Trong phòng thăm tù, Phong nhìn luật sư Minh Anh, ánh mắt kiên định. "Tôi cần bà chuyển một thông điệp đến cho 'tôi'."
Minh Anh nhíu mày. "Thông điệp gì?"
"Nói với 'Phong' rằng, tôi biết cách vào sòng bài của Lão Rắn, nhưng tôi cần tiền. Rất nhiều tiền. Và tôi cần một sự bảo đảm từ cảnh sát. Đổi lại, tôi sẽ mang về bằng chứng để lật đổ Lão Rắn. Đây là một đề nghị hợp tác."
Minh Anh hiểu ngay ý đồ của Phong. Đây là một nước cờ cực kỳ táo bạo. Anh ta đang muốn mượn tay cảnh sát để thực hiện kế hoạch của riêng mình, và đồng thời, cũng là kế hoạch của họ. "Làm sao tôi có thể thuyết phục họ tin vào một lời đề nghị từ một tội phạm bị truy nã?" bà hỏi.
"Bà không cần thuyết phục họ," Phong đáp. "Bà chỉ cần thuyết phục một người thôi. Người đang ở trong thân xác của tôi. 'Anh ta' đủ thông minh để hiểu được đây là cơ hội duy nhất."
Tại sở cảnh sát.
"Miêu Ảnh" đang ngồi trong văn phòng của Phong, đầu óc quay cuồng. Cô ta đã thử mọi cách nhưng không thể nào truy cập được vào tài khoản ngân hàng ở Thuỵ Sĩ của chính mình. Mọi lớp bảo mật đều đòi hỏi xác thực sinh trắc học bằng vân tay và mống mắt của cơ thể "Miêu Ảnh" thật. Cô ta có hàng chục triệu đô la, nhưng lại không thể chạm vào dù chỉ một xu. Cô ta như một vị vua bị nhốt bên ngoài kho báu của mình.
Đúng lúc đó, đội trưởng Khánh bước vào, đi cùng là luật sư Minh Anh.
"Sĩ quan Phong," Minh Anh nói thẳng, không một lời chào hỏi. "Thân chủ của tôi, 'Miêu Ảnh', có một lời đề nghị cho anh."
"Miêu Ảnh" trong lốt của Phong ngẩng lên, tỏ vẻ cảnh giác.
Minh Anh trình bày lại kế hoạch của Phong một cách ngắn gọn nhưng đầy đủ. Bà ta nói về ván bài poker, về việc "Miêu Ảnh" có thể trà trộn vào đó, nhưng cần sự hỗ trợ về tài chính và sự bảo đảm an toàn từ phía cảnh sát.
Đội trưởng Khánh lập tức phản đối. "Không thể được! Đây là một cái bẫy! Sao chúng ta có thể tin một tên tội phạm như nó? Giao cho nó một trăm ngàn đô la? Thật nực cười!"
Nhưng "Miêu Ảnh" lại im lặng. Cô ta hiểu ngay lập tức. "Phong" đang ở trong tù, nhưng anh ta đã tìm ra cách để chơi ván cờ này. Anh ta cần tiền, thứ mà chỉ cô ta có. Còn cô ta, muốn có được số tiền đó, lại cần sự cho phép của cảnh sát và dấu vân tay của chính cơ thể mình. Họ đang cần nhau.
"Em nghĩ... chúng ta nên xem xét," "Miêu Ảnh" lên tiếng, giọng của Phong đầy vẻ đắn đo. "Chị Khánh, Lão Rắn là một con cáo già. Mọi nỗ lực của chúng ta đều thất bại. Đây có thể là một canh bạc, nhưng là canh bạc duy nhất chúng ta có."
Cô ta quay sang Minh Anh. "Tôi muốn gặp trực tiếp 'Miêu Ảnh'. Một mình."
Cuộc gặp gỡ diễn ra trong chính căn phòng thẩm vấn ngày nào. Lần này, không có luật sư, không có cảnh sát, chỉ có hai linh hồn trong hai thân xác xa lạ.
Họ ngồi đối diện nhau, im lặng nhìn nhau một lúc lâu.
"Anh khá lắm," "Miêu Ảnh" lên tiếng trước, giọng của Phong có một sự thừa nhận. "Dám lấy cả sở cảnh sát ra làm con tin."
"Cô cũng không tệ," Phong đáp lại bằng giọng của "Miêu Ảnh". "Diễn vai một sĩ quan cảnh sát rất đạt."
Họ không cần phải nói nhiều. Họ hiểu nhau.
"Tôi cần tiền," Phong nói. "Và tôi cần cô thuyết phục cấp trên của cô tin vào kế hoạch này. Cô là 'người hùng' của vụ án, lời nói của cô có trọng lượng."
"Tôi cần dấu vân tay và mống mắt của cô," "Miêu Ảnh" đáp lại. "Để truy cập vào tài khoản. Và tôi cần cô, khi đã vào trong đó, phải lấy được bằng chứng về Lão Rắn. Nếu cô thất bại hoặc bỏ trốn, tôi sẽ là người đầu tiên bị nghi ngờ."
"Tôi sẽ không bỏ trốn," Phong nói. "Mối thù của tôi với Lão Rắn còn lớn hơn cả việc quay lại thân xác này."
"Miêu Ảnh" nhìn sâu vào mắt anh, cố tìm một sự dối trá. Nhưng cô chỉ thấy một sự quyết tâm sắt đá.
"Được," cô ta nói. "Tôi sẽ thuyết phục Khánh. Nhưng cô phải hứa, sau khi mọi chuyện kết thúc, cô phải giúp tôi lấy lại con chip 'Pandora'."
"Thỏa thuận."
Họ đã đạt được một giao kèo mới. Một liên minh ma quỷ được hình thành ngay giữa lòng sở cảnh sát. Họ sẽ cùng nhau diễn một vở kịch lừa đảo ngoạn mục nhất, một ván bài mà tất cả mọi thứ, từ tiền bạc, tự do, cho đến sinh mạng, đều được đặt lên bàn cược.
Ngày hôm sau, đội trưởng Khánh nhận được một bản kế hoạch chi tiết từ "Sĩ quan Phong". Kế hoạch mang tên: "Ván Bài Lật Ngửa". Nó táo bạo, điên rồ, và đầy rủi ro. Nhưng trước sự thuyết phục và bảo đảm của người sĩ quan mà chị tin tưởng nhất, cuối cùng, Khánh đã gật đầu.
Chiến dịch được phê duyệt. "Miêu Ảnh" sẽ được "tạm tha" dưới sự giám sát đặc biệt để thực hiện một nhiệm vụ tối mật.
Ván bài sinh tử sắp sửa bắt đầu.