Ý tứ của nàng ta trong lời nói vừa rồi đã quá rõ ràng.
Quân Phượng Linh lạnh lùng cười, nữ nhân này là muốn làm trò đoạt nam nhân trước mặt nàng, chẳng lẽ xem nàng như đã ૮ɦếƭ?
“Ngụy tiểu thư, tất cả Ngụy gia của cô, ta cũng không thích, ta cuộc đời này có mỹ thê Linh nhi, hai trai một gái, đã đủ rồi.”
Đối với ánh mắt của Ngụy Linh, Diệp Cảnh Thần rất chán ghét, giọng điệu cũng lạnh vài phần.
Nhưng Ngụy Linh cũng không tức giận, nàng nhẹ nhàng cười nói: “Nam nhân nào không muốn quyền thế? Ngụy gia ta tại Đông Châu không phải số một số hai nhưng cũng cầm cờ đi trước, ta lại là người thừa kế Ngụy gia, nếu ngươi cưới ta tương đương với cưới toàn bộ Ngụy gia, Diệp công tử ngươi là người thông minh, ta tin tưởng ngươi biết cái gì là lựa chọn có lợi đối với ngươi.”
Mặt Diệp Cảnh Thần đã đen xuống, nữ nhân vô sỉ như vậy, hắn là lần đầu tiên gặp qua.
“Tránh ra!”
Hắn không định cùng nữ nhân trước mặt nói nhiều lời vô nghĩa, lạnh lùng quát.
“Diệp công tử, ta biết ngươi cùng thê tử ngươi phu thê tình thâm, ta cũng sẽ không làm ra loại chuyện gậy đánh uyên ương này, như vậy đi, chỉ cần các ngươi vào Ngụy gia ta, ta cho phép nàng trở thành tђเếק của ngươi.”
Tuy rằng giọng điệu của Ngụy Linh ôn hòa, mặt tươi cười, nhưng nàng nói lời kia lại như là bố thí.
Giống như, Quân Phượng Linh có thể trở thành tђเếק của Diệp Cảnh Thần, còn phải cảm tạ nàng.
Quân Phượng Linh giận quá hóa cười: “Gia phong của Ngụy gia các ngươi chẳng lẽ chính là như thế này? Đầu tiên là ở bên đường cường đoạt hôn phu của người khác? Còn muốn để chính thê của người ta xuống làm tђเếק?”
Diệp Cảnh Thần không ngừng vuốt vuốt иgự¢ Quân Phượng Linh, sợ ái thê của mình bị Ngụy Linh chọc tức.
“Quân cô nương.”
Ngụy linh cũng không xưng hô Quân Phượng Linh là Diệp phu nhân, bởi vì nàng vừa nhìn liền không thừa nhận thân phận này của đối phương.
Cho nên, nàng dừng một chút, tiếp tục nói: “Ta không phải cùng ngươi thương lượng, mà là nói cho ngươi quyết định của ta, ngươi không có quyền nói gì.”
Thời điểm đối mặt với Diệp Cảnh Thần, Ngụy Linh còn tính là khách khí, nhưng ở trước mặt Quân Phượng Linh, khuôn mặt nàng liền lạnh, kiêu căng ngạo mạn nói.
“Ta đây lại muốn nhìn xem, ngươi có năng lực gì đoạt phu quân của ta!”
Quân Phượng Linh cười lạnh một tiếng, nàng nhanh chóng rút ra nhuyễn kiếm ở bên hông, giằng co cùng Ngụy Linh.
“Ta đã cho ngươi cơ hội, là ngươi không quý trọng!”
Ngụy Linh nhẹ nhàng nheo lại hai mắt, phất phất tay, môi nàng hơi hơi mở ra, đang muốn lệnh cho thủ hạ bắt lấy Quân Phượng Linh.
Đột nhiên, một thanh âm kinh hỉ từ phía sau truyền đến.
“Nghĩa mẫu.”
Quân Phượng Linh chấn động, kђเếק sợ ngẩng đầu lên, mắt đẹp của nàng trợn to, kinh ngạc nhìn nữ tử đang đi về phía mình.
“Kỳ Nhi?”
Hai chữ này vừa hạ xuống, nữ tử đã nhào vào trong lòng иgự¢ nàng, nàng hiện lên một gương mặt tươi cười, trên gương mặt kia tràn đầy kích động cùng hưng phấn.
“Nghĩa mẫu, sao người ở chỗ này?”
Từ 5 năm trước, sau khi Quân Phượng Linh rời khỏi Diệp gia, liền không còn có trở về.
Lại nói, bọn họ cũng đã 5 năm không gặp……
Nhớ đến 5 năm cách biệt, mũi Diệp Kỳ chua xót, nước mắt trực tiếp rơi xuống.
“Kỳ Nhi, con……”
So với Diệp Kỳ kích động, trên mặt Quân Phượng Linh tràn đầy kђเếק sợ.
Diệp Kỳ không phải nên ngoan ngoãn ở Vô Hồi Đại Lục sao, vì sao lại xuất hiện ở nơi này?
Nếu nàng ở đây, có phải chứng minh Phong Nhi thật sự đang ở bên trong quân thành hay không?
“Nghĩa mẫu, ca ca và tẩu tẩu đều ở chỗ này, con mang người đi tìm bọn họ, có cái gì đến lúc đó lại nói.”
Diệp Kỳ mang theo khuôn mặt sáng lạn đầy nước mắt tươi cười, nàng gắt gao bắt lấy cánh tay Quân Phượng Linh, luyến tiếc buông ra.
“Được, đi tìm huynh tẩu của con.”
5 năm……
Xa cách 5 năm, Quân Phượng Linh sao có thể không nhớ con trai và on gái của mình?
Bởi vậy nên hiện tại Quân Phượng Linh thậm chí đã quên mất tranh chấp giữa mình và Ngụy Linh mới vừa rồi.... ...
Ngụy linh sắc mặt rất khó coi, gắt gao siết chặt nắm tay, nhưng trước sau không có hạ lệnh cho người giữ Quân Phượng Linh lại.
“Tiểu thư……” Ngụy thúc mày nhăn lại, nhìn về phía hai người Quân Phượng Linh rời đi.
“Nữ tử mới vừa gọi Quân Phượng Linh là nghĩa mẫu kia, ta đã từng nhìn thấy ả đi theo bên cạnh Quân Linh Nhi.”
Ngụy linh hít sâu một hơi: “Không nghĩ tới, Quân Phượng Linh sẽ quen biết người Quân gia.”
Khó trách dám không đem nàng đặt ở trong mắt……
“Quân Linh Nhi? Vị Quân gia Quân Linh Nhi kia?” Ngụy thúc kђเếק sợ trừng lớn mắt, “Nếu nàng cùng Quân gia có quan hệ, chúng ta đây……”
Khó trách, tiểu thư vốn dĩ muốn ra tay với Quân Phượng Linh, nhưng sau khi nha đầu kia xuất hiện lại không có hạ lệnh cho người Ngụy gia ra tay, hóa ra là do ả Quân Phượng Linh kia có quan hệ cùng Quân gia.
“Ngày đó, sau khi thấy nàng xuất hiện bên cạnh Quân Linh Nhi, ta đã đi điều tra thân phận của nàng, đáng tiếc, ta chỉ biết tên của nàng, chỉ có tên, rất khó tra ra lai lịch của nàng.”
Chủ yếu là thế lực của Ngụy gia còn chưa đủ cường đại, nếu là Quân gia, một cái tên là đủ để điều tra đến lai lịch của đối phương.
“Tiểu thư, vậy ả ta……”
Ngụy linh lắc lắc đầu: “Nữ nhân Quân Linh Nhi kia rất dễ nói chuyện, nàng kết giao bằng hữu, luôn không xem thân phận đối phương, chỉ xem đối phương có thể vào mắt nàng hay không, bởi vậy, nữ nhân gọi là Diệp Kỳ kia, chắc hẳn không có bối cảnh gì, thân thích của Quân gia thì càng không thể, thân thích Quân gia ta đều biết.”
Nghe vậy, Ngụy thúc thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Như thế còn tốt, chỉ là bằng hữu của Quân Linh Nhi, không có bối cảnh gì, chúng ta không cần quá mức sợ hãi.”
Chủ yếu là, tính tình Quân Linh Nhi từ trước đến nay rất tốt, cũng sẽ không lấy quyền áp người.
“Thật ra, cũng không cần quá sợ hãi Quân Linh Nhi, tuy rằng Ngụy gia chúng ta là dựa vào Quân gia để tồn tại, nhưng Quân gia cũng yêu cầu chúng ta vì gia tộc của hắn bán mạng, cho nên, Quân Linh Nhi tất nhiên sẽ không vì một bằng hữu mà trở mặt với Ngụy gia chúng ta,.....” Đôi mắt Ngụy Linh lập loè vài cái, “Huống chi, Quân lão gia tử cùng Quân gia chủ đều là cường giả thành danh đã lâu, sẽ không bởi vì một chút việc nhỏ mà làm khó xử vãn bối.”
“Ở Quân gia, khiến ta kiêng kị, chỉ có một người……”
Ngụy Linh hít thật sâu một hơi, trên mặt tràn đầy thận trọng.
“Ngươi nói…… Là người kia?”
“Đúng vậy, chính là nàng —— Vân Lạc Phong!”
Quân lão gia tử tuyên bố với bên ngoài rằng Vân Lạc Phong chính là ngoại tôn nữ, có lẽ là do ông có ý muốn có thêm một đứa cháu ngoại gái nữa.
Hơn nữa, Vân Lạc Phong cùng Quân Linh Nhi không giống nhau, Quân Linh Nhi còn bởi vì Quân gia mà có chút băn khoăn, nhưg Vân Lạc Phong hoàn toàn sẽ không như thế.
Chỉ cần là đắc tội nàng, nàng sẽ không bỏ qua!
Ngụy thúc hít một ngụm khí lạnh, hắn biết tiểu thư nhà mình nói chính là sự thật, nữ nhân gọi là Vân Lạc Phong kia, chính là một ôn thần!
Thà rằng đắc tội Diêm Vương gia, cũng tuyệt đối không đắc tội nàng!
“Ngụy thúc,” Ngụy Linh quay đầu nhìn về phía Ngụy thúc, nghiêm túc nói, “Nhiều năm như vậy, nhiều tráng niên tài tuấn như vậy, ta đều không nhìn trúng, bây giờ thật vất vả mới thích một nam nhân, ta sẽ không từ bỏ!”
“Nhưng mà, tiểu thư, đối phương có hậu thuẫn là Quân gia……”
“Thì tính sao? Nàng chỉ là bằng hữu của Quân Linh Nhi mà thôi, ngươi nói, nếu Quân lão gia tử biết bằng hữu của cháu gái mình tràn đầy vết nhơ, sẽ vẫn cho phép bọn họ lưu lại Quân gia?” Ngụy Linh cong cong khóe môi, trong ánh mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo.
“Tiểu thư muốn làm như thế nào?”
“Ngươi tìm người đi tuyên bố một lời đồn đãi, nói rằng, đại tiểu thư Quân gia Quân Linh Nhi giao hảo cùng Diệp Kỳ, bên ngoài cùng người cẩu thả, chẳng những mấy lần mang thai, lại nhiều lần đổi phu quân! Hơn nữa, Quân Phượng Linh không phải là nghĩa mẫu của nàng sao? Liền nói…… Nghĩa mẫu của nàng còn từng vì nịnh bợ một cường giả, đem Diệp Kỳ đưa đến trên giường của vị cường giả kia.”
“Đương nhiên, chỉ như thế còn chưa đủ, ta không tra ra thân thế của Diệp Kỳ, lại từng phái cá nhân hướng kia Diệp Kỳ lời nói khách sáo, biết được nàng từ nhỏ đã không có gặp qua cha mẹ thân sinh, cứ như vậy, ngươi liền có thể nói, là Diệp Kỳ hành vi phóng đãng, làm tức ૮ɦếƭ cha mẹ thân sinh của nàng!”
Ý cười trên mặt Ngụy Linh càng sâu, đáy mắt lập loè.
Quân Phượng Linh, ngươi không muốn chắp tay đem nam nhân của ngươi nhường lại, ta đây khiến cho ngươi cùng nghĩa nữ của ngươi thân bại danh liệt!
Ta xem các ngươi làm sao tiếp tục ở lại Quân gia!
……
Quân gia.
Vân Lạc Phong bồi Quân lão gia tử chơi cờ, Vân Tiêu ở một bên nghiêm túc nhìn mặt Vân Lạc Phong.
Cảm thấy xem thế nào đều không đủ……
Đúng lúc này, một âm thanh vui sướng từ ngoài cửa truyền đến: “Nhị ca, nhị tẩu, nghĩa phụ và nghĩa mẫu tới.”
Bàn tay đang cầm quân cờ của Quân lão gia tử run lên, ông đứng phắt dậy khỏi ghế, đôi mắt già nua đầy kích động vội vàng nhìn ra ngoài sân.....
Nửa ngày, một bộ hồng y lọt vào tầm mắt, làm tròng mắt lão gia tử chợt co chặt, kinh ngạc nói: “Là các ngươi?”
Quân Phượng Linh cùng Diệp Cảnh Thần cũng ngây ngẩn cả người, không rõ nguyên do nhìn hai người Quân lão gia tử cùng Vân Lạc Phong đang đứng trước mặt ông ……
“Phong Nhi, Tiêu nhi, các con biết vị lão tiền bối này?” Quân Phượng Linh có chút kђเếק sợ.
Lúc trước bọn họ ở Táng Thần Sơn phân tán ra, còn tưởng rằng đối phương gặp nguy hiểm, hiện tại nhìn hắn sống sờ sờ đứng ở chỗ này, cũng đem tâm thả xuống.
Quân lão gia tử rốt cuộc kiềm chế không được tâm tình kích động, lập tức vọt về phía Quân Phượng Linh.
Khó trách, hắn lần đầu nhìn thấy Quân Phượng Linh, liền có hảo cảm khó nói thành lời, hóa ra nàng thế nhưng là……,
“Phanh!”
Đáng tiếc, lão gia tử vừa đến trước mặt Quân Phượng Linh, Diệp Cảnh Thần một chân đạp qua, trán nổi đầy gân xanh: “Không nghĩ tới ngươi lại là loại người này, dám phi lễ thê tử của ta! Ta thật là nhìn lầm ngươi!”
Diệp Cảnh Thần cũng mặc kệ lão gia tử có quen biết hai người Vân Lạc Phong hay không, hắn chỉ biết, lão nhân kia vừa rồi xông tới muốn phi lễ tức phụ của mình, hắn sao có thể cho người khác chạm vào thê tử mình dù chỉ một phân một hào nào được?
Sắc mặt Lão gia tử đều thay đổi, mặt già một mảnh xanh mét: “Ngươi lại dám đánh nhạc phụ của ngươi, ta muốn cho nữ nhi của ta hưu ngươi.”
“Ta chính là đánh ngươi, loại già mà còn không đứng đắn……”
Diệp Cảnh Thần vốn định nhục mạ ra tiếng, đột nhiên phản ứng lại, ngơ ngác hỏi, “Ngươi vừa rồi nói cái gì?”
Lúc này, Vân Lạc Phong ở một bên xem diễn đủ rồi mới nói một câu.
“Lão gia tử nói không sai, ông ấy là cha của mẫu thân, nhạc phụ của người.”
Sắc mặt Diệp Cảnh Thần chuyển từ xanh sang trắng, lại từ trắng chuyển hồng, hắn rốt cuộc biết chính mình phạm vào sai lầm lớn thế nào, chạy nhanh đến bên cạnh lão gia tử, quan tâm hỏi: “Lão gia tử...., không đúng, nhạc phụ đại nhân, người không sao chứ? Con lúc trước không phải cố ý, con còn tưởng rằng người muốn khinh bạc thê tử của con.”
Lão gia tử ngạo kiều hừ một tiếng, xoay đầu, không để ý tới Diệp Cảnh Thần.
Hắn tức giận rồi!
Tên tiểu tử thúi này lại dám đá hắn! Diệp Cảnh Thần vội vàng xin lỗi:
“Nhạc phụ đại nhân, tiểu tế thật sự không phải là cố ý, thỉnh nhạc phụ đại nhân tha thứ.”
Lão gia tử tức giận vươn ngón tay, hung hăng điểm vào đầu Diệp Cảnh Thần.
“Ngươi đoạt nữ nhi của ta, còn dám đá ta? Một câu xin lỗi liền xong?”
Diệp Cảnh Thần biết mình có lỗi trước, bị lão gia tử giáo huấn cũng không dám nói câu nào, chỉ có thể liều mạng nhận sai xin lỗi.
Từ đầu đến cuối, Quân Phượng Linh đều không nói chuyện, trong mắt nàng hàm chứa nước mắt, nước mắt lưng tròng nhìn chăm chú vào Quân lão gia tử.
Cha?
Hóa ra…… Nàng cũng có cha?
Có lẽ là Quân lão gia tử cảm nhận được ánh mắt của Quân Phượng Linh, bất giác quay đầu nhìn về phía nàng.
Chớp mắt một cái, nước mắt của ông rơi lã chã.
“Nữ nhi bảo bối, ta rốt cuộc cũng tìm thấy con.”
Quân Phượng Linh cắn chặt môi đỏ, nước mắt tùy ý mà chảy xuôi xuống.
“Ngươi thật sự…… Là cha ta?”
Lão gia tử nghiêm túc gật đầu: “Năm đó, tình thế bức bách, ta vì muốn báo thù cho mẹ con và những oan hồn khác của Quân gia, bất đắc dĩ đem ngươi giao cho một cố nhân nuôi nấng thay, chờ ta báo xong thù lại đi tìm con, nhưng tìm khắp đại lục cũng không sao tìm được con, con gái, con có trách cha không?”
“Chưa bao giờ trách.”
Nàng chưa từng trách ông, hiện tại nghe được lý do, sẽ càng không trách ông.
“Nữ nhi! Cha rất nhớ con.”
Quân lão gia tử bước lên phía trước, một tay đem Quân Phượng Linh ôm vào trong lòng иgự¢, khóc òa lên như một hài tử.
Quân Phượng Linh cảm giác thân mình cứng đờ, lại bởi vì cái ôm này rất ấm áp, làm nàng luyến tiếc đẩy ra……
“Lão gia tử, mẫu thân, sau này hai người lại ôn chuyện, bây giờ chúng ta còn có chuyện khác cần quyết định.” Vân Lạc Phong cười như không cười nói.
Lão gia tử lúc này mới phản ứng lại, buông nữ tử trong lòng иgự¢ ra, ông lau nước mắt, cười cười: “Vân nha đầu nói đúng, ta đúng là còn có chuyện khác.”
Ông dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Cha nói với bên ngoài rằng Vân nha đầu là ngoại tôn nữ của cha, Kỳ nhi đến đã lâu nhưng vẫn chưa cho nó một thân phận đàng hoàng, là do cha muốn đợi các con đến rồi tổ chức một nghi thức nhận thân. Đến lúc đó sẽ chính thức công bố thân phận của tất cả các con với toàn bộ đại lục.”
“Cha quyết định là được.” Quân Phượng Linh cười trong nước mắt, nàng thật sự không nghĩ tới, mình còn có cha……
Trước khi dưỡng phụ mất cũng không có nói gì cho nàng, cho nên nàng cũng không biết người thân của mình lại là ở Thất Châu Đại Lục.
“Tốt!” Lão gia tử một kích chưởng, “Cha đã phái người đến Vô Hồi Đại Lục đưa người thân của Phong nhi đến đây rồi. Đợi mọi người đến đông đủ, cha sẽ mời hết tất cả người của các phủ châu chủ ở Thất Châu Đại Lục tới dự nghi thức nhận thân. Còn bây giờ, để cha đưa con đi gặp đệ đệ và cháu gái của con trước....”
Tuy rằng gia chủ Quân gia là đồ đệ của lão gia tử, nhưng lão gia tử cũng không có nói là sư đệ của Quân Phượng Linh, mà nói hắn là đệ đệ.
Điều này cũng chứng minh, lão gia tử đem đồ đệ nhà mình trở thành nhi tử.
Nhìn lão gia tử miệng cười cùng Quân Phượng Linh vui mừng mà khóc, Vân Lạc Phong khóe môi cũng không tự chủ mà gợi lên một nụ cười, giờ khắc này, nàng nghĩ tới cái gì, quay đầu nhìn về phía Vân Tiêu.
“Tìm được tung tích của Tần Lạc rồi?”
Nữ nhân này, trước sau là một tai hoạ ngầm.
Vân Tiêu lắc đầu: “Ả rất thông minh! Sau cái ngày ả trốn thoát kia, ả cũng không có trở lại bên trong cung điện kia, ta đi vài lần cũng chưa thể tìm được ả.”
Vân Lạc Phong nhíu nhíu mày, thật lâu sau, mới thả lỏng ra, nhàn nhạt cười.
“Nếu đã như vậy, chúng ta chờ nàng chủ động tìm tới cửa, ta tin rằng, nàng sẽ nhanh tới tìm chúng ta, trong lúc này, ta định sẽ bế quan đột phá.”
Vài ngày trước, Vân Lạc Phong cảm giác mình sắp đột phá, cho nên, nàng mới quyết định bế quan tu luyện, chờ sau khi đột phá đến Thánh Quân cao giai, lại xuất quan……
Thất Châu Đại Lục.
Từ sau ngày Bắc Châu phát động chiến tranh với các châu lục khác, thì toàn bộ đại lục lại trở về với vẻ tĩnh lặng.
Tất cả mọi người coi như không phát sinh cái gì, chỉ vùi đầu làm chuyện của mình.
Cũng vì sự bình tĩnh này, làm mọi người ở đại lục cảm thấy bất an.
Tuy nhiên, giữa lúc mọi người đang bất an, thì bỗng có một tin tức truyền đến, khiến đại lục nổi lên sóng to gió lớn.
Lão gia tử Quân gia Quân Lâm Thiên đã tìm được nữ nhi mất tích năm đó rồi!
Mọi người đều biết, Quân Lâm Thiên từng có một nữ nhi, phó thác cho người khác chăm sóc, ai ngờ người nọ mang theo nữ nhi của hắn không biết đi nơi nào, cho nên nhiều năm qua Quân Lâm Thiên vẫn đang tìm kiếm nàng.
Mọi người đều cho rằng, cả đời này Quân Lâm Thiên đều không thể có cơ hội nhìn thấy nữ nhi của chính mình nữa, lúc này, ông tuyên cáo khắp đại lục, nữ nhi của ông đã trở lại!
Trong lúc nhất thời, đại lục mọi người tâm tư đều sinh động lên.
Nếu nữ nhi của Quân Lâm Thiên đã gả chồng, nhiều năm như vậy qua đi, nhi nữ nàng nhất định đã trưởng thành làm người, lúc đó, không thể nghi ngờ là đối tượng liên hôn tốt nhất!
So sánh với đại lục gió nổi mây phun, Quân gia lại trước sau một mảnh bình tĩnh.
Tuy rằng có không ít người muốn đến tìm hiểu nữ nhi của Quân Lâm Thiên rốt cuộc là ai, nhưng Quân gia là nơi nào? Làm sao có thể để bọn họ tùy ý đến tìm hiểu tin tức? Vì vậy, tất cả mọi người chỉ có thể thất vọng mà ra về.
……
Quân gia.
Phía sau núi, bạch y nữ tử khoanh chân ngồi ở trên cây, hít thở chậm rãi, từng dòng linh khí bị nàng hút vào trong cơ thể.
Oanh!
Thân mình Vân Lạc Phong chấn động, dường như có một đạo lực lượng cường đại từ trong đỉnh đầu nàng xông thẳng lên trời, hình thành một cơn lốc mãnh liệt.
Thánh Quân cao giai đột phá, khí thế mãnh liệt thế nào chứ?
Bầu trời đột ngột kéo đầy mây đen, sấm chớp nổ vang ầm ầm giữa không trung, nghiêm nhiên chứng minh cho việc Vân Lạc Phong đột phá.
“Thánh Quân cao giai?”
Cùng lúc đó, toàn bộ người quân thành đều bị không khí ở Quân gia làm kinh sợ.
Lúc này, cách Quân gia không xa, ở bên trong rừng rậm, một người lão giả ngừng lại, hơi hơi nheo lại hai tròng mắt, khóe môi gợi lên độ cong nông cạn, đáy mắt lại hàm chứa vui mừng.
“Thánh Quân cao giai? Nếu ta đoán không sai, lúc này đây, đột phá Thánh Quân cao giai nhất định là tiểu tử Quân Huyễn kia.”
Hắn cùng Quân Lâm Thiên là bạn tốt nhiều năm, tự nhiên biết bạn tốt này của mình những năm gần đây nhận rất nhiều áp lực, nếu Quân Huyễn đột phá đến Thánh Quân cao giai, sau này Quân gia có thể sừng sững không ngã ở trong Thất Châu Đại Lục.
“Thật hâm mộ lão nhân này, đầu tiên là có một đệ tử ưu tú Quân Huyễn, bây giờ chẳng những tìm được nữ nhi rồi, cháu ngoại cùng tức phụ cũng là thiên tài, sớm biết như vậy, năm đó ở trung châu, ta nhất định phải đem ςướק được Vân nha đầu tới tay.”
Năm đó, hắn cùng Quân Lâm Thiên lần đầu gặp được Vân Lạc Phong ở trung châu, liền vì tranh đoạt thiên tài này mà thiếu chút nữa vung tay đánh nhau, đáng tiếc, vẫn là bị Quân Lâm Thiên giành trước một bước, thế cho nên hối hận cả đời.
Nhưng hâm mộ thì hâm mộ, trong lòng hắn vẫn là vì lão bằng hữu mà cảm thấy vui vẻ.
Khi Mục Động vì động tĩnh của Quân gia mà hết sức vui mừng, khắp nơi lại cả kinh trợn mắt há hốc mồm.
Khoảng thời gian trước, Quân lão gia tử vì lần tổ chức nghi thức nhận thân này, mời các cường giả tới tham dự, các cường giả đó đều đang trên đường tới rồi, tất nhiên cũng nhìn thấy động tĩnh của việc đột phá Thánh Quân cao giai.
Quân gia đã có một Quân lão gia tử, hiện tại lại có một người đột phá Thánh Quân cao giai, sao không khiến cho trong lòng mọi người khẩn trương?
Đặc biệt là Bắc Châu châu chủ, hắn tưởng tượng đến chính mình cùng Vân Lạc Phong tranh cãi, dung nhan đều dữ tợn lên.
“Phụ thân.”
Lăng Song nhìn sắc mặt xanh mét Bắc Châu châu chủ, khẽ nhíu mày:
“Dù Quân gia lại có người đột phá thì sao? Đừng quên, chúng ta hậu thuẫn là nhất tộc Thánh Nữ.”