Bằng không, ૮ɦếƭ như thế nào cũng không biết!
……
Thông với cửa lớn học viện, nữ tử một thân váy đỏ như máu, quyến rũ mị hoặc, tuyệt sắc động lòng người.
Ở bên cạnh nàng, nam tử tuấn lãng cũng tùy ý đi theo, không hề quan tâm nàng tạo khoảng cách mình.
“Ngươi đi theo ta làm gì?” Hồng Loan quay đầu lại, trừng mắt nhìn Nam Cung Vân Dật, phẫn nộ hỏi.
Nam Cung Vân Dật một vẻ tự nhiên, quăng ra một câu: “Trước khi ngươi đồng ý gả cho ta thì ta cần phải đi theo ngươi.”
Hồng Loan nheo hai mắt: “Ngươi không sợ ta ɢɨết ngươi?”
“Ngươi sẽ không ɢɨết ta.”
Khóe môi Nam Cung Vân Dật gợi lên một nụ cười: “Nhiều lắm thì ngươi đánh ta một trận mà thôi, nhưng cho dù ngươi đánh ta đến nửa sống nửa ૮ɦếƭ thì ta vẫn phải đi theo ngươi, dù sao ngươi cũng không có khả
năng ném ta đi.”
“Nam Cung Vân Dật, ngươi muốn tìm ૮ɦếƭ!”
Bá!
Hồng Loan phẫn nộ rút ra trường kiếm: “Nếu ngươi lại đi theo ta, thì đừng trách ta không khách khí!”Kỳ thật, nếu Nam Cung Vân Dật chỉ là đơn thuần đi theo, Hồng Loan cũng sẽ không tức giận như thế.
Nhưng cố tình người nam nhân này cứ thích động tay động chân.
Mỗi lần nàng phẫn nộ đều sẽ tẫn cho hắn một trận, đáng tiếc, mặc kệ nàng làm như thế nào, thì nam nhân này vẫn giống như thuốc cao bôi trên da chó dường như dính ở trên người nàng, bất kể xua đuổi như thế
nào cũng đều không đi.
“Không phải ngươi muốn đi tìm Vân Lạc Phong sao? Dù sao ta và nàng cũng có giao tình, ta đi cùng thì đã sao?” Nam Cung Vân Dật liếc mắt nhìn trường kiếm đặt tại cổ của chính mình, mặt không đổi sắc nói.
Nếu là thời điểm lần đầu nhận thức Hồng Loan, thanh kiếm của nàng đặt trên cổ của hắn, khẳng định hắn sẽ sợ tới mức ngay cả chân cũng đứng không vững.
Nhưng hiện tại hắn biết Hồng Loan sẽ không ɢɨết hắn, vậy hắn còn sợ cái gì chứ!
Không phải chỉ bị tẫn một chút thôi sao? Lại không có quan trọng bằng việc tìm tức phụ.
“Ta là học sinh của Tây Linh Học Viện, theo lý hẳn là phải trở về, còn ngươi cũng đi là sao?” dung nhan tuyệt sắc tràn đầy tức giận, hai tròng mắt bốc hỏa nghiến răng nghiến lợi nói, “Ta hỏi lại lần cuối cùng, ngươi có
cút đi hay không!”
“Ngươi đồng ý gả cho ta, ta liền đi.”
Nam Cung Vân Dật vô sỉ nói.
Tay Hồng Loan đột nhiên dùng chút lực, trên cổ hắn lập tức xuất hiện vết máu.
“Nam Cung Vân Dật, ngươi muốn ở lại cũng không hẳn là không thể, chỉ cần ngươi đáp ứng với ta là ngươi không được động tay động chân nữa thì ta sẽ để ngươi ở lại!”
Nam Cung Vân Dật bĩu môi.
Hắn chỉ là thừa dịp nàng ngủ muốn sờ mặt của nàng hoặc là trộm hôn một cái, nhưng cố tình là mỗi lần còn chưa kịp làm thì nàng liền đã tỉnh.
Cùng với việc nàng tỉnh lại là một cái đập đau đớn.
Dù vậy hắn cũng không nghĩ sẽ rời đi……
Nhìn thấy Nam Cung Vân Dật không nói gì, Hồng Loan dần dần thu tay: “Ta nói rồi, không cần ngươi phải phụ trách, cũng không cần ngươi vì phụ trách lại đi theo ta, ta, Hồng Loan còn không có hèn đến mức chỉ vì
thân thể bị nhìn thấy thì nhất định phải gả cho ngươi!”
“Ta……” Nam Cung Vân Dật tiến lên hai bước, vừa định muốn giải thích chính mình không phải vì phụ trách mới cưới nàng.
Ai ngờ, Hồng Loan không có cho hắn cơ hội nói chuyện, mũi chân nhún một cái liền bay vào không trung.
……
So với Vân Lạc Phong, thì thời gian Hồng Loan ở Tây Linh Học Viện dài hơn, đương nhiên cũng thành lập cho mình một tiểu đoàn.
Tiểu đoàn sớm đã phân tán thành bốn năm phần rời khỏi Tây Linh Học Viện, chính là lần này, trước khi Hồng Loan tới Tây Linh Học Viện đã gửi thư báo cho các thành viên của đoàn, báo cho bọn họ biết mình đã đến.
Cho nên, khi tiểu đoàn nhìn thấy Hồng Loan thì từ bốn phương tám hướng vây quanh ở bên trong học viện.
“Hạ Linh, hai ngày này học viện đã phát sinh chuyện gì? Tại sao có nhiều gương mặt xa lạ đến như vậy? Lại còn không phải tân sinh của học viện.”
Ngày hôm qua tất cả tân sinh của học viện đều đã đi thử luyện, sở dĩ Vân Lạc Phong và Vân Tiêu không đi nhưng do Âu Lan tìm một cái cớ, để Hồ Li dẫn bọn hắn đi cửa sau.
Cũng chính là nguyên nhân này, Âu Lan mới xác định được những người này không phải là tân sinh của học viện bọn họ.
“Âu Lan sư tỷ, ta nghe nói người tới là đệ nhất Thiên bảng của năm năm trước.”
“Đệ nhất Thiên bảng.... Hồng Loan!” ánh mắt Âu Lan sáng lên, vội vàng từ trên ghế đứng lên, “Ngươi xác định người tới là Hồng Loan?”
“Ta đã tìm hiểu qua, những người đó đều là học sinh trước kia của học viện, lần này bọn họ đến chính là vì nghênh đón Hồng Loan.”
Ánh mắt Hạ Linh tràn đầy nghi hoặc.
Hạ Linh đương nhiên không biết Âu Lan muốn giật dây bắc cầu, vì vậy, mới không rõ vì sao nàng lại hứng thú với Hồng Loan như thế.
“Thật sự là quá tốt.”
Trên mặt Âu Lan tràn đầy tươi cười, khi thấy ánh mắt nghi hoặc của Hạ Linh nàng liền ho khan hai tiếng, nói: “Chuyện ta đã giao cho ngươi như thế nào rồi?”
Vừa nghe lời này, Hạ Linh vội vàng trả lời nói: “Ta đã phân phó xuống, lời đồn rất nhanh sẽ được truyền ra, chỉ là, Âu Lan sư tỷ chuyện ngươi đã đáp ứng với ta……”
“Yên tâm đi, chuyện của ngươi ta khẳng định sẽ không đổi ý,” ánh mắt Âu Lan nhẹ lóe, “Ta mệt mỏi rồi, ngươi trước đi xuống đi.”
“Vâng, sư tỷ.”
Được sự khẳng địn của Âu Lan, tâm tình Hạ Linh sung sướng lui xuống.
Âu Phi đối với muội muội này luôn luôn rất thương yêu, nếu có thể giúp đỡ nàng, không mất bao lâu, chính mình liền có thể trở thành thê tử của hắn……
Nghĩ vậy, mặt Hạ Linh liền đỏ.
Nhưng sau khi nàng rời khỏi liền nghe được phía sau truyền đến một tiếng cười to, thanh âm này làm nàng bất giác nhíu mày, nhưng nàng cho rằng Âu Lan là bởi vì tên tân sinh kia sắp sửa thân bại danh liệt mà hưng
phấn, bởi vậy nàng cũng không để tâm.
“Huynh muội chúng ta gần đây vận khí thật quá tốt!” Trong phòng, khóe môi Âu Lan giơ lên, đáy mắt xẹt qua một tia nhất định phải được, “Ta chẳng những tìm được nam nhân gả cho mình, ngay cả nữ nhân có tư
cách trở thành tẩu tử của ta cũng xuất hiện! Có lẽ…… Hồng Loan trở về cũng là nghe đến thanh danh của ca ca, nếu không, trong năm năm này nàng không trở về lại đúng lúc ca ca mới vừa nhập Thiên bảng liền về.”
Âu Lan rạo rực nghĩ, nếu ca ca trở thành con rể của phủ Đông Châu, thì mình cũng liền nước lên thì thuyền lên, từ nay về sau không có kẻ nào có tư cách nằm trong mắt của nàng.
“Đáng tiếc, Vân Lạc Phong đã gả chồng……”
Nói cách khác, nữ nhân này mới là người xứng đôi nhất với huynh trưởng của mình.
Hồng Loan chỉ là đại tiểu thư của phủ Đông Châu mà thôi, Vân Lạc Phong mới là dựa vào thực lực của chính mình đứng trên đỉnh đại lục.
Nếu không phải có Quỷ Đế tồn tại, có lẽ…… ca ca còn có cơ hội!
“Cũng không biết Quỷ Đế trông như thế nào, nghe nói hắn thường xuyên mang theo mặt nạ, rất ít người nhìn thấy diện mạo của hắn, vì vậy ta khẳng định là xấu vô cùng, nam nhân như vậy sao có thể so sánh với ca
ca chứ? Nếu Vân Lạc Phong gặp ca ca trước, nhất định sẽ yêu hắn……”
Chỉ có bồi ở bên người Vân Lạc Phong thì Vân Tiêu mới có thể tháo mặt nạ, ngày trước hắn đi một mình ở bên ngoài sẽ không có người nào có thể nhìn đến diện mạo của hắn.
Mà ở Quân gia bất kể là yến hội hay đại hôn, hắn cũng không mang mặt nạ, bởi vì người có đủ tư cách đến Quân gia, đều sẽ không khua môi múa mép ở bên ngoài, chính vì thế người đời sẽ không bao giờ biết dung nhan của Quỷ Đế như thế nào.
Tây Linh Học Viện.
Hồng Loan mới từ trên bầu trời đi xuống liền thấy một đám người, trên mặt đều là kích động vui mừng đang chờ nàng trong sân.
“Lão đại, ngươi đã trở lại.”
“Ừ,” Hồng Loan nhướng mày, một bộ hồng y khí phách ở trong gió, “Các ngươi trở về đây khi nào?”
“Chúng ta cũng mới vừa đến còn chưa kịp đi dạo học viện, thì thấy lão đại đã trở lại.”
“Đã như vậy thì chúng ta đi thôi, trước tiên ta muốn đi thăm các trưởng lão, sau đó lại đi tìm các ngươii.”
Trong khi Hồng Loan nói xong lời này thì có một đám người đi vào đại viện.
Đi đầu chính là một nam tử khoảng hai mươi mấy tuổi cũng là người thay thế Hồng Loan tiếp quản tiểu đoàn.
Năm năm trước tính tình Hồng Loan bá đạo lạnh nhạt, phàm là người nàng coi trọng thì nhất định phải tuyên chiến một lần, nếu không đáp ứng yêu cầu của nàng thì nàng nhất định sẽ cùng ngươi dây dưa cho đến
khi ngươi đồng ý chiến đấu mới thôi.
Cho nên, lấy tính tình của Hồng Loan sẽ không đi gặp gỡ các học sinh của học viện, càng miễn bàn là nhận một đám thủ hạ.
Năm đó, là nam nhân tên Trương Mặc này bị Hồng Loan hấp dẫn, sau đó liền trở thành người theo đuổi nàng, cũng là người thành lập nên thế lực thuộc về Hồng Loan.
Chỉ tiếc, từ khi Hồng Loan rời khỏi Tây Linh Học Viện liền không bao giờ gặp mặt bọn họ chỉ là trao đổi qua thư từ thôi.
“Hồng Loan, ngươi tới tìm Vân Lạc Phong sao? Chúng ta cũng vừa tới không lâu, không biết Vân Lạc Phong có đến học viện hay không nữa.” Trương Mặc gãi cái ót, cười ha hả nói.
Năm năm trước đây ở Tây Linh Học Viện không có ai là không biết sự tồn tại của Vân Lạc Phong, hiện tại chắc cũng giống như thế.
Nhưng khác ở chỗ là người bây giờ không biết bộ dáng của Vân Lạc Phong ra sao.
“Tìm Vân Lạc Phong là điều tất nhiên nhưng Tây Linh Học Viện giống như đã xảy ra chuyện gì, ta là học sinh đương nhiên là không thể ngồi không mà nhìn.”
Xôn xao!
Lúc Hồng Loan đi đến đoạn đường quanh co nhỏ hẹp thì đột nhiên ở trước tràn ra một đám người làm cho con đường càng trở nên thêm nhỏ hẹp.
Lông mày Hồng Loan bất giác nhíu lại.
“Đám người này không biết đến đây để làm gì.” Trương Mặc nhìn thấy nhiều người tự nhiên ở đâu ra thì nhíu mày nói.
“Ngươi là Hồng Loan? Đệ nhất Thiên bảng của năm năm trước sao?”
Đột nhiên từ trong đám người truyền ra một thanh âm vui sướng.
Trong phút chốc, một thiếu nữ có diện mạo thanh tú bước ra từ trong đám người.
“Các ngươi có việc gì sao?”
Nhìn thấy đám người này là học sinh của học viện thì giọng điệu của Hồng Loan cũng nhẹ lại.
Mặc dù năm đó nàng đem Tây Linh Học Viện trở thành nơi để ẩn thân, nhưng đối với học viện thì cảm tình vẫn giữ trong lòng như xưa.
“Hồng Loan sư tỷ,” Âu Lan nở nụ cười ngọt ngào, “Ngươi đã bao giờ nghe qua danh tiếng của ca ca ta, Âu Phi chưa?”
Ánh mắt Hồng Loan hiện vẻ nghi hoặc: “Không quen biết.”
“Không quen biết? Sao lại có thể?”
Âu Lan sợ hãi kêu một tiếng.
Danh tiếng của ca ca mình ở học viện mãnh liệt như tế đến cả người bên ngoài cũng biết đến, theo lý thuyết Hồng Loan từng là học sinh của học viện thì sẽ càng rõ hơn chứ.
Nàng lại nói là không quen biết!
Nhất định là do nàng sợ mất mặt, thân là một nữ nhân không có khả năng tùy tiện thừa nhận bản thân ngưỡng mộ một người nam nhân.
Nhất định là vậy!
“Xì!”
Trương Hạ vẫn luôn đứng xem kịch ở trong đám người sau khi nghe tiếng thét chói tai của Âu Lan thì nhịn không được trào phúng nói: “Ngươi tưởng ai cũng phải biết đến ca ca của ngươi sao? Hồng Loan sư tỷ tốt
xấu gì cũng đã từng là đệ nhất Thiên bảng, bất kể là thiên phú hay thế lực cũng đều mạnh hơn ca ca ngươi, hơn nữa ngươi tỏ ra thân thiết với Hồng Loan sư tỷ chắc hẳn là muốn Hồng Loan sư tỷ làm tẩu tẩu của ngươi đi?”
Trương Hạ đã dám nói ra thì tất nhiên không phải là tin đồn vô căn cứ, nàng đã từng nghe chính miệng Âu Lan nói ra, chỉ có Vân Lạc Phong hoặc là Hồng Loan mới có tư cách xứng với Âu Phi!
Vì vậy đây là nàng cố ý làm trò nói ra trước mặt Hồng Loan!
Bá bá bá!
Trong tức khắc những người bên cạnh Hồng Loan đều dùng ánh mắt sắc bén như kiếm bắn về phía Âu Lan.
Sắc mặt Âu Lan cứng đờ rồi khôi phục như bình thường, xấu hổ cười hai tiếng:: “Hồng Loan sư tỷ, ngươi không biết huynh trưởng của ta cũng không sao, ta có thể giới thiệu, huynh trưởng của ta không những có
dung mạo tuấn mỹ, còn có thiên phú cường đại, năm nay mới hai mươi sáu tuổi cũng đã đột phá đến Thiên Linh Giả, hiện tại đứng thứ ba của Thiên bảng……”
Hồng Loan vốn đang không thèm để ý lời nói của Trương Hạ.
Hai người này thoạt nhìn giống như là quan hệ đối địch, cố ý vu oan hãm hại cho nhau cũng không chừng.
Nhưng hiện tại, khi Âu Lan mở miệng, Hồng Loan cũng đã hiểu ý tứ của nàng, khuôn mặt tuyệt mĩ bất giác trở nên lạnh lùng.
“Ta nhớ rõ năm năm trước, ta chỉ mới hai mươi tuổi cũng đã là đệ nhất Thiên bảng……”
“Mà năm đó, Vân Lạc Phong bất quá mới mười tám cũng đã cùng ta đánh ngang tay.”“Vì thế, hiện giờ ca ca ngươi hai mươi sáu tuổi mới vừa tới Thiên Linh Giả là rất lợi hại sao?”
Nháy mắt nét mặt Âu Lan trầm xuống.
Hồng Loan đây là có ý tứ gì, khinh thường ca ca nàng sao?
“Hồng Loan sư tỷ, thiên phú của ca ca ta thật sự không tồi chỉ là do hắn sinh ra trong hoàn cảnh không được tốt, nếu thân thế của hắn cao quý thì thành tựu hiện tại khẳng định không có ai có thể sánh bằng.”
Ngụ ý là thực lực của Hồng Loan ngươi cường lại như thế còn không phải là được sinh ra trong thế lực lớn hay sao?
Nếu Âu Phi được sinh ra trong đại thế lực, khẳng định còn cương đại hơn Hồng Loan.
Trương Hạ ở phía sau cười trộm không thôi, nữ nhân này dám ở trước mặt Hồng Loan nói nhăn nói cuội có phải là không biết chữ ૮ɦếƭ viết như thế nào hay không?
Đột nhiên, Âu Lan cảm thấy bị một trận lực lượng cường đại đánh bất ngờ, làm thân thể của nàng run lên, mồ hôi lạnh cứ thế mà toát ra, giống như có một tòa núi đè ở trên người làm sắc mặt nàng trở nên tái nhợt.
Tại thời điểm nàng sắp chịu không nổi cổ lực lượng này thì nó đột nhiên biến mất, thân mình nàng buông lỏng, phịch một tiếng ngồi ở trên mặt đất thở hổn hển.
Hồng Loan thu hồi ánh mắt: “Chúng ta đi.”
“Được.”
Trương Mặc đồng tình nhìn Âu Lan, may mắn hiện giờ tính tình Hồng Loan không giống trước kia, bằng không chỉ sợ Âu Lan sớm đã tan xương nát thịt.
“Lan nhi.”
Thời điểm Hồng Loan mới vừa cất bước thì một thanh âm nôn nóng từ phía trước truyền đến.
Rất nhanh, một công tử mặc áo gấm bước nhanh đến bên cạnh Âu Lan, đau lòng hỏi: “Ở đây đã xảy ra chuyện gì? Là ai dám ở Tây Linh Học Viện động đến muội muội của ta?”
Khi nói chuyện, ánh mắt hắn quét về bốn phía, cuối cùng dừng lại ở trên người Hồng Loan.
“Là ngươi động tới muội muội của ta? Chẳng lẽ ngươi không biết đây là nơi nào? Ai cho ngươi dám có lá gan này?”
Hồng Loan dừng bước chân, khóe môi gợi lên một độ cong yêu mị.
“Là ta thì như thế nào? Đừng nói là động nàng, kể cả ta có ɢɨết nàng thì cũng không có ai dám nói một câu.”
Âu Phi mới vừa kết thúc bế quan thì lập tức đi tìm Âu Lan, mới phát hiện Âu Lan bị người khác khi dễ.
Vì vậy hắn không biết tin tức Hồng Loan trở về.
“Ở Tây Linh Học Viện, mặc dù ta chỉ đứng thứ ba nhưng ngay cả hai người kia cũng không dám không cho ta mặt mũi!” Âu Phi đứng lên, “Nếu ngươi muốn rời hỏi đây, tốt nhất hãy dập đầu xin lỗi muội muội của ta!”
Kèm với lời nói là động tác mở quạt của hắn, kiêu căng ngạo mạn nhìn Hồng Loan.
“Ca……” Âu Lan nóng nảy, giữ chặt ống tay áo Âu Phi, “Nàng là tẩu tử ta tìm cho ngươi, ngươi đừng……”
Một lần không cẩn thận liền đem lời trong lòng buột miệng nói ra, một lúc sau Âu Lan mới bỗng nhiên giật mình, vội vàng bịt kín miệng.
“Tẩu tử?” Âu Phi nhíu chặt mày, quét qua Hồng Loan, rồi lại đem ánh mắt hướng về Âu Lan, “ Cho dù nàng lớn lên thật đẹp nhưng ta không phải là người nông cạn, chỉ có người thiên phú cường đại mới có thể xứng
đôi với ta.”
Hồng Loan bị làm cho tức mà cười, nàng giơ tay chế trụ Trương Mặc ở trong đám người, quay đầu nhìn về phía Âu Phi.
Đôi mắt phượng hơi nheo lại: “Vậy ngươi cảm thấy, loại nhân tài như thế nào mới có thể xứng đôi với ngươi?”
Đáy mắt Âu Phi xẹt qua một đạo chán ghét.
Quả nhiên, nữ nhân này là kẻ ái mộ mình, nếu không nàng sẽ không có khả năng hỏi ra những lời vô sỉ như thế!
“Cô nương, hiện tại trong học viện không có người nào có thể xứng đôi với ta, nếu nói là có thì cũng chỉ có đệ nhất Thiên bảng của năm năm trước, chỉ có thiên tài như vậy mới có thể xứng với ta, vì vậy ngươi đừng
có mơ mộng hão huyền, ta không có khả năng sẽ thích ngươi!”
Trên thực tế, sở dĩ Âu Lan cảm thấy chỉ có Vân Lạc Phong cùng Hồng Loan mới xứng đôi với Âu Phi đều là do Âu Phi tự mình nói với nàng.Còn hiện tại vì sao hắn lại không có nói về Vân Lạc Phong……
Đó là bởi vì, Vân Lạc Phong đã gả cho người khác, hắn không có khả năng lại đi theo đuổi một nữ nhân sớm đã không còn sạch sẽ.
Người mà thân thể đã không sạch sẽ, thì không bao giờ xứng với hắn!
“Đệ nhất Thiên bảng của năm năm trước. Người mà ngươi nói tên là Hồng Loan sao?” trên mặt Hồng Loan nở nụ cười, chậm rãi hỏi.
Những người xung quanh không nói chuyện đều là một bộ dáng ngồi xem kịch vui.
“Ca……”
Âu Lan sợ hãi kêu một tiếng muốn nói nhưng Âu Phi không cho nàng cơ hội nói chuyện, lên tiếng đánh gãy.
“Đúng vậy, tên người nọ đúng là Hồng Loan, chỉ có nữ tử như vậy mới xứng đáng để ta theo đuổi cả đời, còn loại người như ngươi, không có tư cách, vì thế ta khuyên ngươi nhân lúc còn sớm hãy bỏ ý định trong
lòng đi.”
Đám người Trương Mặc sớm đã bốc hỏa, nếu không phải do Hồng Loan ngăn bọn họ lại thì bọn họ sớm đã tiến lên tẫn hắn một trận.
Hồng Loan cười.
Nuh cười làm động lòng người, giống như hoa hồng nở rộ mang theo hơi thở nguy hiểm.
Âu Phi có chút ngốc, không hiểu tại thời điểm này nàng còn cười cái gì? Không phải là do mình cự tuyệt làm nàng bị kích thích chứ?
“Xin lỗi,” tươi cười dưới đáy mắt Hồng Loan càng sâu, nói, “Ta chính là tên đệ nhất Thiên bảng, Hồng Loan kia!”
Trong nháy mắt, sắc mặt Âu Phi cứng lại, hô hấp trở nên dồn dập, khuôn mặt hắn xanh mét nhìn về phía Âu Lan.
“Nàng ấy là Hồng Loan sao?”
Âu Lan không chần chờ nữa liền gật đầu.
“Tại sao ngươi không nói sớm?” Âu Phi nổi trận lôi đình, xấu hổ hận không thể tìm một chỗ chui vào.
Vừa nãy hắn nói nàng không xứng với mình, nữ nhân có thể xứng với hắn chỉ có Hồng Loan.
Nhưng nàng lại nói cho hắn biết nàng chính là Hồng Loan!
“Ca, lúc nãy ta muốn nói nhưng ngươi lại không cho ta nói.” Âu Lan ủy khuất, rõ ràng mình muốn nói nhưng ca ca lại không cho nói.
Âu Phi cảm nhận được những ánh mắt trào phúng ở chung quanh, khuôn mặt càng thêm tái nhợt, hắn đoán chắc kể từ giờ trở đi chính mình sẽ trở thành trò cười cho Tây Linh Học Viện.
“Trương Mặc, chúng ta đi, trước hết đi một chuyến đến nơi của các vị trưởng lão rồi sau đó đi tìm Vân Lạc Phong, bọn họ khẳng định biết nàng ở đâu.” Hồng Loan quay đầu, lười để ý đến những người này thẳng thừng rời khỏi.