ở cùng với các chị gái

Chương 5: Bữa Sáng Cá Nhân và Vị Ngọt Của Quyền Lực


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Nhật Minh hoàn thành công việc tưới cây trong vườn. Đầu óc anh vẫn còn đầy ắp hình ảnh Thanh Hà trong bộ đồ tập yoga bó sát, và cảm giác mát lạnh từ ngón tay chị trên cổ anh. Khi anh trở lại bếp, Thanh Hà đã chuẩn bị sẵn nguyên liệu.

"Mau rửa tay đi. Em sẽ làm trứng ốp-la cho mọi người," Thanh Hà nói, giọng vẫn giữ sự trầm tĩnh và chỉ huy.

Nhật Minh đứng cạnh chị Cả, làm theo từng hướng dẫn. Sự gần gũi trong nhà bếp hoàn toàn khác với sự gần gũi ở phòng tập. Ở đây, đó là sự phối hợp, vâng lời và tiếp xúc thân thể một cách tự nhiên nhất.

Khi anh loay hoay với chảo, Thanh Hà đứng sát phía sau. "Không phải vậy, em trai. Phải dùng cổ tay, như thế này."

Chị đưa tay ra, bao trọn lấy bàn tay anh đang cầm cán chảo. Cánh tay Thanh Hà áp sát vào lưng và vai anh. Anh có thể cảm nhận rõ ràng hơi ấm từ cơ thể chị, mùi hương sữa tắm dịu nhẹ.

"Thấy chưa? Nhẹ nhàng nhưng dứt khoát," Thanh Hà thì thầm sát tai anh. Sự hướng dẫn này vừa là chỉ dạy vừa là một hành động chiếm hữu ngầm.

Nhật Minh gần như nín thở. Đây là Thanh Hà, người chị Cả luôn giữ khoảng cách và kiểm soát mọi thứ, giờ đây lại ôm anh từ phía sau trong bếp, chỉ để dạy anh cách lật trứng. Anh cảm nhận được quyền lực mà chị đang sử dụng lên anh.

"Em... em làm được rồi ạ," anh khẽ nói.

Thanh Hà buông tay anh ra, lùi lại một bước, nụ cười hài lòng thoáng qua. "Tốt. Em trai của chị luôn học rất nhanh."

Bữa sáng dọn ra. Ánh Dương và Bích Ngọc bước vào với vẻ mặt tươi tỉnh.

"Chà, Chị Hà bắt 'thằng bé' phục vụ rồi à? Trông có vẻ ngon đấy," Bích Ngọc vừa nói vừa lấy một phần lớn nhất.

"Em ấy cần học cách tổ chức và chăm sóc người khác. Dù sao em ấy cũng là người đàn ông duy nhất trong nhà này," Thanh Hà nói, nhấn mạnh từ "đàn ông" với ánh mắt sắc sảo nhìn thẳng vào Nhật Minh.

Sau bữa sáng, Bích Ngọc quyết định khuấy động không khí.

"Hôm nay trời đẹp thế này, không ra biển thì phí lắm. Mọi người đi tắm biển không? Ánh Dương, em và Nhật Minh đi lấy đồ bơi của hai đứa đi."

Ánh Dương hào hứng đồng ý. "Tuyệt vời! Em mới mua một bộ bikini màu san hô cực đẹp luôn, phải khoe với anh Minh mới được." Cô nói, cố tình kéo dài giọng, liếc nhìn Nhật Minh.

Khoảng nửa giờ sau, cả bốn người đi bộ ra bãi biển riêng của khu nghỉ dưỡng. Thanh Hà chọn một bộ đồ bơi liền thân màu trắng đơn giản nhưng vẫn tôn dáng một cách quý phái. Bích Ngọc mặc bikini màu xanh ngọc lấp lánh, phô diễn đường cong rực lửa của mình dưới ánh mặt trời.

Còn Ánh Dương, cô xuất hiện với bộ bikini màu san hô mới, kiểu dáng cắt xẻ táo bạo ở hai bên sườn, mặc dù cô là người nhỏ tuổi nhất. Vóc dáng cô vẫn còn chút non nớt nhưng sự ngây thơ kết hợp với trang phục gợi cảm lại tạo ra một sự cám dỗ khác biệt.

Nhật Minh cố gắng giữ ánh mắt mình hướng về phía biển, nhưng đôi mắt anh không ngừng lướt qua ba người chị em. Mỗi người họ đều là một kiểu hấp dẫn khác nhau, và anh đang chìm đắm trong cả ba.

Họ tìm một góc vắng vẻ. Thanh Hà ngay lập tức lấy kem chống nắng và bắt đầu thoa lên cánh tay, rồi đến chân.

"Nhật Minh, thoa lưng cho chị đi. Chị không với tới được," Thanh Hà bất ngờ yêu cầu.

Nhật Minh cảm thấy tim đập dồn dập. Anh vừa thoát khỏi sự kiểm soát của cô trong bếp, giờ lại phải đối mặt với lưng trần của chị ở bãi biển. Yêu cầu của Thanh Hà không thể từ chối, nó mang tính ra lệnh và thử thách cao hơn Bích Ngọc hay Ánh Dương.

Anh lấy một lượng kem vừa đủ, cẩn thận thoa lên tấm lưng mịn màng và trắng ngần của chị. Mùi kem chống nắng thơm ngát, kết hợp với hơi ấm của làn da chị dưới nắng.

Anh cố gắng chậm rãi và nhẹ nhàng, nhưng cảm giác mềm mại dưới lòng bàn tay anh quá chân thật. Mỗi lần ngón tay anh chạm vào dây áo bơi, anh lại phải hít thở sâu để giữ bình tĩnh.

"Cao lên chút nữa, em trai. Phải đảm bảo không bỏ sót chỗ nào. Em không muốn chị bị cháy nắng chứ?" Thanh Hà nhắm mắt nói, giọng thư giãn nhưng vẫn đầy uy quyền.

Giọng nói nhỏ nhẹ và yêu cầu đó quá sức thân mật đối với Nhật Minh. Anh biết, Thanh Hà đang cố ý kiểm soát anh ngay cả trong khoảnh khắc dễ bị tổn thương này, sử dụng chính cơ thể mình làm công cụ.

Trong khi đó, Bích Ngọc bước xuống nước, ngoái đầu lại, mỉm cười với Ánh Dương và Nhật Minh.

"Nhật Minh! Em làm gì mà lâu thế! Ra đây xem ai bơi nhanh hơn nào!" Bích Ngọc gọi to, cánh tay cô vẫy gọi anh từ xa, cơ thể săn chắc dưới làn nước biển lấp lánh.

Nhật Minh rút tay lại. "Xong rồi, chị Hà."

Thanh Hà quay lại, ánh mắt thâm thúy nhìn anh. "Cảm ơn em trai. Nhớ giữ gìn ranh giới của em, nhưng cũng đừng quên tận hưởng mùa hè này." Chị nói, rồi đứng dậy, chỉnh lại chiếc khăn choàng và bước đi tự tin về phía một chiếc ghế dài.

Nhật Minh lao xuống biển, cố gắng xua tan sự áp đặt gợi cảm của chị Cả.

Dưới làn nước biển trong xanh, Bích Ngọc nhanh nhẹn và thú vị hơn. Cô bơi vòng quanh anh, liên tục trêu chọc và chạm vào anh một cách tinh nghịch và vô tư.

"Em bơi chậm thế? Hay là em còn đang nghĩ về chuyện hồi sáng?" Bích Ngọc ghé sát, nụ cười rạng rỡ nhưng ánh mắt sắc sảo làm anh ngượng ngùng dưới làn nước mát lạnh.

Bên bờ biển, Ánh Dương ngồi nghịch cát, thỉnh thoảng lại liếc nhìn hai người. Ánh mắt tò mò của cô chứng tỏ cô đang theo dõi sự tương tác giữa anh và Bích Ngọc.

Nhật Minh biết, cả ba người chị em này đều là một trung tâm cám dỗ khác nhau. Thanh Hà kiểm soát anh bằng quyền lực và sự trưởng thành. Bích Ngọc kích thích anh bằng sự phóng khoáng và táo bạo. Còn Ánh Dương, cô đang lôi kéo anh bằng sự ngây thơ và những bí mật ngọt ngào của tuổi mới lớn.

Và anh, "thằng bé" của họ, đã hoàn toàn đầu hàng trước tất cả những điều đó.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×