Văn phòng luật sư của Minh Anh tọa lạc trên tầng cao nhất của một toà nhà kính, nhìn bao quát cả trung tâm Sài Gòn. Nó hiện đại, sang trọng và lạnh lẽo, giống hệt như chủ nhân của nó.
Ngay sau khi rời trại tạm giam, việc đầu tiên Minh Anh làm là thực hiện một nước cờ pháp lý đầy khôn ngoan. Bà ta không yêu cầu cảnh sát giám định đôi bốt của "Miêu Ảnh", vì điều đó sẽ đánh động kẻ địch. Thay vào đó, bà ta nộp một đơn kiến nghị chính thức, yêu cầu được giám định lại toàn bộ vật chứng cá nhân của thân chủ bởi một chuyên gia pháp y độc lập từ bên thứ ba, với lý do nghi ngờ có sai phạm trong quy trình thu thập chứng cứ ban đầu. Đây là một yêu cầu hoàn toàn hợp pháp và không thể từ chối.
Vài giờ sau, bà nhận được một cuộc gọi từ vị chuyên gia pháp y mà bà tin tưởng.
"A lô, Minh Anh à," giọng người đàn ông ở đầu dây bên kia vang lên. "Cô đúng là có con mắt tinh tường đấy. Thân chủ của cô đúng là một ảo thuật gia. Tôi tìm thấy một bộ dụng cụ phá khoá siêu nhỏ, được giấu một cách không thể tin được dưới đế của chiếc bốt bên trái. Tay nghề chế tác này, tôi chưa từng thấy bao giờ."
Minh Anh gác máy, bà nhìn ra ngoài cửa sổ. Lời nói của Phong là thật. Câu chuyện điên rồ nhất mà bà từng nghe, lại chính là sự thật. Trái tim sắt đá của vị nữ luật sư dường như cũng run lên một nhịp. Đây không còn là một vụ án hình sự nữa. Đây là một cuộc chiến chống lại một âm mưu không tưởng. Bà ta giờ đã hoàn toàn nhập cuộc.
Trong khi đó, tại phòng giam.
Phong không còn gào thét trong tuyệt vọng. Anh đang "tập luyện". Anh phải làm quen với thân xác này, phải biến nó thành vũ khí của mình.
Anh cố gắng thực hiện lại những động tác võ thuật mà anh nhớ "Miêu Ảnh" đã sử dụng. Nhưng mọi thứ thật khó khăn. Cơ thể này dẻo dai, linh hoạt, nhưng lại thiếu đi sức mạnh cơ bắp mà anh đã quen thuộc. Một cú đá cao mà anh có thể thực hiện dễ dàng trong thân xác cũ, giờ đây lại khiến anh suýt mất thăng bằng. Anh nghiến răng, mồ hôi túa ra. Anh phải tập, phải biến sự dẻo dai này thành lợi thế.
Ngoài việc tập luyện thể chất, anh còn tập luyện cả tinh thần. Mỗi ngày, anh dành hàng giờ ngồi im lặng, nhắm mắt, cố gắng đào sâu vào những mảnh ký ức còn sót lại trong bộ não của "Miêu Ảnh". Chúng lộn xộn và rời rạc. Anh thấy hình ảnh một võ đường cổ kính trên núi, một người thầy già nghiêm khắc. Anh thấy cảm giác đau đớn khi bị phản bội bởi một người đàn ông có vết sẹo trên mặt. Anh thấy những bản thiết kế kiến trúc của những toà nhà an ninh bậc nhất.
Và rồi, một cái tên và một địa điểm hiện lên rõ mồn một trong tâm trí anh. "Lão Rắn. Quán bar Rồng Ngọc." Anh không biết "Lão Rắn" là ai, nhưng anh có cảm giác mãnh liệt rằng đây là một mắt xích vô cùng quan trọng. Anh phải tìm cách báo tin này cho Minh Anh.
Tại trụ sở sở cảnh sát.
"Miêu Ảnh" đang trải qua những thử thách của riêng mình. "Phong" đã được xuất viện và quay trở lại làm việc. Cô ta phải đối mặt với một thứ còn khó khăn hơn cả việc phá khoá một cái két sắt: quan hệ xã giao.
Tối hôm đó, cả đội hình sự rủ "anh" đi nhậu để ăn mừng chiến công. "Miêu Ảnh", người vốn quen hoạt động một mình trong bóng tối, giờ phải ngồi giữa một bàn nhậu ồn ào, cụng ly và nghe những câu chuyện tiếu lâm nhạt nhẽo của đám đàn ông. Cô ta phải cố gắng gượng cười, phải nhớ tên vợ con của từng người mà Phong thật đã từng kể, phải uống bia như một người đàn ông thực thụ. Đó là một màn tra tấn tinh thần.
Nhưng thử thách lớn nhất lại đến từ công việc. Đội trưởng Khánh, với sự tin tưởng tuyệt đối, đã giao cho "Phong" nhiệm vụ phân tích toàn bộ dữ liệu đã sao chép được từ con chip "Pandora".
Đây vừa là cơ hội, vừa là rủi ro. "Miêu Ảnh" là một hacker thiên tài, việc phân tích dữ liệu này không khó với cô ta. Nhưng cô ta phân tích nó với tư duy của một tội phạm. Cô ta nhìn thấy những con đường rửa tiền, những kẽ hở trong hệ thống, những mối quan hệ có thể dùng để tống tiền và thao túng. Báo cáo mà cô ta trình lên cho Khánh cực kỳ xuất sắc về mặt kỹ thuật, nhưng lại mang một góc nhìn sắc lạnh và có phần tàn nhẫn.
"Phong, dạo này em có vẻ khác," Khánh nhận xét trong một buổi họp. "Phân tích của em sắc bén hơn, nhưng cũng... lạnh lùng hơn. Em ổn chứ?"
"Miêu Ảnh" giật mình, nhưng nhanh chóng che đậy. "Chắc là do cú sốc tâm lý sau vụ đó thôi chị. Em chỉ nghĩ rằng, muốn bắt được cáo, mình phải suy nghĩ như một con cáo."
Khánh gật đầu, chấp nhận lời giải thích đó. Nhưng một hạt giống nghi ngờ nhỏ đã được gieo vào lòng vị đội trưởng nhạy bén.
Trong quá trình phân tích con chip, "Miêu Ảnh" cũng phát hiện ra một điều quan trọng. Có một tập tin được mã hoá ở tầng sâu nhất, được bảo vệ bởi một loại mật mã mà cô ta chưa từng thấy. Và chữ ký điện tử duy nhất gắn với tập tin đó là một biểu tượng con rắn quấn quanh một thanh kiếm. "Lão Rắn."
Cô ta nhận ra, đây chính là kẻ đã thuê cô ta đánh cắp con chip, và cũng là kẻ mà cô ta định sẽ phản bội sau khi có được nó. Kẻ này mới là trùm cuối thật sự.
Cùng lúc đó, tại trại giam, Phong đang tìm cách vạch một ký hiệu bí mật lên tường để ám hiệu cho luật sư Minh Anh trong lần gặp tới. Ký hiệu đó là một con rắn.
Cả hai, từ hai nơi khác nhau, bằng hai con đường khác nhau, đã cùng tìm ra kẻ thù chung tiếp theo.