Phòng tạm giam của sở cảnh sát lạnh lẽo và ẩm thấp. Phong, trong thân xác của "Miêu Ảnh", bị ném vào một buồng giam chật hẹp, bốc lên một mùi hôi khó chịu. Cánh cửa sắt đóng sầm lại sau lưng anh, âm thanh khô khốc, tuyệt vọng. Anh lao tới, nắm lấy những thanh sắt lạnh ngắt, gào lên.
"Thả tôi ra! Tôi bị oan! Tôi là cảnh sát! Tôi là Phong!"
Gã cai ngục đi ngang qua, ném cho anh một cái nhìn khinh bỉ. "Con điên này, im mồm đi! Cảnh sát hả? Mày mà là cảnh sát thì tao là tổng thống."
Phong tuyệt vọng nhìn theo bóng gã cai ngục. Anh nhìn xuống đôi bàn tay mềm mại của mình. Bất lực. Lần đầu tiên trong đời, anh cảm nhận được sự bất lực đến tột cùng. Anh là một chiến sĩ tinh nhuệ, một người đàn ông mạnh mẽ, nhưng giờ đây, anh bị mắc kẹt trong một thân xác yếu đuối, bị tước đi mọi vũ khí, mọi tiếng nói. Không ai tin anh.
Anh ngồi thụp xuống sàn nhà bẩn thỉu, cố gắng hít thở thật sâu để giữ bình tĩnh. Anh phải suy nghĩ. Anh không thể gục ngã ở đây. Anh phải tìm cách thoát ra, phải tìm cách chứng minh thân phận của mình. Nhưng bằng cách nào? Mọi bằng chứng, từ dấu vân tay, ADN, cho đến giọng nói, đều chống lại anh.
Trong khi đó, "Miêu Ảnh" đang trải nghiệm một cuộc sống hoàn toàn khác.
Sau khi "tỉnh lại", cô được đội trưởng Khánh và các sĩ quan cấp cao khác đến thăm hỏi. Cô đóng vai một Phong vừa trải qua cơn nguy kịch một cách hoàn hảo. Giọng nói trầm ấm, ánh mắt kiên định, và cả thói quen nhíu mày khi suy nghĩ của Phong đều được cô bắt chước không một kẽ hở.
"Cậu thấy trong người sao rồi, Phong?" Đội trưởng Khánh hỏi, giọng đầy quan tâm.
"Miêu Ảnh" khẽ ho khan. "Em ổn rồi, đội trưởng. Chỉ hơi đau đầu thôi. Con ả 'Miêu Ảnh' đó sao rồi ạ?" Cô cố tình hỏi, để xem phản ứng của họ.
"Ả bị bắt rồi," Khánh đáp, giọng đầy tự hào. "Công lớn là của cậu đó. Cậu đã dũng cảm đối đầu với nó. Giờ thì nghỉ ngơi cho khỏe đi, mọi chuyện còn lại cứ để tụi này lo."
"Miêu Ảnh" gật đầu, tỏ vẻ mệt mỏi. Nhưng khi mọi người đã ra khỏi phòng, một nụ cười quỷ quyệt hiện lên trên môi cô. Để tụi này lo? Không, bây giờ mọi thứ sẽ do cô lo.
Cô bắt đầu khám phá "gia tài" mới của mình. Cô có quyền truy cập vào máy tính nội bộ của sở cảnh sát. Cô mở các file hồ sơ mật, đọc các kế hoạch hành động, xem xét sơ đồ bố trí lực lượng. Mọi bí mật của kẻ thù giờ đây đều được phơi bày trước mắt cô. Cô như một con cáo được thả vào giữa chuồng gà.
Cô tìm thấy hồ sơ của chính mình – "Miêu Ảnh". Thông tin cá nhân: trống. Quá khứ: trống. Chỉ có một danh sách dài những vụ án mà cô bị tình nghi. Bọn cảnh sát này, cô nghĩ, thật vô dụng.
Rồi cô tìm đến hồ sơ của Phong. Trần Minh Phong, 30 tuổi. Cha mẹ mất sớm trong một tai nạn giao thông. Lớn lên trong trại trẻ mồ côi, sau đó thi vào trường cảnh sát. Thành tích xuất sắc. Độc thân. Không có người thân thích. Một cuộc đời sạch sẽ đến mức nhàm chán, nhưng cũng là một vỏ bọc hoàn hảo vì không có ai đủ thân thiết để có thể nhận ra sự thay đổi của anh ta.
"Thật đáng thương," "Miêu Ảnh" thì thầm, nhưng trong giọng nói không có một chút thương hại nào.
Cô bắt đầu kế hoạch của mình. Đầu tiên, cô cần lấy lại con chip "Pandora". Nó đang được niêm phong trong phòng vật chứng, được canh gác nghiêm ngặt nhất. Nhưng với tư cách là "người hùng" của vụ án, cô hoàn toàn có thể tìm ra một lý do hợp lý để tiếp cận nó.
Thứ hai, cô cần liên lạc với tổ chức của mình, báo cho họ biết tình hình và ra lệnh cho họ tạm thời án binh bất động. Cô không muốn bất cứ ai phá hỏng ván cờ thú vị này.
Và cuối cùng, cô phải tìm hiểu về cái thân xác này. Cô đứng dậy, bước vào phòng tắm, đối mặt với hình ảnh của chính mình trong gương. Gương mặt của Phong. Cô đưa tay lên, chạm vào những đường nét góc cạnh. Cô thử gồng cơ bắp, cảm nhận sức mạnh đang cuộn chảy trong từng thớ thịt.
Một ý nghĩ điên rồ nhưng đầy phấn khích loé lên trong đầu cô. Cô không chỉ có thể phá hủy sở cảnh sát từ bên trong. Cô còn có thể tận dụng thân xác này, quyền lực này, để hoàn thành những mục tiêu lớn hơn mà trước đây cô chưa bao giờ dám nghĩ tới.
Trong khi Phong đang tuyệt vọng tìm cách sống sót trong địa ngục, thì "Miêu Ảnh" lại đang bắt đầu xây dựng thiên đường của riêng mình, ngay giữa hang ổ của kẻ thù.