Hành lang máu kéo dài tưởng chừng vô tận.
Sau bao bước chân lê lết, thân thể bị cắt rách rồi tự lành hàng trăm lần, bốn người cuối cùng cũng cảm nhận được một nguồn rung động khổng lồ từ phía trước.
Nhịp đập dồn dập, vang rền như sấm trong lồng ngực. Mỗi tiếng vang khiến đất đá xung quanh run bần bật, khiến mạch máu trên vách sưng phồng, tuôn chảy dồn dập hơn.
Lan Nhi gắng gượng thì thầm:
– Chúng ta… đã đến trung tâm.
Một không gian khổng lồ mở ra trước mắt – một hang động máu rộng như cả một thành trì. Và ở giữa, treo lơ lửng trên hàng ngàn sợi mạch chằng chịt, là một trái tim đỏ rực, to bằng cả ngọn núi nhỏ.
Tim co bóp chậm rãi. Mỗi lần co, vô số mạch máu căng phồng, tuôn dòng huyết dịch đỏ lòm tràn khắp vách, tạo nên tiếng gào thét của linh hồn bị nghiền nát.
Arion nghẹn lời, đôi mắt lóe sáng kinh hãi. – Trái tim… chính là lõi phong ấn. Nó đang hút máu của hàng ngàn kẻ từng bước vào nơi này.
Mẫn Vy lùi lại, mặt trắng bệch, bàn tay run rẩy. – Nếu đây là phong ấn… vậy chúng ta… chỉ là mồi tế cho nó lớn mạnh thêm thôi sao?
Đột ngột, tim đập nhanh dồn dập. Từ trong bề mặt nhầy nhụa, vô số cánh tay máu vươn ra, nắm lấy vách đá, kéo căng thành từng cột, từng lưới. Mắt máu mở ra trên thân tim, chiếu ánh đỏ dữ dội vào cả bốn người.
– Kẻ bước vào mạch… phải hiến dâng. – một giọng nói vang rền, không phát ra từ miệng, mà vọng thẳng vào trong đầu họ. – Máu của các ngươi… sẽ làm ta tiếp tục đập.
Một luồng áp lực ép xuống. Da thịt bốn người nứt toác, máu vọt ra không ngừng, tuôn thẳng vào dòng mạch dưới chân.
Kỳ Phong gầm lên, rút kiếm, hỏa diễm bùng nổ như muốn thiêu cháy cả không gian. – Không ai được phép nuốt máu ta!
Anh lao thẳng tới, chém xuống một nhát rực lửa. Nhưng lưỡi kiếm chỉ cắt được một phần bề mặt nhầy nhụa, rồi lập tức bị làn máu nóng bỏng tràn ra ăn mòn.
Lan Nhi lập tức vận ấn ký, triệu hồi lớp khiên ánh sáng bao phủ cả bốn, ngăn luồng hút máu trong thoáng chốc. Nhưng áp lực từ trái tim khổng lồ vẫn nặng như ngọn núi, đè ép ý chí họ đến mức suýt gục ngã.
Arion đứng lặng, ánh mắt lạnh băng. – Đây không phải chỉ là trái tim… đây là người đầu tiên đã hợp cách, bị biến thành lõi máu vĩnh cửu.
Một tiếng hét đau đớn vang vọng, xen lẫn tiếng cười man dại, vọng ra từ trong tim.
– Đúng! Ta từng là kẻ chiến thắng! Ta ngồi lên Ngai Vàng Xích Huyết! Và giờ, ta chính là trái tim phong ấn, kẻ giữ máu cho thiên đạo. Các ngươi… cũng sẽ thành một phần ta!
Từ tim, những dòng máu kết tụ lại thành bốn phân thân máu mang hình dáng của chính Lan Nhi, Arion, Mẫn Vy và Kỳ Phong. Mỗi phân thân cầm vũ khí, mang ấn ký y hệt, bước ra với nụ cười méo mó.
Bốn người sững lại.
Lan Nhi thì thầm, giọng khàn đặc. – Đây là… bản sao máu của chúng ta. Nếu không đánh bại được chính mình… chúng ta sẽ bị thay thế.
Cả không gian rung chuyển. Máu chảy tràn như biển, bốn phân thân máu gầm thét xông tới.
Thử thách kinh hoàng đã bắt đầu – cuộc chiến không phải chống lại kẻ khác, mà chống lại chính bản thân mình.