Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 338: Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng


trước sau

Dưới ánh mắt trào phúng của những người đó, tiểu nữ hài lẳng lặng đứng ở giữa đường cái, khuôn mặt nhỏ bé trắng bệch có vẻ hết sức bất lực, bóng dáng nhỏ gầy khiến người khác đau lòng.
Vân Tiêu không thể kiềm chế được sự đau lòng, hắn bước nhanh về phía tiểu nữ hài.
Cho dù nàng không thể nhìn thấy hắn, hắn cũng muốn làm bạn ở bên cạnh nàng……
Như thế cũng đủ rồi!
“Chủ nhân, mau trở lại……”



Đúng vào lúc này, trong đầu Vân Tiêu truyền đến một giọng nói đầy tức giận, trong nháy mắt, những hình ảnh trước mắt Vân Tiêu chợt vỡ vụn, hóa thành một màu đen tối, sau khi hắn phục hồi lại tinh thần, thì liền thấy ngay Tiểu Trùng Trùng mặt đầy lửa giận trừng mắt với hắn.
“không phải ta đã nói, người không thể đi loạn sao? Nếu không phải ta cảm nhận được đúng lúc, thì người sẽ bị lưu lại nơi đó vĩnh viễn.”
Sắc mặt Vân Tiêu dần dần trở lại với vẻ bình thường, hắn trầm ngâm nửa ngày, nói: “Ảo cảnh này là thật?”
Ảo cảnh thật có thể cảm nhận được ý muốn nguyên thủy nhất trong lòng người khác.
Mà từ lâu, Vân Lạc Phong đã nói cho hắn biết nàng không thuộc về thế giới này, hơn nữa còn từng đem thân thế của nàng miêu tả cho hắn nghe, hắn vẫn luôn muốn hiểu nhiều hơn về quá khứ của nàng.


Cho nên, vừa rồi hắn mới lạc vào quá khứ của Vân Lạc Phong…….
Tuy nhiên……
Ảo cảnh thật rất nguy hiểm, một khi đã bước vào ảo cảnh thật, thì sẽ bị giữ lại bên trong đó, vĩnh viễn không thể ra ngoài.
Giống như một u hồn, tồn tại ở bên kia thế giới.
“Chủ nhân, vừa rồi người đã nhìn thấy gì?” Tiểu Trùng Trùng nghi hoặc nhìn vào mắt Vân Tiêu.
Nó cũng đã nhận ra sát khí từ Vân Tiêu, nên mới bừng tỉnh phát hiện ra Vân Tiêu đã lâm vào bên trong ảo cảnh thật, không biết chủ nhân rốt cuộc đã nhìn thấy gì, mà lại có thể làm hắn tức giận như thế?
“Nếu…… Có một nơi không thuộc về thế giới này, có cách nào đi đến nơi đó không?”.
Những người đó đã thương tổn đến Phong Nhi của hắn như thế, hắn làm sao có thể buông tha bọn họ?
“Chắc là có thể...” Tiểu Trùng Trùng ngẫm nghĩ, nói: “Chỉ cần cái thế giới đó thật sự tồn tại, vậy sẽ có biện pháp đi đến đó, nhưng cụ thể là biện pháp gì thì ta không biết.”
“Nếu như…… Ta muốn trở lại quá khứ của người nào đó thì sao?”


“Tương lai không thể thay đổi, cho nên, người chỉ có thể đi qua thế giới đó, nhưng lại không thể trở về quá khứ được!"
Ngụ ý, sau này hắn có thể tìm được cách đến Hoa Hạ, nhưng lại không thể quay về thay đổi quá khứ của Vân Lạc Phong.
Xác thật……
Nếu quá khứ thay đổi, hắn cùng Vân Lạc Phong chưa chắc có thể được gặp nhau.
“Không thể trở về quá khứ cũng không sao, chỉ cần ɢɨết những người đó thì đã đủ rồi!”
Vân Tiêu cười.
Đây là lần đầu tiên Vân Tiêu lộ ra tươi cười khi không có Vân Lạc Phong bên cạnh.
Nhưng là……
Tiểu Trùng Trùng lại cảm nhận được sát khí lạnh lẽo, làm cho thân mình to mọng của nó nhịn không được phải rùng mình một cái.
Không biết là người nào đắc tội chủ nhân nhà mình, xem ra là hắn xong đời rồi!

“Người trẻ tuổi, đợi lão già này với!”
Lão giả vội đuổi theo sau, ông ha hả cười nói: “Tiểu gia hỏa, vừa rồi đa tạ ngươi đã giúp bộ xương già ta đây.”
Khi Tiểu Trùng Trùng cảm giác được Vân Tiêu lâm vào ảo cảnh thật, thì đồng thời nó cũng chú ý đến lão giả này.
Đương nhiên, đối với lão nhân này, nó không có dịu dàng như vậy, mà trực tiếp vươn móng vuốt ra tát cho ông ấy tỉnh lại.
Nghĩ đến đây, TiểuTrùng Trùng bĩu môi, thật không biết mấy người này vì sao lại dễ dàng rơi vào ảo cảnh như thế? chẳng lẽ là do thất tình lục dục của con người quá nhiều?
Trên thực tế, từ khi bóng dáng lúc Vân Lạc Phong còn nhỏ xuất hiện trước mắt Vân Tiêu, thì hắn đã nhận ra đây không phải là thật rồi. Nhưng do hắn quá muốn biết về quá khứ của Vân Lạc Phong, nên thà dấn thân mạo hiểm, cũng muốn biết nàng đã gặp phải những chuyện gì trong quá khứ....
Hiện tại đã biết, trong lòng hắn ngược lại càng thêm khó chịu, giống như bị đao đâm một nhát, đau đớn không thôi.
“Người nào lớn mật như thế, dám xâm nhập vào chỗ sâu trong Táng Thần sơn của ta!”
Ngay lặp tức, có một tiếng hừ lạnh, vang đến trong tai mọi người……
Chợt, từ trên không xuất hiện một hắc y nữ tử, khuôn mặt lạnh băng, trên người khí thế túc sát không thôi.


Sau khi nữ tử hướng tầm mắt về nhóm người bên này, biểu tình đột nhiên sửng sốt, một đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Vân Tiêu, trên mặt mang theo vui sướng: “Là ngươi? Nha đầu Cẩm Dục quả nhiên giữ lời, đưa ngươi tới đây.”
Vân Tiêu mày kiếm nhẹ nhăn, đối với nữ tử trước mắt, tỏ ra chán ghét.
“Tấm tắc,” Tiểu Trùng Trùng cười nhạo hai tiếng: “Chủ nhân, ngươi lại từ địa phương nào rước lấy nạn đào hoa với tên gia hỏa này? Để cho chủ mẫu nhìn thấy sẽ tức giận”.
Vân Tiêu sắc mặt lạnh vài phần: “Chưa gặp qua bao giờ.”
“Hiện tại ngươi không quen biết ta, nhưng sau này sẽ biết” Nữ tử cúi đầu, tà mị cười: “Ta danh Tần Lạc, ngươi có thể gọi ta là Lạc nhi, hơn nữa, rất nhanh thôi……Ta sẽ là thê tử của ngươi.”
Lời này vừa phát ra, trên người Vân Tiêu lại tăng thêm vài phần sát khí, ánh mắt lãnh khốc vô tình hàm chứa ý túc sát.
Tần lạc khẽ nâng khóe miệng, hai mắt hơi nheo lại xẹt qua một đạo nhất định phải được.
Mấy ngày nay, nàng cùng Bạch Túc vẫn luôn ở trên giường điên loan đảo phượng, đừng nhìn thấy Bạch Túc lớn lên tà mị, kiểu người nàng thích, nhưng mà trên giường năng lực cũng không làm nàng vừa lòng.
Nàng muốn chính là **** hàng đêm không dưới giường, ai ngờ Bạch Túc một đêm chỉ có thể năm lần, chỉ có năm lần, làm sao khiến cho nàng vừa lòng?
Cho nên, nàng đem ánh mắt đặt ở dung mạo cực kỳ tuấn tú, dáng người cực hảo của Vân Tiêu.


Nếu như là người nam nhân này……
Có lẽ sẽ làm nàng ở trên giường ૮ɦếƭ đi sống lại?
Trên thực tế, không phải Bạch Túc năng lực không cường, kỳ thật là Tần Lạc đã tịch mịch nhiều năm, chỉ là một cái Bạch Túc, làm sao có thể thỏa mãn nàng?
Cho dù nam nhân cường đại hơn nữa, cũng chịu không nổi cùng nàng ngày đêm lăn lộn……
“Ngươi muốn ૮ɦếƭ?”
Vân Tiêu lãnh khốc nói ra mấy chữ này.
Tần lạc quyến rũ cười nói: “Mặc kệ ngươi hiện giờ cự tuyệt ta như thế nào, trong chốc lát nữa thôi, ngươi liền sẽ yêu ta ૮ɦếƭ đi sống lại, phi ta không cần.”
Tiểu Trùng Trùng kђเếק sợ mở to hai mắt nhìn.
Ngay cả lão nhân bên cạnh Vân Tiêu cũng kinh ngạc nhìn về phía hắc y nữ tử trước mắt.
Hắn sống nhiều năm như vậy, đã từng gặp qua biết bao hạng người, còn không có một người…… Có thể vô sỉ đến loại trình độ này?
Vân Tiêu hận không thể ɢɨết nàng, nàng còn nói hắn sẽ yêu nàng đến ૮ɦếƭ đi sống lại?
Này…… loại vô sỉ làm người theo không kịp.
Lão nhân lắc đầu cảm thán, hắn cảm thấy chính mình nay đã một đống tuổi, thật là sống uổng phí.
Oanh!
Trên người Vân Tiêu tỏa ra sát khí, lực lượng cường đại lặp tức hướng đến đè ép Tần Lạc.
Tần lạc cười, không ngừng xuất ra tinh thần lực, hướng vào trong đầu Vân Tiêu……
“Từ nay về sau, ta chính là nữ nhân ngươi âu yếm!” Tần Lạc cao ngạo ngẩn đầu, khóe môi tươi cười hàm chứa nhất định phải được.
Không có bất kỳ nam nhân nào, có thể chạy thoát cấm thuật của nàng.
Cho dù là nam nhân trước mắt này, cũng không có khả năng……
“Phải không?”
Khóe môi Vân Tiêu hơi giươn lên mang theo tia cười đầy lãnh khốc.
Cùng lúc đó……
Ầm ầm một tiếng, một lực lượng cường hãn xuyên thấu tinh thần lực qua hắc y nữ tử, làm nàng bất giác lui về phía sau vài bước, không thể tin tưởng ngẩn đầu lên, mắt đẹp gắt gao nhìn chằm chằm Vân Tiêu.
“Không có khả năng…… tuyệt đối không có khả năng! Vì cái gì cấm thuật của ta đối với ngươi không có tác dụng?”
Sắc mặt nàng trắng bệch, môi run rẩy không thôi.
Vài thập niên nay, nam nhân tiến đến phiến địa phương này rất nhiều, nhưng đến nay chưa từng có người nào có thể thoát khỏi sự giam cầm của nàng……
Vân Tiêu lãnh khốc đi về phía Tần Lạc, ánh mắt sát khí bắn ra tứ phía, cả người đều mang hơi thở lạnh thấu xương.
Vân Tiêu vào lúc này, không thể nghi ngờ là khủng bố, giống như sát thần đạp máu tươi đi ra, không rét mà run.
Tần Lạc rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh, nàng cười ha ha hai tiếng, khóe môi giơ mang theo nụ cười châm chọc.
“Thú vị, quá thú vị, thế giới này cư nhiên còn có người có tinh thần lực cường đại như vậy, có thể ngăn cản được sự dụ hoặc của ta, bất quá……” Trên mặt Tần Lạc tươi cười càng sâu: “Cứ như vậy, ta đối với ngươi càng hứng thú lớn hơn nữa……”
Nàng mím đôi môi đỏ gợi cảm, hơi hơi nheo lại đôi mắt mang theo ý tà ᗪâᗰ.
Lúc đầu, nàng thích gương mặt tà mị của Bạch Túc, còn hiện tại, nàng cảm thấy càng có hứng thú đối với người nam nhân này hơn.
Bạch Túc lại quá dễ dàng bắt được tới tay, ngược lại là nam nhân này có thể ngăn cảng cấm thuật của nàng, làm cho nàng dễ dàng khơi dậy dụς ∀ọηg ham muốn chinh phục……
“Tấm tắc, nữ nhân như vậy, lão nhân ta là lần đầu tiên nhìn thấy.”
Lão nhân in lặng nãy giờ, nghe tới lời Tần Lạc nói ra, không kiềm chế được cười nhạo hai tiếng, trong thanh âm mang theo trào phúng.
Sắc mặt Tần Lạc biến đổi, ánh mắt sắc bén hướng đến lão giả, lạnh lùng nói ra mấy chữ.
“Không biết sống ૮ɦếƭ!”
Lão nhân này nếu là trẻ hơn vài chục tuổi, có lẽ nàng còn có hứng thú, nhưng hắn đều đã một đống tuổi, vậy mà cũng dám xuất hiện ở trước mặt nàng?
Bất luận kẻ nào đi vào Táng Thần sơn, hoặc là ૮ɦếƭ ở trong tay nàng, hoặc là…… bị nàng bắt ép làm chồng!
Thực hiển nhiên, lão nhân này tất nhiên là người trước!
“Lão nhân ta xác thật không biết sống ૮ɦếƭ, nhưng thật ra không bằng ngươi, quyến rũ nam nhân không thành, liền muốn cường đoạt.”
Lão nhân lắc lắc đầu, hắn cảm giác chính mình cho đến nay kiến thức sâu rộng, nhưng với nữ nhân như vậy vẫn là lần đầu tiên biết đến……
“Tìm ૮ɦếƭ!”
Tần lạc phẫn nộ, toàn thân khí thế mãnh liệt phát ra, giống như sóng biển thổi quét về hướng lão giả, ánh mắt mang theo tia tàn nhẫn.
Chân mày Vân Tiêu nhăn lại, ống tay áo vung lên, một cổ tức khí không thua gì với Tần Lạc phóng đến, ầm một tiếng, hai cổ khí thế tạo nên một trận dao động, lặp tức đem cây cối xung quanh san bằng.
Sắc mặc Tần Lạc biến đổi, nàng ngẩng đầu nhìn về khuôn mặt lãnh khốc của Vân Tiêu, gằn từng chữ một hỏi: “Ngươi thật sự không muốn phục tùng ta?”
“Phải.”
Nam nhân vẫn luôn kiệm lời, lãnh khốc nói.
Tần lạc cười lạnh một tiếng: “Đáng tiếc, thật là đáng tiếc, có lẽ ngươi còn không biết, ta đã phái người đi tìm nữ nhân mà ngươi yêu, hiện tại nói không chừng nàng đã hồn bay về địa phủ, ha ha ha……”
Vân Tiêu sắc mặt vẫn như cũ không có biến hóa gì, nhưng có thể cảm nhận rõ ràng khí thế của hắn trở nên bất ổn.
Tần lạc rõ ràng cảm nhận được trong lòng Vân Tiêu ngập tràn lửa giận, cong cong khóe môi khiêu khích: “Nếu như ngươi ngoan ngoãn phục tùng ta, ta sẽ cho vị hôn thê của ngươi trở về bên ngươi, nếu không, ta lập tức sẽ cho người truyền lệnh, đem xương của Vân Lạc Phong nghiền thành tro!”
Tròng mắt Vân Tiêu co chặt, hơi thở trên người càng thêm cường thế, thanh âm lãnh khốc túc sát: “Nếu nàng ૮ɦếƭ, ngươi sẽ chôn cùng nàng!”
Nghe được lời này, Tần Lạc sửng sốt một chút, không nghĩ tới hắn sẽ không chịu uy ђเếק như vậy……
Chẳng lẽ chính mình thật sự muốn ɢɨết nam nhân này?
Như thế, chẳng phải là quá đáng tiếc? Nàng đã tịch mịch nhiều năm, đến bây giờ mới có được cực phẩm nam nhân.
Nhưng mà, không đợi Tần Lạc nghĩ ra phương pháp đối phó Vân Tiêu, bóng dáng nam nhân đã gần như ập đến trước mắt.
Hắn chưởng như tia chớp, thân như gió mạnh, ầm ầm hướng đến иgự¢ của Tần Lạc.
Đôi mắt Tần lạc hơi nheo lại, thân mình lui về phía sau hai bước, ánh mắt mang theo một tia cảnh giác.
Oanh!
Hai chưởng chạm vào nhau, đất rung núi chuyển.
Trong khoảnh khắc, mấy ngày liền không khí đều bao phủ một tầng sương khói, mất đi bộ dáng âm u ban đầu.
Lão giả tìm nơi ngồi xuống, đem chân hỏa ưng lúc đầu cất giấu bây giờ đem ra, một bên nhìn hai người chiến đấu, một bên hưởng thụ mỹ thực.
“Hình như còn thiếu cái gì đó……” Lão giả khẽ cau mày, đột nhiên như hiểu ra, hắn từ trong nhẫn không gian lấy ra một cái chén trà, lại cho vào bên trong vài lá trà, cho nước vào.
Nhiệt độ trong lòng bàn tay từ từ cao lên, nước trà cũng bắt đầu sôi trào.
“Thời điểm Vân nha đầu rời Quân gia đã cho ta lá trà này, hình như gọi là linh trà, hương vị rất được, tiếc là hiện tại không có nước ấm, cũng chỉ có thể dùng loại phương pháp này pha trà……”
Xem diễn, có ăn, có thể nào thiếu nước trà?
Quân lão gia tử ha hả cười, tuy nhiên, vào lúc này, nếu như có lão bằng hữu tại đây, bọn họ sẽ cùng nhau đánh cờ thì càng tốt.
“Tiểu tử này thực lực không tồi, còn tuổi nhỏ, lực lượng lại muốn vượt qua ta, Vân nha đầu thật là có mắt nhìn.”
Trên thực tế, lúc mới gặp, lão gia tử đã nhận ra Vân Tiêu, lão cũng nhìn ra nam nhân này lãnh khốc, nhưng lại không biết Vân Lạc Phong có báo cho Vân Tiêu biết chuyện này không, cho nên lão không có tùy tiện nói ra.
Nếu không, lỡ như Vân Tiêu lại nghĩ lão có ý đồ khác?
Cũng chính bởi vì vậy, lão gia tử mới khịt mũi coi thường hành vi của Tần Lạc.
Nghĩ cùng Vân nha đầu đoạt nam nhân? Sao không tự xem lại chính mình? Còn muốn giả mạo Vân nha đầu? Cho rằng người khác đều là mắt mù sao?
Kỳ thật, vì Vân Tiêu là nam nhân, nếu người gặp nguy hiểm là Vân Lạc Phong, nói không chừng lão gia tử đã sớm cùng nữ nhân này liều mạng, làm gì có chuyện ngồi xem diễn?
Đến nỗi Tần Lạc công bố đã phái người đi đối phó Vân Lạc Phong, nhưng lão không tin……
Nếu là Vân Lạc Phong thật sự ૮ɦếƭ ở trong tay nàng, biểu tình cùng giọng điệu của ả cũng không phải như vậy.
Hơn nữa, nếu là nữ nhân này tự mình đi, hắn còn sẽ lo lắng một chút, mặt khác, ả chỉ phái thủ hạ đến, những người đó sao có thể là đối thủ của Vân nha đầu?
Phanh!
Tần Lạc giơ tay bắn tới một cây đao, không khéo thật là trùng hợp, cây đao này bắn tới chén trà trong tay của lão gia tử, trong phút chốc, chén trà ngon vừa mới pha liền vỡ vụn, làm tay của lão gia tử cảm thấy nóng rát.
Lão gia tử sắc mặt tức khắc đen lại.
Đương nhiên, lão không phải bị dọa sợ, mà là đang đau lòng mấy lá trà này……
Kia chính là Vân Lạc Phong đưa cho lão, tổng cộng chỉ có tám lượng mà thôi, lão dùng đến ngày hôm nay chỉ còn lại có một chút.
Kết quả……
Còn bị nữ nhân đáng ૮ɦếƭ này hủy hết?
Lão gia tử phẫn nộ, lão từ trên mặt đất đứng lên, căm giận đi về phía Vân Tiêu.
“Tiểu tử, cút ngay! Để đó cho ta!”
Thương thế Vân Tiêu còn chưa khôi phục, cho nên có chút lực bất tòng tâm, cho dù như thế, Tần Lạc cũng không phải đối thủ của hắn.
Bởi vậy, từ lúc bắt đầu lão gia tử liền nhìn ra thực lực Vân Tiêu, thực yên tâm hắn cùng đối phương chiến đấu.
Chỉ là không nghĩ tới, Tần Lạc đánh đổ nước trà của lão, có khác gì muốn lấy mạng già của hắn!
“Lão khất cái, ta đối với ngươi không có hứng thú, hiện tại cũng không nghĩ sẽ ɢɨết ngươi, ngươi lặp tức cút cho ta!” Tần Lạc phẫn nộ, иgự¢ phập phồng không thôi, trừng mắt nhìn Quân lão gia tử.
Lão khất cái?
Lão gia tử nhìn lại chính mình, xác thật, từ lúc rớt xuống bẫy rập, hắn không thể tắm rửa đàng hoàng, một thân trường bào màu trắng đã bị tro bụi che kín, tóc bạc cũng hỗn độn khó nhìn, thoạt nhìn chính là khất cái?
“Tiểu nha đầu, ngươi đừng nghĩ rằng ta giống như người thường, lão nhân ta che dấu thực lực nhiều năm, hiện giờ sẽ cho ngươi nhìn thấy tại đây.”
Lão gia tử hừ một tiếng, thân hình già nua bộc phát ra khí thế sắc bén.
Vân Tiêu nhìn lão gia tử, rất nhanh thu hồi lại ánh mắt, không nói một lời.
“Nửa bước hư không?”
Sắc mặt Tần Lạc thay đổi, đại lục này thế nhưng lại tồn tại cường giả nửa bước hư không?
Quân lão gia tử lạnh lùng nói: “Vào mấy năm trước, lão nhân ta đã đột phá tới nửa bước hư không rồi, nhưng bởi vì còn hạn chế, không dám bại lộ thực lực, cũng may nơi này là táng Thần Sơn, ta không có gì phải lo ngại!”
Sau khi thành Thánh Quân, còn có thực lực cường đại hơn……
Thứ nhất đó là nửa bước hư không, cùng cấp với nửa bước bước vào trong hư không, chỉ có chân chính vào hư không, mới xứng danh xưng là thần linh.
Ngay cả như vậy, đại lục này không có đủ tài nguyên để tu luyện, Tần Lạc căn bản không nghĩ tới, vậy mà có người đột phá đến nửa bước hư không……
“Lão nhân, không biết ngươi đột phá đến nửa bước hư không có cái gì càn rỡ, nếu không phải ta bị người khác nhốt ở cái địa phương này, hơn nữa còn hạn chế thực lực của ta, ta đã sớm hạ gục ngươi trong nháy mắt!” Tần Lạc rất nhanh khôi phục lại thần sắc, cao ngạo nâng cằm, khinh thường nhìn xuống Quân lão gia tử.
Quân lão gia tử ha hả cười: “Nửa bước hư không không đáng càn rỡ, đối phó ngươi, vậy là đủ rồi!”
Khuôn mặt Tần Lạc bỗng dưng trầm xuống.
Nàng có thể kiên trì lâu như vậy đối phó với Vân Tiêu, là bởi vì thương thế của Vân Tiêu vẫn chưa hồi phục, nhưng mà, lão nhân trước mắt này không hề bị thương, không thể đối phó dễ dàng như vậy được.
Chẳng lẽ, nàng thật sự muốn sử dụng loại phương pháp này?
Tần Lạc gắt gao cắn môi, trầm ngâm.
Khoảng một khắc, một cổ cường đại áp bách lập tức mà đến, làm sắc mặt Tần Lạc lần nữa biến đổi, ả vội vàng quay đầu, hướng về phía hai mắt lãnh khốc của Vân Tiêu.
“Tuy rằng lão nhân là nửa bước hư không, từ trong tay lão chạy trốn, có tám phần hy vọng, nhưng bên cạnh còn có Quỷ Đế, nếu hắn ngăn trở ta, ta đây cũng chỉ còn có bốn phần.”
“Càng quan trọng là, ta chẳng lẽ liền cam tâm buông tha Vân Tiêu này?”
Ánh mắt Tần Lạc nhẹ chuyển, rốt cuộc hạ quyết tâm, nàng ngẩn đầu, tuyệt mỹ dung nhan mang vẻ lạnh nhạt.
“Cũng may, năm đó, khi Tần gia đem ta giam lại, đã cho ta phương pháp bảo toàn tánh mạng, làm ta có thể tạm thời tăng lên thực lực……”
Nói xong lời này, cuồng phong quanh thân Tần Lạc phát ra, tóc đen phất động.
Tiểu Trùng Trùng xoa mắt trừng lớn, kinh ngạc nhìn về phía Tần Lạc nhanh chóng tăng lên thực lực, nó kêu lên đầy hoảng sợ.
“Chủ nhân, mau, chạy mau, nữ nhân này là người nơi đó……”
Vân Tiêu không có động tác.
Lão gia tử lại là giống như bị thôi miên, vẻ mặt mê hoặc.
“Đây là chuyện gì? Vì cái gì lực lượng của ả đột nhiên trở nên khủng bố như vậy?”
Xác thật, hiện giờ khí thế Tần Lạc thực khủng bố làm cho người ta sợ hãi, ngay cả lão gia tử cũng cảm giác cả người rét run.
Cho dù Vân Tiêu không có bất luận động tác gì, nhưng sắc mặc hắn lại hiện ra vẻ cẩn trọng.
“Quỷ Đế, ngươi là nam nhân của ta!” Tần Lạc âm trầm cười nói: “Vốn dĩ ta chỉ nghĩ muốn lưỡng tình tương duyệt, kể từ đó, ở trên giường cũng hảo thống khoái một ít, nhưng hiện tại, ta chỉ có thể đem ngươi mạnh mẽ chiếm hữu, ha ha ha!”
Một nữ nhân, nói ra những lời không biết xấu hổ như vậy, ả còn rất đắc ý.
Chính là……
Vào lúc ả vừa nói ra những lời đó, trong không trung vang đến âm thanh tà mị: “Phu quân của ta khi nào trở thành nam nhân của ngươi?”
Trên bầu trời, xuất hiện nữ tử một thân bạch y, tuyệt mỹ khuynh thành, phong tư trác tuyệt.




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!