Mối quan hệ giữa Lâm và Kiều Anh ngày càng trở nên thân thiết. Đối với Kiều Anh, Lâm là một thế giới hoàn toàn khác, một nơi trú ẩn bình yên mà cô có thể tạm quên đi thân phận và những gánh nặng của mình. Đối với Lâm, mỗi lần ở bên Kiều Anh là một cuộc đấu tranh nội tâm giằng xé. Anh vừa phải diễn tròn vai một người thợ máy hiền lành, vừa phải chống lại sự rung động chân thật đang len lỏi trong tim mình, đồng thời không bao giờ quên mục đích cuối cùng: trả thù.
Thông qua những cuộc trò chuyện, Lâm dần dần nắm được nhiều thông tin quan trọng về cơ cấu làm ăn của Thanh Long, những rạn nứt trong nội bộ, và cả những bí mật của Lão Cáo mà ngay cả những tay chân thân tín nhất cũng không biết. Kiều Anh, trong những lúc yếu lòng, đã vô tình trở thành người cung cấp thông tin quý giá nhất cho kẻ thù của cha nuôi mình.
Lâm sử dụng những thông tin này một cách khôn ngoan. Anh không ra tay trực tiếp, mà tuồn chúng cho Linh "Miêu". Linh, với mạng lưới của mình, đã biến những thông tin đó thành những mũi tên độc, bắn vào nội bộ Thanh Long. Một vụ làm ăn phi pháp bị cảnh sát "tình cờ" phát hiện. Một phi vụ rửa tiền bị đối thủ cạnh tranh phá đám. Lão Cáo liên tục gặp tổn thất, lão như một con thú bị thương, ngày càng trở nên đa nghi và tàn bạo hơn, liên tục thanh trừng những kẻ mà lão cho là có dấu hiệu phản bội. Nội bộ Thanh Long rối như một mớ bòng bong.
Trong khi đó, Lão Bảy "Sói Biển" ngày càng cảm thấy bất an. Lão tìm gặp Lâm.
"Mày đang chơi với lửa đấy," lão nói, vẻ mặt đầy lo lắng. "Tao biết mày cần thông tin. Nhưng mày đang lún quá sâu rồi. Tình cảm là thứ nguy hiểm nhất trong thế giới này. Nó có thể làm mờ mắt mày, khiến mày quên đi mục đích ban đầu. Mày có chắc mày hoàn toàn kiểm soát được bản thân không?"
"Bác yên tâm," Lâm trấn an, nhưng chính anh cũng không chắc chắn về câu trả lời của mình. "Cháu biết mình đang làm gì."
Nhưng Lão Cáo không phải là một kẻ ngốc. Dù đang bận rộn với những rối ren nội bộ, lão vẫn không ngừng theo dõi Lâm "Hổ". Lão nhận ra, sau vụ đốt kho, Lâm bỗng dưng im hơi lặng tiếng một cách lạ thường. Sự im lặng đó còn đáng sợ hơn cả những cuộc tấn công. Lão cho người điều tra kỹ hơn, và cuối cùng, một tin tức động trời được đặt lên bàn lão: hình ảnh con gái nuôi của lão, Kiều Anh, đang ngồi uống cà phê thân mật với một người thợ sửa xe tên Lâm.
Lão Cáo sững người. Lão nhìn vào tấm ảnh, rồi nhìn vào hồ sơ của Lâm "Hổ" - một cựu thợ sửa xe. Hai cái tên, hai con người, đột nhiên chập lại làm một. Lão Cáo không phải là kẻ ngốc để không nhận ra sự trùng hợp chết người này. Cơn thịnh nộ của lão bùng lên, không phải vì sự phản bội của con gái nuôi, mà vì sự xảo quyệt và táo tợn của kẻ thù.
Thằng nhóc đó không chỉ đánh vào tài sản, vào đàn em của lão. Nó đang đánh vào thứ duy nhất mà lão xem là điểm yếu, là tình cảm.
Nhưng Lão Cáo không hành động ngay. Lão là một con cáo già. Lão quyết định sẽ tương kế tựu kế. Lão sẽ biến chính con dao mà Lâm đang cố gắng mài sắc để đâm lão, thành vũ khí để kết liễu Lâm.
Tối hôm đó, Lão Cáo gọi Kiều Anh về nhà ăn tối, một việc lão hiếm khi làm. Bữa ăn diễn ra trong không khí nặng nề.
"Dạo này con có vẻ vui hơn," Lão Cáo nói, giọng bình thản. "Có phải là có bạn trai rồi không?"
Kiều Anh giật mình, cô cố gắng che giấu sự bối rối. "Đâu có đâu ba. Chỉ là bạn bè bình thường thôi ạ."
Lão Cáo cười khà khà, một nụ cười khiến Kiều Anh lạnh sống lưng. Lão đặt một tấm ảnh lên bàn. Đó là tấm ảnh chụp Lâm và Hùng "Sẹo" trong một cuộc ẩu đả.
"Bạn của con... có phải là người này không?"
Kiều Anh nhìn tấm ảnh, cả người cô cứng đờ. Khuôn mặt hiền lành, ấm áp của người thợ máy tên Lâm mà cô quen biết, giờ đây hiện lên với một vẻ tàn độc, lạnh lùng mà cô chưa từng thấy.
"Đây là Lâm 'Hổ'," Lão Cáo nói, giọng lão đanh lại. "Kẻ thù số một của Thanh Long, kẻ đã đốt kho hàng, đánh đập đàn em của ba. Và cũng là kẻ... có mối thù giết mẹ với ba."
Lão Cáo đã tung ra một thông tin nửa thật nửa giả. Lão thừa nhận Lâm là kẻ thù, nhưng lại đổ tội giết mẹ của Lâm cho chính mình, để tăng thêm sự tin tưởng cho câu chuyện của lão.
Kiều Anh cảm thấy trời đất như sụp đổ. Tai cô ù đi. Người đàn ông mà cô đã tin tưởng, đã mở lòng, người mà cô đã bắt đầu có tình cảm... lại chính là kẻ thù của gia đình mình? Anh ta tiếp cận cô, nói những lời dịu dàng với cô, tất cả chỉ là một màn kịch? Một sự lừa dối tàn nhẫn?
Nỗi đau bị phản bội còn lớn hơn cả sự sợ hãi. Trái tim cô tan nát.
"Ba... ba muốn con làm gì?" Kiều Anh hỏi, giọng cô run rẩy, không còn một chút sức sống.
Lão Cáo nhìn con gái nuôi, ánh mắt lão lạnh như băng. "Ba muốn con tiếp tục vở kịch đó. Vẫn tỏ ra tin tưởng nó, yêu thương nó. Ba muốn con hẹn nó đến một nơi. Một cái bẫy cuối cùng. Ba muốn con... tự tay kết liễu nó."
Kiều Anh ngước lên, đôi mắt mở to, ngập tràn sự kinh hoàng. Cha nuôi của cô không chỉ muốn cô lừa dối người mình yêu. Ông ta còn muốn biến cô thành một kẻ giết người.
Cô đang đứng giữa hai gọng kìm. Một bên là người đàn ông đã lừa dối cô nhưng lại cho cô cảm giác được yêu thương thật sự. Một bên là người cha nuôi đã cho cô tất cả nhưng lại đang đẩy cô vào con đường tội lỗi không lối thoát. Ván cờ này, cô không còn là người ngoài cuộc. Cô đã bị biến thành một quân cờ thí mạng, một mũi tên hai lưỡi có thể làm tổn thương cả hai người đàn ông trong cuộc đời cô.