Buổi sáng hôm sau, ánh nắng vàng rực chiếu qua những tán lá, len lỏi vào căn nhà gỗ nơi Lyra đang ở. Cô thức dậy, nhịp tim vẫn còn rộn ràng sau những bài học sinh tồn của hôm qua. Mùi biển vẫn còn nồng nặc, nhưng hôm nay có gì đó khác – một cảm giác lạ lùng dâng lên trong cơ thể cô, như thể đại dương đang gọi, nhưng không phải theo cách quen thuộc.
Kael bước vào, mang theo chiếc giỏ đồ ăn sáng. Anh nhìn Lyra, ánh mắt vừa nghiêm nghị vừa dịu dàng: “Hôm nay, cô sẽ học cách kiểm soát năng lực của mình. Tôi đoán rằng cô không hoàn toàn là con người bình thường, và hôm nay, chúng ta sẽ tìm hiểu điều đó.”
Lyra nhìn anh, hơi sững sờ. Cô chưa từng kể về khả năng tiên cá với bất kỳ ai, và việc Kael nhận ra điều gì đó khiến cô vừa bối rối vừa lo lắng. “Năng lực… của tôi?” cô hỏi, giọng run run.
Kael gật đầu, nghiêm túc: “Đúng. Tôi đã để ý những phản ứng kỳ lạ của cô – cách cô phản ứng với nước, cách cơ thể cô linh hoạt hơn bình thường, và ánh mắt chứa cả biển cả. Tôi tin rằng, nếu cô kiểm soát được, năng lực đó sẽ giúp cô sống sót, và có thể bảo vệ cả chính mình và người khác.”
Lyra cảm giác tim mình đập nhanh hơn. Cô vừa lo sợ vừa tò mò. “Nhưng tôi chưa biết bắt đầu từ đâu…”
Kael mỉm cười, ánh mắt dịu dàng. “Không sao. Chúng ta sẽ bắt đầu từ những điều đơn giản. Trước hết, cô cần cảm nhận cơ thể mình và môi trường xung quanh. Hãy ra biển, nơi cô quen thuộc, nhưng lần này, hãy thử kiểm soát năng lực, thay vì để nó tự phát.”
Lyra theo anh ra bãi biển. Sóng vỗ nhẹ, gió thổi qua mái tóc, mang theo mùi muối và hơi lạnh. Lyra hít một hơi sâu, cảm nhận từng bước chân trên cát, từng nhịp thở hòa cùng nhịp sóng. Cô nhắm mắt, cố gắng tập trung vào cơ thể, vào dòng máu, vào trái tim đang đập trong lồng ngực.
Kael đứng bên cạnh, giọng trầm ấm: “Cô hãy thử tưởng tượng rằng mình là một phần của nước, nhưng không để nước chi phối. Thay vào đó, cô điều khiển nó, cảm nhận nó và phối hợp với nó. Khi cô cảm nhận được sóng, cảm nhận được dòng chảy, năng lực sẽ xuất hiện.”
Lyra mở mắt, nhìn ra biển. Một làn nước nhấp nhô, ánh sáng mặt trời chiếu xuống, lấp lánh như những viên ngọc. Cô thử nhấc chân, nhưng thay vì cảm giác nặng nề như trước, chân cô dường như trôi bồng bềnh trên cát ướt. Một luồng năng lượng ấm áp lan khắp cơ thể, khiến tim cô rung lên từng nhịp.
Bất chợt, dưới bàn tay Lyra, một vệt sáng xanh nhẹ xuất hiện trên mặt nước gần chân. Cô giật mình, nhìn Kael, ánh mắt vừa sợ hãi vừa ngạc nhiên. “Đây… là gì?” cô thốt lên.
Kael mỉm cười, ánh mắt nghiêm nghị: “Đó là năng lực của cô. Nó phản ứng với cảm xúc và ý chí. Khi cô bình tĩnh và tập trung, nó sẽ mạnh mẽ hơn. Khi sợ hãi hoặc mất kiểm soát, nó sẽ thất thường.”
Lyra hít một hơi dài, cố gắng tập trung. Cô nhắm mắt, tưởng tượng mình là nước, là sóng, là biển cả đang chảy quanh cơ thể. Một luồng sáng xanh khác xuất hiện, lớn hơn, mềm mại nhưng mạnh mẽ. Cô mở mắt, thấy Kael nhìn mình, ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa hài lòng.
“Giữ sự tập trung. Khi cô làm được, cô sẽ điều khiển được cả sức mạnh lẫn tốc độ của nó,” Kael nhắc nhở. Lyra gật đầu, cảm nhận năng lực chảy trong từng mạch máu, từng cơ bắp, từng nhịp tim. Cô thử di chuyển tay trên mặt nước, và sóng theo tay cô, tạo ra những vòng xoáy nhỏ nhưng hoàn hảo.
Buổi sáng trôi qua, Lyra liên tục luyện tập dưới sự giám sát của Kael. Mỗi lần cô kiểm soát thành công, ánh sáng xanh nhấp nháy trên cát, như phản chiếu chính cảm xúc của cô. Khi thất bại, năng lực tan biến, và Lyra cảm nhận rõ ràng sự hụt hẫng. Nhưng Kael luôn ở bên, đưa tay đỡ, khuyến khích và nhắc nhở.
Đến buổi chiều, Kael quyết định đưa Lyra vào một tình huống thực tế. “Bây giờ cô sẽ thử cứu một con cá bị mắc lưới trên bờ. Đây sẽ là bài kiểm tra khả năng điều khiển nước trong tình huống cần thiết.”
Lyra bước đến gần con cá, cảm nhận năng lực chảy qua cơ thể. Cô tập trung, tay cô chạm mặt nước, và một dòng nước mềm mại nhưng mạnh mẽ di chuyển, gỡ bỏ lưới quấn quanh con cá. Con cá bơi đi, tung tóe những giọt nước lên mặt Lyra. Cô cười khẽ, vừa hạnh phúc vừa tự hào.
Kael nhìn cô, ánh mắt chứa niềm tự hào và ngạc nhiên. Anh nhận ra rằng Lyra không chỉ có năng lực mạnh mẽ, mà còn có trực giác sinh tồn vượt trội – điều mà ngay cả nhiều người bình thường không thể làm được. Nhưng anh cũng biết rằng, đây mới chỉ là bước đầu. Sức mạnh của Lyra cần được kiểm soát, và cô cần học cách dùng nó một cách khôn ngoan, đặc biệt khi đối mặt với con người và thế giới trên đất liền.
Buổi tối, Lyra và Kael trở về căn nhà gỗ. Sóng biển rì rào, ánh trăng chiếu sáng mặt nước lấp lánh. Lyra ngồi bên cửa sổ, tay chạm vào mặt nước trong một chiếc chậu nhỏ mà Kael chuẩn bị. Cô thử điều khiển năng lực, tạo ra những vòng xoáy nhỏ, rồi thở dài. Mỗi lần kiểm soát thành công, cô cảm nhận sự hòa hợp giữa cơ thể, năng lực và môi trường xung quanh.
Kael đứng phía sau, ánh mắt dịu dàng nhưng vẫn nghiêm nghị. Anh biết rằng hôm nay Lyra đã tiến bộ vượt bậc, nhưng cũng nhận ra rằng, phía trước sẽ còn nhiều thử thách: những nguy hiểm không thể lường trước, những bí ẩn về lời nguyền vẫn treo lơ lửng, và cả những cảm xúc mới nảy sinh giữa hai người.
Trước khi đi ngủ, Lyra nhìn ra biển, nhắm mắt và thầm nhủ: “Mình sẽ học cách kiểm soát sức mạnh, sẽ sống sót trên đất liền, và sẽ tìm hiểu Kael… và cả chính mình.” Cô cảm nhận làn gió biển vờn mái tóc, như thể đại dương đang đồng hành cùng cô, nhắc nhở rằng hành trình này vừa bắt đầu, nhưng đã đầy hứa hẹn, đầy bí ẩn và cảm xúc chưa từng trải qua.
Đêm xuống, sóng biển rì rào, ánh trăng chiếu sáng lấp lánh trên mặt nước. Lyra nhắm mắt, cảm nhận năng lực chảy trong cơ thể, cảm nhận hơi ấm từ Kael và cảm giác hòa hợp giữa đất liền và đại dương. Cô biết rằng, cuộc hành trình phía trước sẽ đầy thử thách, nhưng cô không còn đơn độc. Và hơn hết, cô sẵn sàng đối mặt với tất cả, để khám phá sức mạnh, khám phá thế giới, và khám phá trái tim mình…
Hết chương 5.