sông có khúc, người có lúc bị cắm sừng

Chương 4: Sông Có Khúc, Người Có Lúc Bị Cắm Sừng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Từ khi sự kiện hội thảo y tế kết thúc, cái tên Hình Tử Du gần như bị gạch khỏi danh sách các bác sĩ uy tín trong khoa. Tuy chưa có quyết định kỷ luật chính thức, nhưng mọi người bắt đầu giữ khoảng cách. Tin đồn lan nhanh như vi khuẩn tụ cầu.

Tôi trở lại công việc thường ngày, cố giữ một gương mặt bình tĩnh và phong thái lạnh nhạt. Nhưng tôi biết, đợt sóng đầu tiên của kế hoạch "mổ xẻ kẻ phản bội" mới chỉ bắt đầu.

Ở một diễn biến khác...

Lục Kình chính thức được chuyển ra khỏi phòng hồi sức tích cực và nhập viện tại khu phòng VIP. Không ngoài dự đoán, hắn bắt đầu gây chuyện.

Chiều thứ hai, tôi đang bận xử lý giấy tờ thì điều dưỡng trưởng gõ cửa gấp gáp.

“Bác sĩ Hứa, bệnh nhân Lục Kình… có dấu hiệu hoảng loạn tinh thần, từ chối uống thuốc, đập hộp truyền.”

Tôi tức tốc chạy xuống.

Vừa mở cửa phòng bệnh, tôi thấy hắn… ngồi xếp bằng trên giường, mặt đầy bi thương, tóc tai rối tung, tay run run cầm… tờ giấy gấp thành máy bay giấy.

“Lục Kình!” – tôi bước nhanh tới – “Anh làm cái trò gì vậy?”

Hắn ngẩng lên, giọng rất kịch:

“Em đến rồi à… Anh tưởng… em bỏ anh rồi…”

“Cái gì cơ?”

Hắn đưa tay ôm ngực, rên rỉ: “Không có em, anh thấy tim đập loạn. Đêm qua anh mơ thấy em đi lấy chồng… còn chú rể là y tá trưởng phòng.”

Tôi sững người vài giây. Rồi bất lực thở dài: “Lục Kình, anh đang nằm viện, không phải đóng phim truyền hình.”

Hắn chớp chớp mắt: “Nhưng nếu anh điên, em có ở lại chữa không?”

Sau vài lời dọa chuyển viện tâm thần, hắn chịu yên.

Tối đó, tôi nhận được tin nhắn từ điều dưỡng phụ trách:

【Bác sĩ ơi, em nghi bệnh nhân Lục Kình không bị gì cả. Hôm nay em thấy anh ta trộm bánh ngọt trong tủ, rồi còn dạy bệnh nhân phòng bên cách... giả ngất.】

Tôi khẽ cười. Rồi lại thở dài.

Tên này rõ ràng… đang diễn trò. Nhưng lại khiến tôi không nỡ giận. Hắn giống một đứa trẻ lớn xác, dùng mọi cách để được chú ý – mà thứ hắn muốn, là sự quan tâm của tôi.

Về phía Hình Tử Du...

Tôi nhận được một email nặc danh.

Trong đó có 4 file ghi âm. Giọng nữ – trẻ, ngọt, là thực tập sinh Tô Giai. Giọng nam là của Hình Tử Du.

“Anh giúp em lấy được vị trí trợ lý nghiên cứu của bác sĩ Vương, phải không?”

“Chuyện đó đơn giản. Em chỉ cần giữ kín bí mật của anh và em là được.”

“Dĩ nhiên rồi… anh à…”

Tôi siết chặt chuột máy tính.

Hóa ra, không chỉ là ngoại tình. Cô ta còn lợi dụng mối quan hệ này để leo cao. Và anh ta… lại đang dùng tôi làm lá chắn, hợp thức hóa chuyện thăng tiến của ả thực tập sinh.

Không chỉ phản bội tình cảm. Mà còn lợi dụng tên tuổi tôi để dựng lên vở kịch "vợ chồng bác sĩ mẫu mực".

Tôi lên kế hoạch phản công thứ hai.

Lần này, không chỉ là làm sụp đổ mặt nạ cá nhân.

Mà là kéo theo cả cái tổ chức đang nâng đỡ họ – một nhóm y bác sĩ ngầm cấu kết nhau để nâng người – hạ người, dựa vào mối quan hệ, quyền lực và tiền.

Tôi đã có manh mối. Và sẽ đào sâu.

Trở lại với Lục Kình

Một buổi sáng, tôi vào khám thì thấy hắn ngồi bên cửa sổ, đọc sách. Cuốn sách trên tay là “Sinh lý học thần kinh cơ bản”.

Tôi nhướng mày: “Tự nhiên ham học?”

Hắn ngẩng đầu, gãi mũi: “Anh muốn hiểu những gì em làm. Để sau này… biết cách bảo vệ em khỏi đám người xem thường nghề này.”

Tôi khựng lại vài giây.

“Em không cần ai bảo vệ.” – tôi đáp, nhẹ nhàng nhưng chắc nịch.

Hắn gật đầu: “Vậy anh sẽ học để đứng sau lưng em. Không chắn đường, chỉ làm cái bóng lớn… để ai muốn đụng đến em phải đi qua anh trước.”

Tôi im lặng.

Lòng tôi – từng bị phản bội, từng gắn đầy dao – lại lần nữa... ấm lên.

Tối hôm đó, hắn gửi tôi một video

Trong video là hắn – Lục Kình, đang lén ra ban công bệnh viện, lắp đèn dây trang trí, kết chữ “Bác sĩ Hứa cố lên”.

Đèn nhấp nháy yếu ớt, chữ cũng xiêu vẹo. Nhưng khi xem, tôi bật cười, mắt hơi cay.

【Anh biết em đang chiến đấu với thứ gì. Anh không hiểu y học, nhưng anh giỏi sinh tồn. Nếu em cần kế hoạch trả thù hoàn hảo, anh giúp.】

【Không phải vì anh muốn làm anh hùng. Mà vì lần đầu tiên, anh thấy một người phụ nữ mạnh mẽ đến mức… làm anh muốn trở nên tử tế.】


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×