SÓNG GIÓ VÀ CẠM BẪY

Chương 3: Viên Đạn Đầu Tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Cuộc sống của Lâm giờ đây tách làm hai nửa đối lập. Ban ngày, anh vẫn là anh Hai của cô em gái bé bỏng, vẫn kiên nhẫn dỗ dành, chăm sóc cho em từng bữa ăn giấc ngủ. Nhưng khi màn đêm buông xuống, anh trở thành cái bóng của Lão Bảy, lầm lũi đi trong những góc khuất tăm tối nhất của thành phố. Anh không còn học cách quan sát nữa, mà học cách hành động.

Lão Bảy không dạy anh những thế võ hoa mỹ. Lão dạy anh cách ra đòn hiệu quả nhất, nhắm vào những yếu huyệt để hạ gục đối thủ nhanh nhất có thể. Lão dạy anh cách sử dụng một con dao không chỉ để đâm, mà còn để uy hiếp, để mở đường. Quan trọng hơn cả, lão dạy anh cách che giấu cảm xúc, biến khuôn mặt mình thành một tấm mặt nạ vô cảm.

Một tuần sau, Lão Bảy quyết định đã đến lúc.

"Trong khu chợ Xóm Chiếu," lão vừa rít thuốc vừa nói, "có một sòng bạc nhỏ của thằng cha tên Ba 'Mặt Rỗ'. Hắn là tay chân thân tín của một quản lý cấp trung bên Thanh Long. Sòng bạc đó vừa là nơi chúng kiếm tiền tiêu vặt, vừa là nơi tụ tập, trao đổi thông tin."

Lâm lắng nghe, không một câu hỏi.

"Tao không cần mày đến đó đập phá," Lão Bảy nói tiếp. "Mày phải lấy cho tao một thứ. Cuốn sổ cái của chúng. Trong đó ghi lại hết các con nợ, các khoản chung chi. Tiền bạc chỉ là giấy, nhưng thông tin trong cuốn sổ đó... là vũ khí."

Lão ném cho Lâm một cuộn tiền nhỏ. "Mày không làm việc này một mình được. Tìm thằng Hùng 'Sẹo'. Nó rành khu đó."

Lâm tìm thấy Hùng đang ngồi một mình ở một quán hủ tiếu gõ. Vết thương trên người hắn đã đỡ nhưng sự uất hận trong mắt thì chưa hề nguôi. Lâm kéo ghế ngồi đối diện, đẩy cuộn tiền qua.

"Việc này xong, số tiền này là của mày."

Hùng nhìn Lâm, rồi nhìn cuộn tiền, ánh mắt đầy cảnh giác. "Mày là ai? Tại sao lại giúp tao?"

"Tao không giúp mày," Lâm đáp, giọng lạnh tanh, bắt chước lại phong thái của Lão Bảy. "Tao cho mày cơ hội. Sòng bạc ở chợ Xóm Chiếu. Bọn đã đánh mày hôm trước chính là đám coi sòng ở đó. Mày có muốn lấy lại những gì đã mất không?"

Ánh mắt Hùng 'Sẹo' lóe lên. Lòng tự trọng bị chà đạp và ham muốn trả đũa bùng lên mạnh mẽ. Hắn không hỏi thêm gì nữa, gật đầu dứt khoát. "Làm thế nào?"

Đêm đó, khu chợ Xóm Chiếu vẫn ồn ào náo nhiệt. Theo kế hoạch, Hùng đến đầu hẻm vào sòng bạc, cố tình gây sự với một người bán hàng rong. Tiếng chửi bới, cãi vã và va chạm nhanh chóng thu hút sự chú ý của hai gã bảo vệ đang ngáp ngắn ngáp dài trước cửa. Chúng bực bội tiến ra để "dẹp loạn".

Chỉ chờ có thế, Lâm như một con mèo hoang, nhanh nhẹn lách qua con hẻm phụ tối om, leo lên bức tường rêu mốc và nhảy vào khoảng sân sau của sòng bạc. Bên trong, tiếng xóc đĩa, tiếng la hét của các con bạc át đi mọi thứ. Anh lẻn vào văn phòng của Ba 'Mặt Rỗ' - một căn phòng nhỏ nồng nặc mùi thuốc lá và tiền bẩn. Cuốn sổ cái bọc da đen nằm ngay ngắn trên bàn.

Lâm vừa vơ lấy cuốn sổ nhét vào áo khoác thì nghe tiếng bước chân ngoài cửa. Tim anh đập thót lên. Cánh cửa kẹt mở, một gã say rượu loạng choạng bước vào định tìm chỗ ói. Lâm nín thở, nép mình vào góc tối sau cánh cửa. May mắn thay, gã kia chỉ nôn ọe một lúc rồi lại lảo đảo bước ra.

Thoát khỏi đó, Lâm quay trở lại điểm hẹn. Hùng đã ở đó, mặt mày có thêm vài vết xước nhưng ánh mắt thì đầy hả hê. Lâm không nói gì, chỉ gật đầu với hắn rồi cả hai nhanh chóng biến mất vào bóng đêm.

Tại căn nhà sàn của Lão Bảy, dưới ánh đèn dầu leo lét, lão lật từng trang của cuốn sổ cái. Lão không quan tâm đến những con số, lão chỉ chăm chú vào những cái tên.

"Tốt lắm," Lão Bảy gật gù, đưa cho Lâm xem một trang. "Thằng Tám 'Lùn', nợ ba chục triệu, sắp bị chặt ngón tay. Con vợ thằng Tư 'Râu' thì đang qua lại với chính thằng Ba 'Mặt Rỗ'. Toàn bộ điểm yếu của chúng nó nằm hết trong này."

Lão đóng sập cuốn sổ lại, nhìn thẳng vào mắt Lâm. "Đây chính là viên đạn đầu tiên của mày. Nhưng mày sẽ không bắn nó vào Ba 'Mặt Rỗ'. Mày sẽ dùng nó để thu phục những thằng như Tám 'Lùn', để biến chúng thành người của mày."

Lâm cầm lấy cuốn sổ, cảm nhận được sức nặng của nó. Anh hiểu ra rồi. Trả thù không phải là giết chóc. Trả thù là một cuộc chơi quyền lực. Và đêm nay, anh đã chính thức có những quân cờ đầu tiên trên bàn cờ của riêng mình.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!