quán ăn ở dị giới

Chương 2: Món Ăn Đầu Tiên và Vị Khách Không Mời


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Cơn hoảng loạn ban đầu qua đi, giờ đây trong đầu Khải chỉ còn lại một suy nghĩ duy nhất, một suy nghĩ rất... nghề nghiệp: Làm sao để chế biến con sói ba đầu này cho ngon?

"Xào sả ớt thì phải có sả, có ớt, có tỏi..." anh lẩm bẩm. "Ở cái nơi khỉ ho cò gáy này thì lấy đâu ra?"

Anh chợt nhớ đến kỹ năng vừa nhận được. Anh nhìn vào một bụi cây lạ gần đó, lá của nó có hình dạng dài và nhọn, tỏa ra một mùi hương thoang thoảng giống mùi chanh. Anh tập trung ý nghĩ. Thẩm định!

[Tên: Cỏ Tinh Linh] [Mô tả: Một loại thảo dược phổ biến trong rừng. Có mùi hương a nồng a nàn giống sả và chanh. Thường được dùng để xua đuổi côn trùng cấp thấp.] [Gợi ý chế biến: Có thể dùng làm gia vị, khử mùi tanh của thịt ma thú.]

"Trời đất ơi, có sả thiệt!" Khải mừng như bắt được vàng.

Anh tiếp tục đi một vòng, dùng kỹ năng "quét" hết các loại cây cỏ xung quanh. Anh nhanh chóng tìm được "Ớt Yêu Tinh" (một loại quả nhỏ màu đỏ, vị cay xé lưỡi), "Củ Rễ Đất" (có mùi hăng nồng như tỏi), và cả một loại dây leo có thể vắt ra thứ nước chua chua như chanh. Thế giới này đúng là một thiên đường cho đầu bếp mà!

Công đoạn chuẩn bị bắt đầu. Bản năng của một người làm bếp trỗi dậy, khiến Khải quên hết mọi sợ hãi. Anh dùng con dao bếp gia truyền, lóc thịt và xắt miếng một cách điêu luyện. Lưỡi dao sắc bén đến mức có thể dễ dàng cắt qua lớp da và thớ thịt dai của con ma thú. Anh băm nhỏ Cỏ Tinh Linh và Củ Rễ Đất, mùi thơm nồng đặc trưng lan tỏa.

Khải tìm được một phiến đá phẳng, mài cho nó thật sạch rồi đặt lên mấy hòn đá cuội, nhóm một đống lửa ở dưới, tạo thành một cái "bếp nướng" dã chiến. Khi phiến đá đã đủ nóng, anh cho một ít mỡ sói vào, tiếng "xèo xèo" vui tai vang lên. Anh phi thơm "tỏi", "sả", rồi cho thịt sói vào đảo đều. Mùi hôi ban đầu của thịt ma thú nhanh chóng biến mất, thay vào đó là một mùi thơm lừng, quyến rũ lan tỏa khắp khu rừng.

Khi thịt đã săn lại, anh nêm nếm gia vị bằng một chút muối khoáng mà anh tìm thấy trên vách đá và vị chua của loại dây leo kia. Món "Sói Ba Đầu Xào Sả Ớt Dị Giới" đã hoàn thành.

Trước khi ăn, tò mò, Khải lại dùng kỹ năng thẩm định lên chính món ăn của mình.

[Tên món ăn: Sói Ba Đầu Xào Sả Ớt Dị Giới] [Chất lượng: Tốt] [Người chế biến: Trần Minh Khải] [Hiệu ứng: Hồi phục 50 điểm thể lực (Stamina). Tăng nhẹ Sức mạnh (STR +5) trong vòng 30 phút. Tăng nhẹ khả năng kháng độc tố cấp thấp.]

"Trời ơi! Đồ ăn mình nấu... có buff!" Khải suýt nữa đánh rơi cả miếng thịt.

Anh vội vàng gắp một miếng bỏ vào miệng. Vị ngọt của thịt, vị thơm nồng của sả chanh, vị cay của ớt yêu tinh hòa quyện vào nhau, bùng nổ trong vị giác. Ngon! Ngon không thể tả! Ngay lập tức, anh cảm thấy cơ thể mệt mỏi của mình như được nạp lại năng lượng, các cơ bắp dường như cũng rắn chắc hơn một chút.

Đúng lúc Khải đang say sưa tận hưởng thành quả của mình, một tiếng "soạt" vang lên từ trong lùm cây.

Anh giật mình, vội cầm con dao bếp lên thủ thế. Từ trong bóng râm của khu rừng, một bóng người loạng choạng bước ra.

Đó là một người phụ nữ. Cô ta mặc một bộ giáp bạc đã móp méo, dính đầy bùn đất và máu. Mái tóc dài màu bạch kim bết lại, gương mặt xinh đẹp nhưng trắng bệch vì mất máu, trên tay cô ta có một vết thương sâu hoắm vẫn đang rỉ máu. Cô tay cầm một thanh kiếm dài, nhưng dáng đi đã không còn vững nữa.

Cô gái nhìn Khải bằng một ánh mắt đầy cảnh giác, rồi lại liếc nhìn con sói ba đầu đã bị xẻ thịt nằm bên cạnh, ánh mắt cô càng thêm kinh ngạc.

Khải cũng nhìn cô gái. Anh là một người tốt bụng, thấy người bị thương thì không thể làm ngơ. Anh định lên tiếng hỏi han, thì...

"Ục... ục... ục..."

Một âm thanh rất không phù hợp với khung cảnh căng thẳng này đã vang lên. Bụng của nữ hiệp sĩ xinh đẹp vừa kêu một tiếng rõ to. Gương mặt vốn đang lạnh lùng của cô bỗng đỏ bừng lên vì xấu hổ.

Sự căng thẳng tan biến. Khải không nhịn được cười. Anh chìa miếng thịt sói thơm lừng về phía cô.

"Cô... cô ăn một chút không? Mới nấu xong, còn nóng hổi."

Nữ hiệp sĩ, hay còn gọi là Elara, đã chạy trốn khỏi một con Wyvern (rồng đất) suốt hai ngày nay. Cô đã kiệt sức, bị thương và đói lả. Mùi thơm từ món ăn của Khải giống như một sự tra tấn ngọt ngào nhất đối với cô. Cô do dự một lúc, nhưng rồi cơn đói và sự kiệt quệ đã chiến thắng. Cô gật đầu.

Khải vui vẻ gắp cho cô một phần thịt lớn đặt trên một chiếc lá cây sạch. Elara, sau khi cảnh giác kiểm tra xem có độc không, đã ăn thử một miếng.

Ngay khi miếng thịt vừa vào miệng, mắt cô mở to. Vị ngon không thể tin được! Nhưng điều kinh hoàng hơn xảy ra ngay sau đó. Cô cảm thấy một luồng hơi ấm lan tỏa khắp cơ thể. Vết thương trên tay cô ngứa ran rồi bắt đầu khép miệng lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Cơn đau nhức và sự mệt mỏi tan biến, thay vào đó là một cảm giác sung mãn, khỏe khoắn chưa từng có.

Cô sững sờ, nhìn miếng thịt trên tay, rồi lại nhìn chàng trai có nụ cười hiền lành trước mặt. Phép thuật gì đây? Ma dược trị thương cấp cao nhất cũng không thể có hiệu quả kinh khủng như vậy!

Elara vội vàng đứng dậy, tra thanh kiếm vào vỏ, rồi đặt tay lên ngực, cúi đầu một cách trang trọng.

"Ta là Elara, Hiệp sĩ Hộ vệ của Vương quốc Arcania. Cảm ơn cậu đã cứu mạng. Phép thuật trị liệu của cậu thật phi thường. Cậu... cậu là một Đại Dược Sư hay một Thánh Quang Pháp Sư?"

Khải, vẫn chưa quen với cách nói chuyện của người ở thế giới này, chỉ biết gãi đầu cười trừ.

"Dạ không... tôi không phải pháp sư gì đâu."

"Tôi chỉ là một đầu bếp thôi."

Elara ngẩng lên, nhìn Khải bằng một vẻ mặt hoang mang tột độ. Một đầu bếp? Một đầu bếp có thể nấu ra món ăn thần thánh này ư? Thế giới này bị làm sao vậy?


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.