợ hãi. Mình sẽ tiếp tục mạnh mẽ, và sẽ chứng minh rằng mình xứng đáng được chú ý… không chỉ bởi hoàng tử, mà còn bởi tất cả những ai muốn thử thách mình.”

Bóng đêm tràn đầy bí ẩn, âm mưu rình rập, nhưng trong tim Nguyệt, niềm tin và quyết tâm bùng lên mạnh mẽ. Cô biết rằng, cuộc chiến trong cung chưa bao giờ dễ dàng, nhưng mình sẽ không bao giờ lùi bước. Khi ánh trăng chiếu qua ô cửa sổ, Nguyệt nhìn ra xa, thấy bóng hoàng tử nơi sân chính, đứng im lặng quan sát cung điện. Khoảnh khắc đó, cô cảm nhận được rằng, giữa những âm mưu và thử thách, sẽ có một sự kết nối đặc biệt giữa hai con người, và có lẽ, mọi chuyện mới chỉ bắt đầu…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×