Buổi dạ tiệc kết thúc trong thành công, nhưng dư âm của cuộc chạm trán với Trần Phong vẫn còn đó. "Đóa hồng gai của tôi" - câu nói nửa đùa nửa thật của Quỳnh Dao cứ ám ảnh lấy tâm trí Hạ Vy, khiến trái tim cô không ngừng xao xuyến. Mối quan hệ giữa họ, dù không ai nói ra, đã vượt xa giới hạn của sếp và nhân viên. Nó trở nên thân mật hơn, ăn ý hơn, và cũng... nguy hiểm hơn.
Quỳnh Dao dường như cũng cởi mở hơn với cô. Trong công việc, cô vẫn hà khắc và yêu cầu cao, nhưng trong những lúc chỉ có hai người, cô thỉnh thoảng lại để lộ ra những khoảnh khắc dịu dàng hiếm hoi. Đôi khi, cô sẽ hỏi han Hạ Vy về cuộc sống, về gia đình. Có lần, thấy Hạ Vy ho khan, ngày hôm sau trên bàn làm việc của cô đã có một hộp trà gừng thảo mộc. Những hành động nhỏ đó, dù không lời, nhưng lại khiến Hạ Vy cảm thấy ấm áp vô cùng.
Tuy nhiên, sự bình yên đó không kéo dài được lâu.
Trần Phong, sau khi bị bẽ mặt tại buổi tiệc, đã không thể nuốt trôi cục tức này. Hắn không chỉ bị từ chối hợp tác, mà còn bị một cô nhân viên quèn qua mặt ngay trước người phụ nữ mà hắn vừa yêu vừa hận. Với bản tính hiếu thắng và thâm độc của mình, hắn quyết định phải trả đũa, không phải để giành lại tình cảm, mà là để phá hủy sự nghiệp và niềm kiêu hãnh của Lâm Quỳnh Dao.
Hắn biết, The Aura đang chuẩn bị cho ra mắt một dòng sản phẩm nước hoa cao cấp mới, một dự án chiến lược được bảo mật tuyệt đối, và là đứa con tinh thần mà Quỳnh Dao đã ấp ủ suốt hai năm. Đánh vào dự án này chính là đánh vào trái tim của The Aura, và cũng là đánh vào chính Quỳnh Dao.
Bằng những mối quan hệ và thủ đoạn bẩn thỉu trong giới, Trần Phong đã mua chuộc được một nhân viên trong phòng Nghiên cứu & Phát triển (R&D) của The Aura. Kẻ phản bội này đã tuồn ra ngoài cho hắn công thức điều chế, thiết kế chai lọ, và cả chiến lược marketing sơ bộ của dòng nước hoa mới.
Một tuần sau, khi The Aura còn đang trong giai đoạn chuẩn bị cuối cùng, thì trên thị trường bất ngờ xuất hiện một dòng nước hoa mới từ một thương hiệu vô danh nhưng được công ty A&P của Trần Phong đứng sau chống lưng. Sản phẩm đó, từ mùi hương, thiết kế cho đến cả câu chuyện truyền thông, đều giống đến 80% so với sản phẩm sắp ra mắt của The Aura.
Tin tức nổ ra như một quả bom. Cổ phiếu của The Aura ngay lập tức chao đảo. Các đối tác và nhà đầu tư hoang mang. Một cuộc họp khẩn cấp của hội đồng quản trị được triệu tập.
Trong phòng họp, không khí căng thẳng đến tột độ. Các thành viên hội đồng quản trị, những người đàn ông lớn tuổi, quyền lực, chất vấn Quỳnh Dao một cách gay gắt.
"Tổng Giám đốc Lâm, cô giải thích thế nào về việc này? Tại sao một dự án tối mật cấp S lại có thể bị rò rỉ ra ngoài một cách trắng trợn như vậy?" một vị cổ đông lớn tiếng.
"Đây là một sự thất bại không thể chấp nhận được về mặt quản lý và bảo mật. Nó gây tổn thất nghiêm trọng đến uy tín và tài chính của tập đoàn!" một người khác nói thêm.
Quỳnh Dao ngồi ở ghế chủ tọa, gương mặt lạnh như băng, không một chút cảm xúc, nhưng Hạ Vy, người đang ngồi ở phía sau để ghi chép biên bản, có thể thấy bàn tay đang đặt dưới gầm bàn của sếp đang siết chặt lại đến trắng bệch.
"Tôi sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm về việc này," Quỳnh Dao cất giọng, bình tĩnh đến đáng sợ. "Và tôi sẽ tìm ra kẻ phản bội, bằng mọi giá."
Sau cuộc họp, Quỳnh Dao nhốt mình trong văn phòng. Cả tầng 35 chìm trong một sự im lặng chết chóc. Hạ Vy đứng ngoài cửa, lòng nóng như lửa đốt. Cô muốn vào an ủi sếp, nhưng lại không dám. Cô biết, lúc này, "Nữ Hoàng" đang cần không gian riêng để đối mặt với cơn bão lớn nhất trong sự nghiệp của mình.
Cô chỉ có thể làm một việc. Cô pha một ly trà hoa cúc ấm, đặt lên chiếc khay nhỏ cùng vài chiếc bánh quy, rồi mang đến trước cửa văn phòng. Cô không gõ cửa, chỉ đặt chiếc khay xuống đất, ngay ngắn trước cánh cửa, rồi lặng lẽ quay về bàn làm việc của mình. Đó là cách quan tâm thầm lặng mà cô có thể làm cho sếp lúc này.
Gần nửa đêm, khi cả tòa nhà đã chìm vào giấc ngủ, Hạ Vy vẫn chưa về. Cô ngồi trước máy tính, không phải để làm việc, mà là để tìm kiếm thông tin. Cô đọc lại tất cả các bài báo về Trần Phong, về công ty A&P, cố gắng tìm ra một manh mối nào đó. Trực giác mách bảo cô, kẻ đứng sau tất cả không ai khác ngoài hắn.
Bất chợt, cô nhớ lại lời cảnh báo của Quỳnh Dao: "Hãy cẩn thận với những người tỏ ra quá thân thiện." Cô nghĩ đến chị Chi, người đã bị đình chỉ. Liệu có sự liên quan nào ở đây không?
Cô bắt đầu tìm kiếm thông tin về mối quan hệ giữa các nhân viên trong công ty. Và rồi, trên một trang mạng xã hội cũ, cô tìm thấy một tấm ảnh. Một tấm ảnh chụp từ vài năm trước, trong một buổi tiệc của công ty. Trong ảnh, chị Chi đang cười nói rất thân mật với một người đàn ông. Và người đó, không ai khác, chính là kẻ phản bội vừa bị sa thải khỏi phòng R&D.
Một tia sáng lóe lên trong đầu Hạ Vy. Cô vội vàng đối chiếu thời gian. Kẻ phản bội kia được tuyển vào công ty ngay sau khi chị Chi bị đình chỉ. Mọi chuyện dường như không phải là sự trùng hợp.
Đúng lúc đó, cửa văn phòng của CEO mở ra. Quỳnh Dao bước ra, gương mặt vô cùng mệt mỏi. Cô ngạc nhiên khi thấy Hạ Vy vẫn còn ở đó. Cô nhìn xuống, thấy chiếc khay đựng trà và bánh vẫn còn nguyên.
"Sao cô chưa về?"
"Em... em đang tìm một vài thứ," Hạ Vy vội vàng nói. "Sếp... sếp có muốn xem cái này không ạ?"
Cô xoay màn hình máy tính về phía Quỳnh Dao. Quỳnh Dao nhìn vào tấm ảnh, đôi mắt sắc bén của cô nheo lại. Cô im lặng một lúc lâu, rồi một nụ cười lạnh lẽo, đầy sự nguy hiểm, lần đầu tiên xuất hiện trên môi cô.
"Được lắm, Trần Phong," cô thì thầm. "Anh đã muốn chơi, vậy thì tôi sẽ chơi với anh tới cùng."
Cô quay sang Hạ Vy, ánh mắt không còn vẻ mệt mỏi, mà đã rực lên một ngọn lửa chiến đấu. "Hạ Vy, chuẩn bị cho tôi một cuộc hẹn với luật sư giỏi nhất thành phố. Và liên lạc với tất cả các trưởng phòng, 7 giờ sáng mai họp khẩn."
"Nữ Hoàng Băng Giá" đã trở lại, và lần này, cô ấy trở lại để phản công.