Tiếng còi xe inh ỏi, tiếng rao hàng của người bán dạo, và mùi thức ăn đường phố nồng nặc xộc vào mũi, đánh thức Hoàng Long khỏi cơn mê man. Anh cố gắng mở mắt, nhưng ánh sáng chói chang từ cửa sổ nhỏ khiến anh phải nheo lại. Khung cảnh trước mắt không phải là phòng ngủ sang trọng của anh ở penthouse. Đây là một căn phòng trọ chật hẹp, nóng bức, với bức tường ẩm mốc và tấm nệm cũ kỹ. Anh nhìn xuống, một bàn tay thon gầy, chai sạm, và móng tay sơn màu đỏ cũ kỹ. Đây không phải tay của anh!
Hoàng Long bật dậy, lảo đảo bước đến tấm gương treo trên tường. Một khuôn mặt hoàn toàn xa lạ hiện ra trước mắt anh – khuôn mặt của Mai! Đôi mắt anh trợn tròn kinh hoàng. Tóc dài, môi son phai màu, và một chiếc áo ngủ mỏng tang không che nổi những vết bầm tím lờ mờ trên cánh tay. "Không thể nào!" anh lẩm bẩm, giọng nói cũng trở nên the thé, không phải chất giọng trầm ấm của chính mình. Anh vò đầu bứt tóc, cảm giác như mình đang mắc kẹt trong một cơn ác mộng tồi tệ nhất. Mọi thứ anh sở hữu – quyền lực, tiền bạc, thân phận – đều biến mất chỉ sau một đêm mưa sét đánh. Anh, Hoàng Long, CEO quyền lực của Dragon Corp, giờ đây là một "cô gái làng chơi" tên Mai, ở trong căn phòng trọ tồi tàn này.
Cùng lúc đó, tại căn penthouse sang trọng bậc nhất Sài Gòn, Mai cũng choàng tỉnh. Ánh sáng mặt trời rọi qua tấm kính lớn, soi rõ không gian rộng rãi, hiện đại đến choáng ngợp. Cô nheo mắt nhìn những bức tranh trừu tượng đắt tiền, những món đồ nội thất tinh xảo mà cả đời cô chưa từng dám mơ tới. Mai đưa tay lên, chạm vào khuôn mặt mình, rồi giật bắn người khi nhìn thấy phản chiếu trong gương. Một người đàn ông cao lớn, điển trai, với đôi mắt sắc lạnh và vẻ ngoài đầy quyền lực đang nhìn lại cô. "Hoàng... Hoàng Long?" cô thốt lên, giọng nói trầm khàn, đầy xa lạ. Mai vội vàng chạy đến giường, sờ nắn cơ thể mình. Mọi thứ đều khác biệt, mạnh mẽ và nam tính. Đây không phải là cô!
Sự choáng ngợp ban đầu nhanh chóng bị thay thế bằng nỗi hoảng loạn tột độ. Mai vùng vẫy trong bộ vest lụa mềm mại, cảm thấy như mình đang bị trói buộc. Cô điên cuồng lục soát phòng, tìm kiếm bất cứ thứ gì có thể chứng minh đây chỉ là một giấc mơ. Nhưng không, tấm thẻ tín dụng với cái tên "Hoàng Long", những bộ vest đắt tiền trong tủ quần áo, và cả những bức ảnh chụp chung với các đối tác lớn – tất cả đều khẳng định sự thật nghiệt ngã: cô đã bị hoán đổi thân xác với người đàn ông kia.
Tiếng chuông điện thoại bàn reo vang, cắt ngang dòng suy nghĩ của Mai. Cô rụt rè nhấc máy. "Thưa CEO, cuộc họp hội đồng quản trị sẽ bắt đầu sau 30 phút. Ông có cần tôi chuẩn bị gì không ạ?" Giọng một cô thư ký vang lên, lịch sự và cung kính. Cuộc họp? Hội đồng quản trị? Mai bỗng thấy một gánh nặng ngàn cân đè lên vai. Cô, một cô gái chỉ quen với những con hẻm nhỏ, giờ đây phải đối mặt với thế giới kinh doanh khắc nghiệt và những bộ óc lọc lõi.
Trở lại với Hoàng Long, anh đang tuyệt vọng tìm cách thoát khỏi thân phận mới. Anh gọi tên mình, tên công ty, nhưng chẳng ai đáp lại. Chủ nhà trọ gõ cửa, đòi tiền thuê nhà và dọa nạt. Hoàng Long nhận ra một cách đau đớn rằng anh đã bị tước đoạt mọi thứ. Điện thoại, ví tiền, xe sang – tất cả đã không còn là của anh nữa. Anh phải học cách sống như Mai, đối mặt với những lời trêu ghẹo thô tục từ những gã đàn ông lạ mặt, những cái nhìn khinh miệt từ những người đi đường, và cả nguy cơ bị những tên bảo kê đầu gấu lôi kéo. Lần đầu tiên, anh cảm nhận được nỗi sợ hãi tột độ của kẻ yếu thế, kẻ mà anh từng coi thường và xem như quân cờ.
Một tiếng gõ cửa vang lên. Hoàng Long giật mình. Một người phụ nữ trung niên bước vào, nhìn anh với ánh mắt đầy vẻ nghi ngờ. "Mai, mày sao vậy? Khách đang chờ dưới nhà kìa! Giờ này còn nằm lì ra đấy à? Hay lại muốn trốn việc?"
Hoàng Long cứng họng. Anh nhận ra đây là tú bà quản lý Mai. Ác mộng của anh chính thức bắt đầu.