Hoàng Long, trong thân xác Mai, trải qua một ngày làm việc đầy tủi nhục và mệt mỏi. Anh trở về căn phòng trọ vào cuối chiều, cơ thể rã rời, tâm trí rối bời. Mùi ẩm mốc, tiếng nhạc xập xình từ quán karaoke bên cạnh, và những tiếng cãi vã vọng vào làm anh càng thêm khó chịu. Anh nằm vật ra giường, nhìn lên trần nhà bám đầy mạng nhện. Đây là cuộc sống mà Mai đã phải trải qua mỗi ngày. Sự thấu hiểu không mong muốn bắt đầu len lỏi vào tâm trí anh. Cô gái này, với vẻ ngoài gai góc ấy, đã phải chịu đựng những gì để tồn tại?
Bỗng nhiên, chiếc điện thoại "cục gạch" cũ kỹ đặt trên bàn rung lên. Một số lạ hiện trên màn hình. Hoàng Long do dự một chút rồi bắt máy. "A lô?" Anh cố gắng bắt chước giọng nói của Mai, nhưng vẫn không khỏi gượng gạo.
Đầu dây bên kia vang lên một giọng nói trầm khàn, lạnh lùng đến rợn người, nhưng lại quen thuộc đến lạ. "Là tôi, Hoàng Long đây."
Hoàng Long giật mình. "Cái gì? Làm sao anh... làm sao anh có số của tôi?" Anh lắp bắp, quên cả việc giả giọng.
"Số điện thoại này là của cô," giọng nói kia bình thản đáp. "Và cô đang cầm điện thoại của tôi."
Đột nhiên, mọi thứ bỗng sáng tỏ. Luồng điện hồ quang đêm đó không chỉ tráo đổi thân xác, mà còn có thể đã hoán đổi cả những đồ vật cá nhân nhỏ bé nhất, hoặc ít nhất là một vật có khả năng liên lạc. Hoàng Long nhìn xuống chiếc điện thoại cũ kỹ trong tay. Đây là chiếc Nokia 1280 của Mai, nhưng nó đang nhận cuộc gọi từ số của Hoàng Long. Điều đó có nghĩa là... Mai đang ở trong thân xác của anh, và cô ấy đang dùng điện thoại của anh để gọi cho anh.
Một sự nhẹ nhõm bất ngờ dâng lên trong lòng Hoàng Long, đi kèm với nỗi bực bội xen lẫn. Anh không còn đơn độc trong cơn ác mộng này. "Anh muốn gì?" Hoàng Long hỏi, giọng cụt lủn.
"Chúng ta cần nói chuyện," Mai, trong thân xác Hoàng Long, nói. "Ngay bây giờ. Tôi cần biết cô đang ở đâu."
Hoàng Long do dự. Anh không muốn gặp Mai, người đã gây ra cảnh tượng trớ trêu này. Nhưng lý trí mách bảo anh rằng đây là cơ hội duy nhất để hiểu chuyện gì đang xảy ra và có thể tìm cách trở lại bình thường. Anh miễn cưỡng cung cấp địa chỉ căn phòng trọ của Mai.
Chưa đầy một giờ sau, một chiếc taxi màu vàng dừng lại ở đầu con hẻm. Một người đàn ông mặc bộ vest lịch lãm bước xuống. Dù là thân xác của mình, nhưng Hoàng Long vẫn thấy Mai trong đó. Cách cô ấy đi, cách cô ấy nhìn ngó xung quanh, tất cả đều toát lên vẻ lúng túng của một người xa lạ với thế giới thượng lưu.
Mai, trong thân xác Hoàng Long, bước vào căn phòng trọ ẩm thấp. Cô sững sờ nhìn Hoàng Long, người đang ngồi bệt dưới sàn nhà, khuôn mặt Mai nhưng ánh mắt lại đầy vẻ mệt mỏi và phẫn nộ của Hoàng Long. Sự đối lập giữa vẻ ngoài và nội tâm của cả hai thật sự choáng váng.
"Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?" Hoàng Long gắt gỏng. "Làm sao mà chúng ta lại thành ra thế này?"
Mai thở dài. "Anh nghĩ tôi biết chắc? Anh còn nhớ vụ sét đánh ở trạm biến thế đêm qua không? Chắc chắn là nó rồi."
Họ bắt đầu trao đổi những thông tin đầu tiên. Hoàng Long kể về cuộc sống khắc nghiệt của Mai, về những con người dưới đáy xã hội, và đặc biệt là về những tin đồn đáng sợ về đường dây buôn người. Mai kể về những áp lực trong công việc của Hoàng Long, về những con số khô khan, những cuộc họp căng thẳng và về sự nghi ngờ của cô đối với ông Trần Đình Khoa.
"Anh ta là ai?" Hoàng Long hỏi, giọng cảnh giác.
"Trần Đình Khoa, Phó Giám đốc điều hành Dragon Corp. Hắn ta rất giỏi giang, nhưng tôi không tin tưởng hắn ta chút nào. Ánh mắt hắn ta... đầy toan tính và có gì đó rất đen tối," Mai đáp, vẫn giữ vẻ ngoài lạnh lùng của Hoàng Long. "Hắn ta luôn theo sát mọi động thái của tôi. Tôi nghi ngờ hắn có liên quan đến đường dây mà anh nói."
Một ý nghĩ lóe lên trong đầu Hoàng Long. Dragon Corp đang có dự án "Thiên Long Thành", một dự án quy mô lớn. Liệu có sự liên kết nào giữa dự án của anh và đường dây buôn người? Anh nhớ lại những báo cáo tiến độ, những cuộc gặp gỡ với các nhà thầu. Mọi thứ dần trở nên mập mờ, khó hiểu.
"Vậy ra," Hoàng Long trầm ngâm, "tên Khoa đó là đối tác của tôi, à không, của anh. Và những gì tôi nghe thấy về đường dây buôn người lại liên quan đến một dự án lớn, có thể là của chính công ty anh."
Một sự im lặng bao trùm căn phòng. Hai kẻ thù không đội trời chung, giờ đây, buộc phải trở thành đồng minh bất đắc dĩ. Anh cần thông tin từ thế giới ngầm của cô, và cô cần kiến thức về giới thượng lưu của anh. Sợi dây liên kết đầu tiên đã được thắt chặt, mỏng manh nhưng đầy tiềm năng. Họ biết rằng, để sống sót và tìm ra sự thật, họ phải học cách tin tưởng lẫn nhau, dù điều đó có khó khăn đến mấy.