quen cô em nhưng lỡ thích cô chị

Chương 6: MẬT MÃ CỦA SỰ CẤM KỴ


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau đêm nhìn trộm đầy tội lỗi, mối quan hệ của An và Mai bước vào một giai đoạn nguy hiểm mới. An trở nên lo lắng và dò xét hơn khi ở bên Linh. Anh cố gắng bù đắp bằng sự quan tâm thái quá, nhưng Linh, trong sự ngây thơ của mình, chỉ cho rằng anh yêu cô nhiều hơn.

Trong khi đó, Mai bắt đầu chủ động giữ liên lạc với An, nhưng dưới một vỏ bọc hoàn hảo về tính chuyên nghiệp.

"Hệ thống âm thanh cậu cài đặt rất tốt. Tuy nhiên, tôi nghĩ cần một vài điều chỉnh nhỏ về độ sâu của âm thanh để phù hợp với không gian," Mai gửi tin nhắn cho An vào giữa ngày làm việc.

Tin nhắn hoàn toàn chính thức, nhưng An hiểu rõ ý nghĩa thứ hai của nó. Mai đang nhắc nhở về sự thấu hiểu sâu sắc mà họ đã chia sẻ, và về chiều sâu của mối quan hệ cấm kỵ.

An đáp lại: "Chiều sâu của âm thanh phụ thuộc vào người nghe và sự trải nghiệm. Nếu Mai cần, tôi có thể hướng dẫn thêm."

Mai phản hồi gần như ngay lập tức: "Tôi cần một sự hướng dẫn riêng tư hơn. Lần này, tôi muốn cậu giúp tôi tìm một số bản nhạc có chiều sâu thực sự, không phải những thứ ồn ào và dễ dãi mà Linh hay nghe."

Lời nhắn này như một cú đánh trực diện vào sự so sánh. Mai không chỉ ám chỉ, cô đã thẳng thừng đối lập sự thanh lịch, trưởng thành của cô với sự trẻ trung, dễ dãi của Linh. An cảm thấy bị kích thích và thử thách mạnh mẽ.

Trong công ty, An phải giấu điện thoại dưới bàn làm việc để lén nhắn tin. Sự lén lút này khiến anh thấy mình như một kẻ phản bội đang thực hiện một phi vụ bí mật đầy phấn khích.

Họ tiếp tục trò chuyện bằng mật mã:

Mai: "Tôi nghĩ tôi cần một thứ gì đó mạnh mẽ hơn để thức tỉnh mình." (Ám chỉ khao khát phiêu lưu, vượt giới hạn).

An: "Mạnh mẽ luôn đi kèm với nguy cơ. Mai có chắc cô ấy sẵn sàng chấp nhận rủi ro không?" (Ám chỉ rủi ro bị lộ tẩy).

Mai: "Sự cấm kỵ mới là thứ tạo nên hương vị. Tôi chấp nhận rủi ro, miễn là thứ đó đáng để nếm trải." (Tuyên bố sự hấp dẫn của cô).

Những tin nhắn này là tiền đề cho những va chạm vật lý sau này. Nó xây dựng một liên kết tâm lý không thể phá vỡ giữa họ, một thế giới bí mật mà chỉ hai người mới hiểu.

Linh vô tình nhìn thấy An đang cau mày tập trung vào điện thoại.

"Anh An, anh đang làm gì mà bí mật thế?" Linh hỏi, giọng pha chút hờn dỗi đáng yêu.

An giật mình, vội vàng cất điện thoại. "À, anh đang giải quyết một lỗi kỹ thuật khó nhằn cho một khách hàng lớn thôi. Nó hơi... riêng tư một chút."

Anh đã nói dối. Và điều đáng sợ là, anh đã quen với sự tự nhiên khi nói dối. Sự riêng tư anh đang đề cập đến không phải là công việc, mà là Mai.

Sự căng thẳng lên đến đỉnh điểm khi Mai gửi tin nhắn cuối cùng trong ngày:

"Tối nay tôi sẽ thử những bản nhạc cậu gửi. Tôi hy vọng chúng sẽ đủ mãnh liệt để khiến tôi không thể ngủ."

An nhìn tin nhắn, cảm giác nóng ran chạy dọc sống lưng. Anh biết đêm nay anh cũng sẽ không thể ngủ. Lời nói này không còn là ám chỉ nữa, nó là một lời mời gọi trực diện, là một sự thách thức về mặt cảm xúc và thể xác. An hiểu rằng, trò chơi mật mã của sự cấm kỵ này đã hoàn toàn đánh bại sự yên bình mà anh từng có với Linh.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×