our beloved summer

Chương 10: Nắng, Mưa Và Những Bí Mật


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, lớp 12C tràn ngập không khí náo nhiệt của những ngày hè. Tiếng cười nói hòa cùng mùi nắng nóng, mùi mồ hôi và giấy vở tạo nên một bản nhạc tuổi trẻ sôi động. Kỳ Dương bước vào lớp với máy quay trên vai, sổ ghi chú trong tay, và một trái tim vừa háo hức vừa hồi hộp. Hôm nay, họ sẽ quay cảnh nhóm bạn tham gia hoạt động ngoài trời, nơi những tiếng cười, những bước chân chạy nhảy và ánh nắng vàng hòa quyện với nhau, tạo nên khung cảnh rực rỡ cho dự án phim tài liệu mùa hè.

Lâm Hiên đã có mặt từ sớm, đứng góc lớp, tay cầm kịch bản, ánh mắt dõi theo từng chuyển động của cô. Khi cô tiến lại gần, anh quay sang, ánh mắt sắc bén nhưng dịu dàng:

“Cậu đã chuẩn bị tất cả chưa? Tôi không muốn hôm nay xảy ra sự cố nào.”

Cô gật đầu, nhưng lòng vẫn rộn ràng. “Rồi, tôi đã kiểm tra thiết bị và kịch bản. Nhưng tôi nghĩ hôm nay sẽ cần thêm một vài góc máy để bắt trọn khoảnh khắc tự nhiên.”

Anh nhếch môi, ánh mắt nửa trêu, nửa nghiêm: “Như cậu nói, hãy làm theo ý cậu, nhưng phải đảm bảo cảnh quay hoàn hảo.”

Nhóm di chuyển ra một khu vườn công cộng gần trường. Cỏ xanh mướt, hoa dại nở rộ, và ánh nắng chiếu xuyên qua tán lá tạo ra những vệt sáng lung linh. Kỳ Dương cầm máy quay, mắt dõi theo từng hành động của các bạn, cố gắng bắt trọn từng khoảnh khắc tự nhiên.

Lâm Hiên bước tới, khẽ đặt tay lên vai cô: “Cẩn thận, đoạn này gió mạnh. Góc máy phải chuẩn.”

Cô đỏ mặt, tim đập nhanh. Mỗi lần anh gần, từng cử chỉ nhỏ đều khiến cô rung động. Khoảnh khắc ấy, giữa không gian mênh mông của vườn cây, khiến cô nhận ra rằng tình cảm âm thầm đang nảy nở trong lòng.

Giữa buổi quay, một sự cố hài hước xảy ra: một chú chó nhỏ chạy vào đoàn quay, khiến mọi người hoảng hốt. Kỳ Dương cố gắng đuổi nó ra, trong khi Lâm Hiên chạy đến kéo cô tránh khỏi chỗ nguy hiểm. Hai người vừa trêu chọc nhau, vừa cười không ngớt, khiến không khí căng thẳng từ cảnh quay lập tức tan biến.

Buổi chiều, trời bắt đầu mưa rào. Mưa không nặng hạt nhưng đủ để khiến mọi thứ trở nên lãng mạn. Lâm Hiên cầm dù, giơ ra mời cô:

“Đi cùng tôi.”

Cô nắm lấy tay anh, đi bên anh dưới cơn mưa. Những giọt mưa rơi trên vai, hòa cùng mùi đất ẩm và hoa cỏ, khiến trái tim cô rộn ràng. Khoảnh khắc ấy, họ không nói nhiều, chỉ lặng lẽ cảm nhận sự hiện diện của nhau.

Khi trở về phòng trọ, Kỳ Dương ngồi bên cửa sổ, nhìn mưa rơi tầm tã, nhớ lại tất cả những khoảnh khắc hôm nay: tiếng cười, những cử chỉ quan tâm, những giây phút tim đập rộn ràng. Cô nhận ra mùa hè này đã thay đổi cô, không chỉ về dự án phim mà còn về cảm xúc của trái tim.

Cô biết rằng mỗi giây phút bên anh đều quý giá, mỗi nụ cười, mỗi lời nói đều khiến cô rung động, rực rỡ như ánh nắng mùa hạ. Và từ bây giờ, mùa hè này sẽ còn kéo dài với những thử thách mới, những khoảnh khắc ngọt ngào, dở khóc dở cười, và những rung động đầu đời chưa bao giờ rõ ràng đến thế…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×