phượng vũ trầm cung

Chương 5: Cuộc Thử Thách Của Đế Vương


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng sớm hôm sau, khi mặt trời chưa kịp ló rạng trên mái ngói Đại Điện, một Thái giám cao cấp từ Càn Thanh Cung đã đích thân tới Lãnh Nguyệt Các. Hắn mang theo một chiếc hộp gỗ đàn hương chạm khắc tinh xảo, bên trong là một cuộn giấy da cũ kỹ, phả ra mùi hương của thời gian và quyền lực.

"Tài nhân nương nương," Thái giám Tôn Mậu cung kính, nhưng ánh mắt đầy dò xét. "Hoàng thượng ban cho nương nương một bài kiểm tra nhỏ. Ngài muốn nương nương trong vòng hai canh giờ phải đưa ra câu trả lời cuối cùng."

Tô Lạc Y nhận lấy cuộn giấy. Trong Cung Đấu, đây là một vinh dự, nhưng cũng là một cái bẫy trí mạng. Bài kiểm tra này, không phải về thi từ hay cầm kỳ, mà là về năng lực Tự Chủ và tư duy chiến lược của nàng.

Nội dung cuộn giấy là một vấn đề quân sự cổ xưa, liên quan đến một trận pháp phòng thủ đã thất truyền của Đại Hoang. Câu hỏi hóc búa: "Nếu Tướng quân chỉ có thể dùng Ba loại tài nguyên (Kim loại, Gỗ, Nước) để trấn thủ Ải Băng Cốc (một yếu địa thuộc tính Thổ, hay còn gọi là yết hầu), làm thế nào để đạt được chiến thắng tuyệt đối trước đạo quân thuộc tính Hỏa?"

Lạc Y ngay lập tức nhận ra sự thâm sâu trong câu hỏi của Mộ Dung Tần. Đây không chỉ là một vấn đề quân sự thế tục, mà là một câu đố Ngũ Hành Tiên Hiệp được che đậy. Kim, Mộc, Thủy phải đối đầu với Hỏa trên nền tảng Thổ.

Mộ Dung Tần đang gián tiếp hỏi về cách phá giải hoặc điều khiển Trận Pháp Kim Long (thuộc tính Kim-Hỏa trên nền Thổ) mà nàng đang tìm kiếm câu trả lời. Ngài đang dùng nàng làm công cụ, hoặc tệ hơn, là vật thí nghiệm.

Lục Quý Phi đã được báo cáo về bài kiểm tra. Nàng ta cười lạnh. Đây là một vấn đề mà ngay cả các tướng lĩnh cấp cao trong triều cũng phải tranh cãi. Một tú nữ chưa từng ra chiến trường, dù có thông minh đến đâu, cũng không thể giải quyết được.

Hồng Điệp, cung nữ do Quý Phi cài vào, cố gắng can thiệp. Nàng ta mang đến một cuốn sách binh pháp nổi tiếng, giả vờ vô tình để nó mở ra một trang viết về phòng thủ Ải Băng Cốc.

"Nương nương, nô tỳ thấy cuốn sách này có nhắc đến địa thế giống Ải Băng Cốc," Hồng Điệp nói, cố tình làm gián đoạn sự tĩnh lặng của Lạc Y.

Lạc Y không liếc nhìn cuốn sách, mắt nàng vẫn dán vào cuộn giấy da. Nàng biết, nếu sao chép từ sách vở, dù đúng cũng chỉ là sự tầm thường, không thể thỏa mãn sự tò mò của vị Hoàng đế.

"Hồng Điệp," Lạc Y cất giọng, âm vực thấp và lạnh lẽo, mang theo một chút uy áp của người tu luyện Tiên Hiệp. "Mắt ngươi chỉ nhìn thấy chữ viết, nhưng không nhìn thấy bản chất của vấn đề. Rót cho bản cung một chén trà lạnh, rồi lui ra ngoài tĩnh tâm."

Hồng Điệp run sợ trước khí chất bất ngờ đó, đành phải cúi đầu rút lui.

Lạc Y bắt đầu phân tích. Trong Ngũ Hành: Hỏa khắc Kim, Thủy khắc Hỏa, Mộc sinh Hỏa, Thổ khắc Thủy.

Ải Băng Cốc (Thổ): Là nền tảng, yếu điểm của kẻ thù là Thủy (Nước khắc Thổ).

Quân địch (Hỏa): Cần dùng Thủy (Nước) để khắc chế.

Tài nguyên có (Kim, Mộc, Thủy): Thiếu Thổ và Hỏa để cân bằng.

Lạc Y nhận ra mấu chốt nằm ở sự tương sinh để chuyển hóa. Nàng cần sử dụng Mộc để sinh ra Hỏa (tương sinh) và dùng Kim để sinh ra Thủy (tương sinh), sau đó dùng Thủy để áp chế Hỏa. Đây là nguyên tắc "Dĩ Dịch Chế Dịch" (Dùng sự thay đổi để chế ngự sự thay đổi).

Nàng quyết định phá vỡ cấu trúc phòng thủ thông thường, đưa ra một giải pháp táo bạo, kết hợp giữa Binh pháp Kiếm Hiệp và nguyên lý Ngũ Hành Tiên Hiệp.

Nàng viết câu trả lời trên giấy lụa: "Dĩ Kim Sinh Thủy, Dĩ Thủy Khắc Hỏa, Dĩ Mộc Trợ Băng" (Dùng Kim sinh Thủy, Dùng Thủy khắc Hỏa, Dùng Mộc giúp Băng).

Giải pháp:

Dùng Kim (Kim loại) để xây dựng hệ thống dẫn nước (Thủy) từ suối băng.

Dùng Thủy (Nước) để làm đóng băng (tăng cường Thủy/Băng Cực Hàn) toàn bộ Ải Băng Cốc (Thổ). Lớp băng này sẽ hút đi sức nóng (Hỏa) của quân địch.

Dùng Mộc (Gỗ) không phải để đốt, mà để đúc thành Mũi Tên Dẫn Lực, đóng vai trò là "Cầu nối" năng lượng, định hướng dòng Thủy/Băng tập trung vào các điểm yếu của quân Hỏa.

Đúng hai canh giờ, Tôn Mậu Thái giám quay lại. Lạc Y đã đứng sẵn, trên tay cầm cuộn giấy lụa đã niêm phong.

"Khải bẩm Hoàng thượng," nàng nói với Tôn Mậu, giọng điệu bình tĩnh không gợn sóng. "Thần nữ đã giải xong. Câu trả lời nằm trong sự cân bằng của Ngũ Hành, không phải chỉ là binh pháp."

Câu trả lời được trình lên Càn Thanh Cung. Mộ Dung Tần đang ngồi đọc tấu chương, vẻ mặt uể oải. Ngài mở cuộn giấy lụa ra. Khi đọc đến dòng chữ "Dĩ Kim Sinh Thủy, Dĩ Thủy Khắc Hỏa, Dĩ Mộc Trợ Băng," ánh mắt ngài lập tức lóe lên một tia sáng sắc bén.

Ngài đứng dậy, bước đến bên cửa sổ, nhìn ra bầu trời u ám. Ngài đã từng tự mình giải câu đố này, nhưng đáp án của ngài thiên về sự đối chọi trực tiếp (Thủy khắc Hỏa). Còn Lạc Y, nàng đã đưa ra một giải pháp Dùng Nền Tảng Tương Sinh để Đạt Tương Khắc Tuyệt Đối – một triết lý chỉ có ở những người tu luyện Tiên Hiệp đạt đến cảnh giới cao nhất.

"Quả nhiên là ngươi giấu giếm," Mộ Dung Tần thầm nhủ.

Lệnh triệu kiến được ban ra: "Tuyên Tô Tài nhân đến Càn Thanh Cung, đích thân trình bày về chiến lược phòng thủ."

Lạc Y khoác lên mình bộ y phục giản dị nhất. Đây không phải là buổi gặp gỡ để tranh giành tình cảm, mà là một cuộc chiến không tiếng súng.

Khi bước vào Càn Thanh Cung, Mộ Dung Tần đã ngồi sau bàn rồng. Lục Quý Phi cùng một số phi tần khác cũng đang ở đó, rõ ràng là để chứng kiến sự thất bại (hoặc để giám sát).

"Tô Tài nhân," Mộ Dung Tần cất giọng trầm thấp. "Ngươi nói về chiến thắng tuyệt đối. Hãy giải thích cho trẫm nghe, làm thế nào Mộc lại có thể trợ giúp Băng (Thủy) trong khi Mộc lại sinh ra Hỏa, là kẻ thù?"

Lạc Y biết, ngài đang thử thách sự kiên định của nàng, và xem nàng có bị áp lực của Cung Đấu làm cho sợ hãi không.

"Khải bẩm Hoàng thượng," Lạc Y bình tĩnh đáp. "Mộc sinh Hỏa là nguyên tắc cơ bản, nhưng Mộc cũng có thể đóng vai trò là người trung gian. Mũi tên gỗ không tự sinh ra Hỏa, mà chỉ dẫn đường. Thần nữ dùng Mộc làm cầu nối, dẫn Băng Khí (Thủy) từ hệ thống Kim loại, để Băng Khí có thể xuyên thấu nền Thổ và trực tiếp làm suy yếu Hỏa của quân địch. Đây là nguyên lý của sự Điều Khiển Tuyệt Đối. Nước là khắc chế, nhưng Mộc là Chủ Đạo – Mộc điều khiển phương hướng, Thủy thực hiện sự khắc chế. Mộc không trợ Hỏa, mà trợ Thủy trong trận pháp tổng thể."

Mộ Dung Tần nhìn nàng chằm chằm. Nàng không hề run sợ. Ánh mắt nàng lạnh lẽo và kiên định. Ngài không tìm thấy một chút tình cảm tầm thường nào, chỉ có sự thông tuệ và sự tự tin đáng kinh ngạc.

"Ngươi... giỏi lắm," Hoàng đế thốt lên, giọng nói mang theo sự phức tạp khó tả. "Trẫm chưa từng gặp nữ nhân nào có thể nhìn thấu sự đời bằng triết lý Ngũ Hành như vậy."

Ngài đứng dậy, bước xuống long tọa, tiến gần đến Lạc Y. Khoảng cách giữa hai người chỉ còn vài bước chân.

"Tô Lạc Y," ngài gọi tên đầy đủ của nàng. "Ngươi muốn gì ở cung cấm này? Quyền lực, sủng ái... hay, sự thật?"

Lạc Y cúi đầu, nhưng lời nói của nàng lại đầy uy lực: "Khải bẩm Hoàng thượng, thần nữ chỉ muốn một điều: được phục vụ Hoàng thượng bằng sự Tĩnh Lặng và Trí Tuệ của mình. Còn về sự thật... chỉ có Hoàng thượng mới có thể ban tặng sự thật cho thần nữ."

Nàng đã thành công. Mộ Dung Tần đã bị cuốn vào vòng xoáy tò mò, và nàng đã định vị mình không phải là phi tần, mà là một quân sư bí ẩn. Mặc dù ngài chưa ban thưởng Thần Phù, nhưng cánh cửa bước vào thế giới nội tâm của Hoàng đế đã mở.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×