Trên thực tế, lời đồn này, Quân Linh Nhi đã nghe qua rồi, nàng còn cùng với Diệp Kỳ nói về nó.
Chỉ là khi đó Diệp Kỳ cũng không để ý, dù sao mấy ngày nữa chính là nghi thức nhận người thân của Quân gia, lúc đó, ai đúng ai sai đều có thể phân biệt rõ ràng.
Nhưng lại không nghĩ tới, người Ngụy gia lại dám nhục mạ Diệp Kỳ ngay tại thời điểm này, cũng chính vì vậy mà Diệp Kỳ muốn đi lại xé cái miệng của nàng!
Ngụy Nguyệt sợ tới mức quỳ rạp xuống đất phát ra tiếng, thân thể mềm mại không khỏi run rẩy.
“Linh Nhi tiểu thư, ta cũng là gần đây nghe được lời đồn đãi này, sợ ngươi bị lừa dối mới muốn vạch trần bộ mặt thật của nàng, ngàn vạn lần đừng bị biểu hiện kia lừa.”
Ngón tay của Quân Linh Nhi chỉ vào Ngụy Nguyệt, đôi môi run rẩy, rõ ràng bị chọc tức không ít.
“Ngươi đừng có ăn nói bậy bạ, Kỳ Kỳ của ta là……”
Đang nói bỗng bị một đạo thanh âm ôn nhuận xen vào, đánh gãy lời của nàng.
“Linh Nhi, đang xảy ra chuyện gì?”
Trên mặt Quân Huyễn mang theo mỉm cười, chậm rãi đi về hướng Quân Linh Nhi.
“Cha.”
Quân Linh Nhi xoay người nhìn Quân Huyễn, khuôn mặt nhỏ tức giận: “Ngụy gia vu oan cho Kỳ Kỳ.”
Bàn về thế lực của Quân gia, không khó để tra ra lai lịch của lời đồn đãi này, chỉ là do người Quân gia đều đang chuẩn bị cho lễ nghi thức, vì vậy mới tạm thời cho qua chuyện này, tính toán chờ mấy ngày sau cùng Ngụy gia tính sổ!
Ngụy Nguyệt chạy nhanh tới rồi quỳ trước mặt Quân Huyễn, hung hăng dập đầu.
“Quân gia chủ xin thứ tội, ta cũng chỉ là nghe đồn đãi bên ngoài, mới……”
“Đồn đãi?” ánh mắt Quân Huyễn chuyển động vài cái, mỉm cười hỏi, “Ngươi nói cho bổn gia chủ biết bên ngoài đang đồn đãi về cái gì?”
Quân Linh Nhi trợn trắng mắt, lão cha nhà mình chẳng phải đã biết hết rồi sao, hiện giờ hỏi lại chẳng phải là làm điều thừa sao?
“Là…… Là Diệp Kỳ……” sắc mặt Ngụy Nguyệt có chút tái nhợt.
Đừng nhìn trên mặt Quân Huyễn mang theo nụ cười ôn hòa, khí thế trên người hắn làm cả người nàng không thể động đậy.
“Thanh danh của Diệp Kỳ rất kém, ở bên ngoài thân mật với rất nhiều nam nhân, hơn nữa ta còn nghe nói nàng đến Quân gia với mục đích không trong sạch.”
Quân Huyễn cười.
Chỉ là điều cần nói thì hắn không nói, rồi nhìn mắt Quân Linh Nhi cùng hai mẹ con Quân Phượng Linh.
“Thời gian cũng không còn sớm, nghi thức nhận người thân sắp sửa tiến hành, lão gia tử đang ở sảnh yến hội chờ các người, sự phụ có chuyện muốn tuyên bố.”
Trong lúc nói những lời này, Quân Huyễn chớp chớp mắt hướng về phía Quân Phượng Linh, đáy mắt xẹt qua một tia suy xét.
Không cần biết những người đó bịa đặt thành ra chuyện gì, sau khi nghe được lời sắp tuyên bố của lão gia tử, thì không biết những người này sẽ biểu hiện như thế nào về vị muội muội này……
“Tiểu thư.”
Ngụy Nguyệt từ trên mặt đất bò lên, quay đầu nhìn về phía Ngụy Linh, trên mặt tràn ngập khó hiểu.
Ngụy Linh trầm ngâm một chút: “Chúng ta cũng đi vào thôi.”
Hôm nay dù sao cũng là ngày lành của Quân gia, Quân Huyễn không có đem hai mẹ con Quân Phượng Linh quăng ra ngoài, xét về tình cảm thì có thể tha thứ, huống chi hắn làm như vậy, cũng là cho Quân Linh Nhi mặt mũi.
Chờ sau khi yến hội chấm dứt, chỉ sợ hai mẹ con Quân Phượng Linh liền ૮ɦếƭ không thấy mặt trời ……
……
Nói đến cùng nghi lễ nhận người thân, cũng chỉ là một yến hội thôi.
Mục đích chính là tại yến hội Quân Lâm Thiên đem đám người Quân Phượng Linh giới thiệu ra bên ngoài, xác nhận gia tộc, vì vậy cũng phải có nghi lễ.
Giờ phút này, tình huống tranh cãi lúc nãy đã rơi vào tai của Quân Lâm Thiên, trên khuôn mặt già nua liền lạnh xuống, cười lạnh nói: “Xem ra yến hội lần này nhất định sẽ không yên bình!”
Vân tiêu đang lột vỏ nho cho Vân Lạc Phong bên cạnh, bỗng nhiên nghe được lời nói của Quân Lâm Thiên, ngón tay hắn khẽ động, rất nhanh lại tiếp tục lột vỏ nho, rồi đưa thịt nho trong suốt vào trong tay Vân Lạc Phong.
Người Diệp gia và Vân gia lần lượt theo thứ tự ngồi xuống, mặt khác khách khứa cũng đi vào bên trong sảnh yến hội.
Trừ bỏ mấy vị trí của các Châu chủ ở bên ngoài, trên cơ bản đều đã ngồi đầy người.
“Châu chủ Tây Châu đến!”
“Châu chủ Nam Châu đến!”
“Châu chủ Trung Châu đến!”
“Châu chủ Đông Châu đến!”
“Châu chủ Bắc Châu đến!”
Ngay sau đó, ngoài cửa truyền đến từng tiếng động thông báo, những Châu chủ của từng đại lục đến.
Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người đều hướng về phía cửa, trong mắt hàm chứa kích động.
Phải biết rằng, có thể nhìn thấy nhiều Châu chủ trong một ngày như thế, chỉ sợ mấy trăm năm sau đều không được……
Hôm nay, bọn họ xem như được mở rộng tầm mắt.
“Ha ha, chúc mừng Quân lão gia chủ đã tìm được nữ nhi của mình!”
Một vài nam tử trung niên từ ngoài cửa đi đến, trừ bỏ Châu chủ Bắc Châu trước sau đều là một khuôn mặt lạnh, những người khác đều mang theo nét tươi cười.
Vân Lạc Phong cũng không chú ý đến những người khác, tầm mắt nàng liếc một cái liền thấy được Hồng Loan đang theo sát bên cạnh Châu chủ Đông Châu.
Hồng Loan cũng chú ý tới ánh mắt của Vân Lạc Phong, rồi hướng nàng chớp mắt, trên khuôn mặt tuyệt mĩ nở một nụ cười.
Có lẽ, các nàng đều chưa từng dự đoán được, một trận chiến năm đó sẽ làm cho các nàng không đánh không quen biết nhau, vì vậy hai người đã trở thành bằng hữu tri kỷ……
“Mục lão, ngươi cũng tới sao.”
Quân Lâm Thiên nhìn thấy Mục Động đi phía sau, cười ha ha hai tiếng, nói.
Mục Động hơi mỉm cười: “Ngày lành của Quân gia, sao có thể thiếu ta?”
“Người đâu, mau dọn chỗ ngồi cho họ.” Quân Lâm Thiên mặt mày hồng hào, khí sắc cực kì tốt, đảo qua khói bụi vừa rồi.
“Hiện tại trừ bỏ Thú Châu thì hầu như các vị Châu chủ khác đều đến.”
Trong yến hội, không biết là ai phát ra một tiếng cảm thán.
“Thú Châu sao? Từ trước đến nay giữa tộc thú và nhân loại đều bất hòa, vì vậy không có khả năng sẽ xuất hiện.” Một người lắc đầu, khẳng định nói.
Bất quá……
Sau khi thanh âm của hắn vừa dứt, một tiếng rồng kêu từ hư không truyền đến, mang theo hồi âm vang vọng toàn bộ không trung.
“Long tộc từ Thú Châu chúc mừng Quân gia tìm được nữ nhi.”
Long tộc?
Sắc mặt mọi người đều thay đổi, đặc biệt là người Bắc Châu.
Long tộc, đó là cái hình dạng gì? Không những có thực lực cường đại, hơn nữa tính cách cao ngạo, thế nhưng không nghĩ tới Long tộc cũng đến Quân gia?
Sắc mặt Châu chủ Bắc Châu trầm xuống, ở trong lòng không ngừng tự an ủi chính mình: “Dù Quân gia có Long tộc bảo vệ thì như thế nào? Thực lực của Thánh Nữ tộc đồng dạng cũng không thể coi thường, chưa chắc đã bại Long tộc.”
Ai ngờ, suy nghĩ của hắn còn chưa dứt, liền có một đạo thanh âm đinh tai nhức óc lại vang lên.
“Không nghĩ tới lại để cho Long tộc các ngươi đi trước một bước, ta là trưởng lão của Phượng tộc, vâng lệnh của Tộc trưởng tới chúc mừng Quân gia.”
Phượng tộc?
Trời ạ, cư nhiên Phượng tộc của Thú Châu cũng tới……
Rốt cuộc Quân gia này đã kết giao được bao nhiêu thế lực?
Phải biết rằng, Linh thú của Thú Châu cùng những người khác không giống nhau, những người khác do ngại mặt mũi nên đến chúc mừng Quân gia, nhưng từ trước đến nay Thú Châu đều thẳng thắn, bọn họ sẽ không nhân mặt mũi mà từ thật xa tới.
Huống chi tiến đến lại Long tộc cùng Phượng tộc……
Trong nháy mắt, hai bóng dáng đồng thời lao xuống, bước nhanh đi về hướng Vân Lạc Phong cùng Vân Tiêu.
Trong hai người này, một người mặc lục bào tuấn mỹ vô song, mặt khác một người một thân hồng bào phá lệ yêu mị.
“Long tộc – Long Khê ( Phượng tộc – Phượng Tê ) bái kiến chủ nhân cùng chủ mẫu.”
Giống như ngũ lôi oanh đỉnh.
Mọi người nhìn thấy hai nam tử quỳ gối trước mặt hai người Vân Lạc Phong và Vân Tiêu, kђเếק sợ đến nỗi không thể cất nên lời……
Thân mình Châu chủ Bắc Châu lay động, may mắn có Lăng Song phía sau đỡ hắn, vì vậy hắn mới tránh được bản thân tê liệt mà té xuống đất.
Quân Lâm Thiên mở to hai mắt nhìn, trong mắt là một mảnh kích động, căn bản hắn không nghĩ tới nghi thức nhận nữ nhi của Quân gia, Thú Châu Long Phượng, hai tộc lại phái người đến.
Điều này chứng minh cái gì?
Thú Châu, thiên hạ là nhà của cháu ngoại mình!
“Khụ khụ!” Quân Lâm Thiên kích động ho khan hai tiếng, “Hai vị tới quá bất ngờ, vì thế không có chuẩn bị ghế cho các ngươi, không bằng như vậy đi, Ngụy gia hãy nhường lại hai vị trí đi.”
Ngụy Linh ngạc nhiên mở to hai mắt, có nhiều người ngồi như vậy sao không nhường vì sao phải là Ngụy gia?
Nhưng nàng không dám đưa ra bất cứ câu hỏi nào, chỉ có thể hạ lệnh Ngụy Phong cùng Ngụy Nguyệt đứng lên……
“Đa tạ Quân lão gia chủ.”
Long Khê cùng Phượng Tê cũng không khách khí liền ngồi xuống, đối với bọn họ, Ngụy gia nhường vị trí cho bọn hắn, đó là phúc khí cho Ngụy gia!
“Tây Linh Học Viện của Tây Châu, Vu Yêu tộc của Trung Châu đến chúc mừng lão gia chủ.”
Mọi người vì sự có mặt của trưởng lão Long tộc và Phượng tộc mà trở nên kích động, ngoài cửa lại truyền đến tiếng động thông báo.
Bất kể các Châu chủ hay là Long tộc và Phượng tộc đến chúc mừng, Vân Lạc Phong đều là mặt không đổi sắc.
Hiện giờ, khi nghe người của Tây Linh Học Viện đến, nàng liền đứng lên, hai trong mắt đen nhánh gắt gao nhìn chằm chằm ngoài cửa……
Đến đầu tiên là người của Tây Linh Học Viện.
Người của Tây Linh Học Viện cũng không đến quá nhiều, bởi vì trong học việc còn cần có người trấn thủ, cho nên Hư Không trưởng lão liền có cơ hội đến Quân gia.
“Sư phụ……”
Vân Lạc Phong nhìn Hư Không trưởng lão, nhẹ giọng kêu.
Nàng sinh hoạt ở Tây Linh Học Viện cũng không lâu lắm, nhưng những người đã từng giúp nàng, cả đời này nàng đều sẽ không quên.
“Nha đầu, qua năm năm, ngươi đã trưởng thành thực sự, làm chúng ta phải lau mắt mà nhìn,” Hư Không hơi hơi mỉm cười, “Ngày trước Bắc Châu muốn làm khó dễ cho người nhà của ngươi, ta cùng những người khác đã cùng nhau đến ngăn lại, ai ngờ trên đường đi Tây Linh Học Viện gặp chuyện không hay, ta cũng được gọi trở về, cũng may trước khi trở về đã diệt được cường giả bị Bắc Châu phái đến, chỉ là sự tình về sau ta không có năng lực để quản.”
“Đã tốt rồi.” Vân Lạc Phong hơi hơi mỉm cười.
Không lâu trước đây, nàng đang ở trong Thú Châu, Bắc Châu nhân cơ hội này phái cường giả đến nhằm mục đích muốn làm hại người nhà nàng, nhưng lại bị thế lực của Quân gia cùng Tây Linh Học Viện liên thủ đánh ૮ɦếƭ, cũng chính vì nguyên nhân này, mới làm cho Vô Hồi Đại Lục mất đi một lần tai nạn.
Nếu không, không đợi Vân Lạc Phong ra khỏi Thú Châu, Diệp gia đã gặp tai họa bất ngờ……
Nghe được lời nói của Hư Không, sắc mặt của Châu chủ Bắc Châu hết sức gian nan, vốn hắn muốn định chính mình cùng nhi tử đứng ra nói mấy câu, thế nhưng lại phát hiện ánh mắt si ngốc của nhi tử mình, vẻ mặt đầy kђเếק sợ nhìn về phía ngoài cửa……
Châu chủ Bắc Châu khó hiểu, theo ánh mắt nhi tử nhìn lại, nhưng vừa mới nhìn thấy sắc mặt hắn lập tức biến đổi.
“Thánh Nữ Vu Yêu tộc, Hoàng Oanh Oanh đến chúc mừng Quân gia.”
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Lăng Song, Hoàng Oanh Oanh dẫn theo một đám người đi tới trước mặt Quân Lâm Thiên, ôm quyền, cung kính nói.
“Ha ha,” Quân Lâm Thiên cười ha ha hai tiếng, “Hóa ra ngươi chính là Thánh Nữ của Vu Yêu tộc, thật sự là nghe danh không bằng gặp mặt.”
Hoàng Oanh Oanh hơi mỉm cười: “Ta không chỉ là Thánh Nữ của Vu Yêu tộc mà còn là thị nữ của Vân Lạc Phong! Cả đời này, mặc kệ tương lai của ta như thế nào, ta vẫn nguyện trung thành với một người là nàng.”
Toàn bộ người trong yến hội, ngoài sắc mặt gian nan của người Bắc Châu, còn lại đều lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Vu Yêu tộc ở Trung Châu không thua Châu phủ, nhưng Hoàng Oanh Oanh thân là Thánh Nữ của Vu Yêu tộc, thế nhưng là thị nữ của Vân Lạc Phong?
“Tại sao lại như vậy……” Lăng Song gắt gao lắc đầu, sắc mặt của hắn một mảnh trắng bệch, “Hoàng Oanh Oanh là Thánh Nữ của Vu Yêu tộc? Tại sao lại như vậy?”
Đồng dạng sắc mặt của Châu chủ Bắc Châu rất là khó coi.
Nếu sớm biết thân phận của Hoàng Oanh Oanh, làm sao hắn có thể sẽ ngăn nhi tử cùng nàng kết giao?
Chuyện tiếp theo cũng đều sẽ không đã xảy ra……
Lúc này, trong lòng tràn đầy hối hận là Châu chủ Bắc Châu còn không biết nhi tử của mình đã hận hắn.
Vốn dĩ Lăng Song thích Hoàng Oanh Oanh, nếu không phải phụ thân của hắn vẫn luôn không đồng ý, thì đối phương đã sớm là thê tử của hắn! Ban đầu do thân phận Hoàng Oanh Oanh thấp hèn, phụ thân không
đồng ý cũng không có gì sai.
Nhưng hôm nay, sau khi biết Hoàng Oanh Oanh là Thánh Nữ Vu Yêu tộc, như có móng vuốt ở trong lòng hắn hung hăng cào trái tim, đau đớn khó chịu!
Nhưng từ đầu đến cuối, Hoàng Oanh Oanh cũng không từng liếc hắn một cái, phảng phất như hắn không tồn tại……
“Người hẳn là đều đã đến đông đủ,” Quân Lâm Thiên cong khóe môi, “Kế tiếp, trước tiên ta muốn nói một việc!”
Trong tức khắc yến hội liền an tĩnh, ánh mắt mọi người đều dừng ở trên mặt Quân Lâm Thiên.
“Trong khoảng thời gian gần đây, Quân thành có một lời đồn đãi, nói là Diệp Kỳ trong phủ ta có hàng vi không hợp, cùng người khác cẩu thả mang thai, làm cha mẹ tức ૮ɦếƭ! Nghĩa mẫu của nàng càng hơn thế, muốn
dùng nàng để leo lên cường giả.”
Ánh mắt của Ngụy Linh sáng ngời, không nghĩ tới Quân lão gia tử sẽ làm chuyện này trước mặt các vị cường giả, kể từ đây chắc chắn mẹ con Diệp Kỳ cùng Quân Phượng Linh nhất định sẽ thân bại danh liệt!
“Hơn nữa động tĩnh bên ngoài vừa rồi, lão phu cũng đã nghe đến, tiểu nha đầu Ngụy gia, lão phu chỉ hỏi ngươi một câu ngươi thấy lời đồn đãi này là thật?”
Ánh mắt Quân Lâm Thiên bắn về phía Ngụy Nguyệt, vẻ mặt vô tình hỏi.
Thân mình Ngụy Nguyệt run lên, theo bản năng nhìn vào mắt Ngụy Linh, khi nhìn thấy ý tứ cảnh cáo trong mắt đối phương, cả người thoáng giật mình liền phục hồi tinh thần.
“Thưa lão gia chủ, lời đồn đãi bên ngoài, ta cũng không biết là thật hay giả, nhưng mà……” Nàng ngừng lại một chút, rất là thẹn thùng nói, “Ta có nghe thấy nam nhân bàn luận về thân thể của Diệp Kỳ hơn nữa……
Hơn nữa còn miêu tả những đề tài dơ bẩn, hắn còn biết Diệp Kỳ thích nhất động tác gì, tiếng kêu ở trên giường ᗪâᗰ đãng như thế nào, còn nói……”
Giờ khắc này, Ngụy Nguyệt chỉ chú ý tới ánh mắt tán thưởng của Ngụy Linh, không hề nhìn đến ánh mắt sắt như dao của người Quân gia.
Quân Lâm Thiên lạnh lùng cười: “Vậy ngươi có nghe được Kỳ Kỳ cùng hắn ở bên nhau được mấy năm?”
“Cái này…… Ta cũng không rõ ràng lắm, ta chỉ nghe được một năm trước Diệp Kỳ cùng hắn quen biết, sau đêm đó liền cẩu thả bên nhau, hơn nữa còn thay đổi không ít nam nhân!”
“Làm càn!”
Phanh!
Quân Lâm Thiên liền một chưởng dừng ở trên bàn, trong nháy mắt toàn bộ mặt bàn đều bị chia năm xẻ bảy, trên khuôn mặt chỉ còn lại là một mảnh xanh mét.
“Kỳ Kỳ mới đến đây được hai tháng, ngươi lại nói một năm trước nàng cùng người khác cẩu thả?”
Ngụy Nguyệt ngẩn ra không rõ ý tứ của lão gia tử, lại vẫn biện minh nói: “Lão gia chủ, nàng đến Quân gia được hai tháng quả thật là không sai, nhưng một năm trước nàng cùng người khác cẩu thả ở bên ngoài, ta
cũng không có nói sai a.”
Quân Lâm Thiên cười, hiển nhiên là bị Ngụy Nguyệt làm cho tức đến bật cười.
Tuy rằng Diệp Kỳ là nghĩa nữ của Quân Phượng Linh, nhưng trước nay Quân Phượng Linh đều là đem nàng coi như nữ nhi, thế nhưng những người này lại dùng loại ngôn ngữ như thế để vu tội cho nàng?
“Ngươi có biết Kỳ Kỳ đến từ địa phương nào?” Quân Lâm Thiên châm chọc cười, “Nha đầu này cũng không thuộc về Thất Châu Đại Lục này, nàng tới Thất Châu Đại Lục mới hai tháng thôi, theo như lời nam nhân kia là ở một năm trước là quen biết nàng như thế nào?”
Ngụy Nguyệt trở nên ngốc, kinh ngạc mở to hai mắt, thân mình liền run rẩy.
Hắn nói, Diệp Kỳ đến Thất Châu Đại Lục chỉ mới được hai tháng, ý của lời này là sao?
Ngụy Linh cũng ngạc nhiên, không biết vì sao trong lòng nàng có một cảm giác bất an.
Quân Lâm Thiên cười lạnh một tiếng, vẫy tay về phía Diệp Kỳ.
“Kỳ Kỳ, đến bên cạnh ông ngoại, hôm nay ông ngoại sẽ vì ngươi cùng mẫu thân ngươi xả giận!”
Ông ngoại?
Oanh!
Giống như bị một đạo sấm sét bổ xuống, hai bàn tay của Ngụy Linh run lên, trực tiếp làm đổ nửa chén trà trong tay, nước trà nóng bỏng rơi xuống mu bàn tay nhưng nàng lại không hề hay biết, cả người đều run rẩy.
Diệp Kỳ là cháu ngoại của Quân lão gia tử?
Nói cách khác Quân Phượng Linh, nàng……
Không có khả năng!
Chuyện này không có khả năng! Nữ nhân Quân Phượng Linh kia sao có thể có thân phận cường đại như vậy, nàng không tin.
“Cha.”
Quân Phượng Linh nhìn đến sắc mặt tái nhợt của Ngụy Linh, hơi cong môi cười, chậm rãi đi về hướng Quân Lâm Thiên.
“Những lời đồn này đều truyền tới từ Ngụy gia, mục đích chính là vu khống nữ nhi của ta, làm cho Quân gia đuổi chúng ta, như vậy Ngụy gia liền có thể xuống tay với ta, thậm chí đoạt vị hôn phu của ta.”
Nhất thời, tầm mắt mọi người đều dừng trên người Ngụy gia.
Ngay cả người Bắc Châu đang hối hận phía trước, cũng bị biến cố này hấp dẫn ánh mắt.
Đoạt vị hôn phu của đại tiểu thư Quân gia? Lá gan của vị cô nương Ngụy gia thật lớn, hoàn toàn là không muốn sống nữa.
“Không, không phải……” Ngụy Linh nháy mắt đứng lên, sắc môi tái nhợt, run rẩy liền một câu cũng nói không hoàn chỉnh.
Trong lòng nàng đã bị sợ hãi lấp đầy, hận không thể đâm đầu vào tường mà ૮ɦếƭ.
Quân Phượng Linh không chút nào để ý tới lời giải thích của Ngụy Linh, lần nữa nói tiếp: “Lúc trước, ta cùng Thần ca gặp gỡ đại tiểu thư của Ngụy gia, hơn nữa, đại tiểu thư Ngụy gia còn đối với Thần ca nhất kiến
chung tình, bức bách hai chúng ta gia nhập Ngụy gia, đương nhiên, nàng muốn chúng ta gia nhập cũng không phải là chiếu cố chúng ta, ngược lại là hạ lệnh bắt Thần ca lấy nàng làm vợ, còn ta…… Nàng vì thiện lương
nên sẽ cho phép ta làm tђเếק của Thần ca.”
Mọi người trong yến hội đều bị lời này làm cho choáng váng.
Vốn bọn họ tưởng rằng Ngụy Linh cường đoạt vị hôn phu của đại tiểu thư Quân gia cũng đủ to gan lớn mật, không nghĩ tới nàng dám để đại tiểu thư của Quân gia làm tђเếק?
Không biết từ đâu nàng có dũng khí cùng tự tin này, dám nói ra lời này.
“Nhạc phụ đại nhân,” tại khắc này Diệp Cảnh Thần cũng đứng lên, khuôn mặt tuấn mỹ vẫn như cũ ôn hòa nở nụ cười, “Đại tiểu thư Ngụy gia còn nói, tại Quân thành, Ngụy gia của bọn họ là người cầm cờ đi trước,
còn nàng lại là người thừa kế của Ngụy gia, nếu ta cưới nàng cũng nghĩa là cưới toàn bộ Ngụy gia, sẽ có được vô số quyền lợi, nàng còn nói nếu ta thông minh thì nên biết chọn cái nào tốt cho mình.”
Sắc mặt Quân Lâm Thiên đã đen như đáy nồi, mỗi lời nói của Quân Phượng Linh cùng Diệp Cảnh Thần làm lửa giận trong lòng hắn càng tăng.
“Đem Quân gia ta so sánh với Ngụy gia của ngươi, còn không bằng Ngụy gia của ngươi sao?” Quân Lâm Thiên nghiến răng nghiến lợi, “Nếu con rể của ta không chọn ngươi, ngươi liền chứng minh hắn không đủ
thông minh sao?”
Sắc mặt của Ngụy Linh đã trắng bệch như tờ giấy, nàng lui về phía sau vài bước, phịch một tiếng đâm vào ngọn nến ở phía sau, lửa văng ra khắp nơi làm bỏng mu bàn tay của nàng.
Ngụy Nguyệt cũng tê liệt ngã xuống mặt đất, trên mặt lộ vẻ tuyệt vọng, nàng không nghĩ tới, nghe theo mệnh lệnh của Ngụy Linh không chỉ mất mạng sống của mình mà còn bao gồm toàn bộ Ngụy gia!
Giờ phút này, Vân Lạc Phong ngồi bên cạnh Quân Lâm Thiên rốt cuộc cũng có động tác, nàng chậm rãi từ trên ghế đứng lên: “Lời đồn đãi của mấy ngày nay, vì sao các ngươi không nói cho ta?”
Nàng lại không biết, mẹ cùng muội muội bị chửi bới đến trình độ này!