rồi sẽ có người vì em mà đến

Chương 5: Bình minh của một cuộc chia tay thầm lặng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Khi Mạnh Dũng bước ra từ phòng tắm, anh thấy Hạ Vy đang ngồi trên sofa xem TV. Cô không nhìn anh, gương mặt không biểu lộ cảm xúc.

"Em chưa ngủ à?" anh hỏi, có chút chột dạ.

"Em đợi phim hết," cô đáp, giọng bình thản đến lạ.

Sự bình thản của cô khiến anh thở phào nhẹ nhõm. Có lẽ cô không phát hiện ra điều gì. Mệt mỏi vì rượu và cảm giác tội lỗi, anh nhanh chóng vào phòng ngủ và chìm vào giấc ngủ.

Anh không biết rằng, đêm đó, Hạ Vy đã không ngủ một giây nào.

Cô ngồi trong bóng tối của phòng khách, nhìn ra màn mưa đã ngớt dần. Cô không khóc. Nỗi đau quá lớn khiến nước mắt cũng không thể rơi được nữa. Cô chỉ ngồi đó, lặng lẽ nhìn lại cuộc tình 5 năm của mình. Những kỷ niệm ngọt ngào và cay đắng cứ thế trôi qua trong đầu cô như một cuốn phim. Và rồi, cô đưa ra một quyết định.

Bình minh bắt đầu ló dạng ở đường chân trời, một màu xám xịt và ảm đạm. Đó cũng là lúc Dũng vẫn còn đang ngủ say.

Hạ Vy lặng lẽ đứng dậy. Cô bước vào phòng ngủ, không phải để nhìn anh lần cuối, mà là để thu dọn đồ đạc của mình. Cô mở tủ quần áo, chỉ lấy vài bộ đồ cần thiết nhất, xếp gọn gàng vào một chiếc vali nhỏ.

Hành động của cô không có sự vội vã hay tức giận. Nó bình tĩnh đến đáng sợ. Cô lướt mắt qua căn phòng. Bức ảnh chụp chung của hai người trên đầu giường. Chiếc cốc đôi anh mua tặng. Những món quà kỷ niệm. Cô để lại tất cả. Cô không muốn mang theo bất cứ thứ gì thuộc về thế giới dối trá này nữa.

Khi mọi thứ đã xong xuôi, cô kéo vali ra phòng khách. Cô đặt bộ chìa khóa nhà của mình lên bàn. Bên cạnh, cô đặt một tờ giấy ghi chú. Nét chữ của cô ngay ngắn, không một chút run rẩy, nhưng như cào vào trang giấy.

"Em trả lại cho anh sự tự do anh muốn. Tạm biệt."

Không có lời buộc tội. Không có lời oán trách. Chỉ là một sự kết thúc lặng lẽ.

Cô mở cửa, kéo vali bước ra ngoài. Ánh nắng đầu tiên của ngày mới lạnh lẽo và nhạt nhòa. Cô không ngoảnh đầu lại. Cô biết, chỉ cần cô quay đầu, sự mạnh mẽ mà cô đang cố gắng gồng lên sẽ sụp đổ.

Một cuộc tình 5 năm, bắt đầu bằng những lời yêu thương nồng cháy, và kết thúc bằng một buổi bình minh không có lời từ biệt.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×