Khi Lâm và sáu người đàn em bước ra khỏi quán bar của Hải "Sành" mà không thiếu một sợi tóc, cả thế giới ngầm Sài Gòn như nổ tung. Câu chuyện về một gã giang hồ vô danh, một mình một ngựa, dám hiên ngang bước vào hang cọp, uống rượu và an toàn trở ra, được thêu dệt thành một huyền thoại. Cái tên Lâm "Hổ" giờ đây không chỉ đi liền với sự liều lĩnh, mà còn gắn với hai chữ "mưu trí". Người ta bắt đầu tin rằng, đây không phải là một con hổ non, mà là một con yêu quái thật sự.
Lâm nhận được tin nhắn từ Lão Bảy: "Mọi việc đã xong. An toàn rồi." Một tảng đá đè nặng trong lòng anh cuối cùng cũng được gỡ xuống. Em gái anh đã an toàn. Ván cờ hiểm của anh đã thắng. Nhưng anh biết, đây chỉ là chiến thắng trong một trận đánh, còn cả cuộc chiến vẫn ở phía trước.
Tại căn biệt thự trên đồi, Lão Cáo không còn giữ được vẻ bình thản nữa. Lão đập vỡ bộ ấm trà cổ mà lão yêu quý nhất. Tin tức từ miền Tây báo về, mục tiêu đã biến mất không một dấu vết. Tin tức từ Sài Gòn báo về, thằng nhóc Lâm "Hổ" kia đang trở thành một biểu tượng thách thức mới. Lão đã bị một thằng ranh con dắt mũi một vòng. Sự tức giận của một kẻ luôn tự cho mình là người điểu khiển cuộc chơi bị biến thành một nỗi căm hận ngùn ngụt.
"Nó nghĩ nó thông minh sao?" Lão Cáo gầm gừ, đôi mắt hằn lên những tia máu. "Được! Nếu nó muốn chơi cờ, tao sẽ chơi với nó. Tao sẽ không tìm nó nữa. Tao sẽ phá nát từng quân cờ của nó!"
Lão Cáo nhận ra, sức mạnh của Lâm không nằm ở bản thân anh, mà nằm ở lòng trung thành của những kẻ dưới trướng, những gã du thủ du thực đã được anh cứu vớt. Lão quyết định sẽ đánh vào chính nền tảng đó. Một kế hoạch tàn độc và bẩn thỉu hơn được vạch ra.
Những ngày sau đó, một bóng đen bao trùm lên gia đình của những người trong nhóm Lâm "Hổ".
Nhà của Tám "Lùn", một căn nhà trọ tồi tàn, bị một đám người lạ mặt xông vào lúc nửa đêm. Chúng không đánh đập ai, chỉ lẳng lặng đập phá hết mọi đồ đạc, từ chiếc TV cũ cho đến nồi cơm điện. Trước khi đi, chúng ném lại một con gà đã bị cắt cổ vào giữa nhà, như một lời cảnh cáo. Vợ Tám "Lùn" chỉ biết ôm con khóc ngất.
Một thành viên khác, vốn làm nghề bốc vác, sáng ra thấy chiếc xe ba gác, phương tiện kiếm cơm duy nhất của cả nhà, đã bị đốt thành than.
Cứ thế, những vụ "tai nạn" và "cảnh cáo" liên tiếp xảy ra. Không có đổ máu, không có thương tích, nhưng nó gieo rắc một nỗi sợ hãi còn kinh khủng hơn cả dao búa. Nó đánh thẳng vào những người vợ, những đứa con vô tội, khiến những người đàn ông trong nhóm của Lâm rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Họ có thể không sợ chết, nhưng họ sợ gia đình mình bị liên lụy.
Cùng lúc đó, một tin đồn độc ác bắt đầu lan truyền trong giới giang hồ. Tin đồn rằng Lâm "Hổ" có thể tác oai tác quái như vậy là vì hắn có "ô dù" rất lớn ở trên chống lưng, thậm chí hắn chính là một "chỉ điểm" của cảnh sát, được cài vào để làm trong sạch giới giang hồ. Vụ đốt kho, vụ bắt cóc Gia "Điên"... tất cả đều thành công một cách đáng ngờ. Trong một thế giới mà sự phản bội là điều tối kỵ, bị gán cho cái mác "chỉ điểm" còn tệ hơn cả bản án tử hình.
Sự rạn nứt bắt đầu xuất hiện.
Trong nhà kho, không khí không còn hừng hực như trước. Vài người bắt đầu tụ tập, xì xào bàn tán. Tám "Lùn" tìm đến Lâm, khuôn mặt hốc hác, giọng nói đầy đau khổ: "Đại ca, em... em không sợ chết. Nhưng vợ con em... nó vô tội. Hay là... hay là em xin rút lui..."
Hùng "Sẹo" thì nổi điên. Hắn vừa từ một quán nhậu trở về với một vết bầm trên mặt. "Mẹ kiếp! Bọn chó đó dám nói đại ca là chỉ điểm. Em đã cho thằng đó một trận, nhưng tin đồn lan ra nhanh quá!"
Lâm đứng lặng, anh nhìn thấy sự hoang mang, sợ hãi và cả sự nghi ngờ trong mắt những người anh em của mình. Anh đã lường trước Lão Cáo sẽ phản công, nhưng không ngờ lão lại ra một đòn thâm độc và hiểm ác đến vậy. Lão không tấn công anh, mà tấn công vào thứ quý giá nhất của anh: lòng tin của anh em. Anh không thể cử người đi bảo vệ từng gia đình, cũng không thể đi thanh minh với từng người về tin đồn vô căn cứ.
Anh đang bị cô lập.
Giữa lúc dầu sôi lửa bỏng, anh chợt nghĩ đến Linh "Miêu". Cô gái bí ẩn đã giúp anh một lần. Cô là một kẻ buôn tin, hơn ai hết, cô hiểu rõ sức mạnh của tin tức và tin đồn. Quan trọng hơn, cô ghét cách làm của Lão Cáo. Nhưng tìm đến cô lúc này, không phải chỉ để mua tin nữa. Anh cần một thứ lớn hơn. Anh cần một đồng minh.
Lâm biết đây là một nước đi mạo hiểm. Anh không biết gì về Linh, ngoài việc cô rất thông minh và nguy hiểm. Nhưng anh không còn lựa chọn nào khác. Anh không thể chiến đấu một mình trên cả hai mặt trận: vừa phải ổn định nội bộ, vừa phải chống lại những đòn đánh truyền thông bẩn của Lão Cáo.
Anh cầm lấy điện thoại, tìm đến số máy lạ đã gọi cho anh hôm trước. Anh hít một hơi thật sâu, gạt bỏ mọi do dự.
"Alo, cô Linh phải không? Là tôi, Lâm đây. Tôi không muốn mua thông tin. Tôi muốn đề nghị một cuộc hợp tác."
Anh đang đánh một canh bạc mới. Canh bạc này không chỉ đặt cược bằng mạng sống, mà còn bằng cả tương lai sự nghiệp của mình.