SÓNG GIÓ VÀ CẠM BẪY

Chương 9: Ngọn Lửa Của Lâm "Hổ"


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Thứ Sáu, 2 giờ sáng. Cảng Cát Lái.

Màn đêm đặc quánh, chỉ bị xé toạc bởi những ngọn đèn cao áp màu vàng vọt, tạo ra những vùng sáng và những vùng tối đan xen, biến cả khu cảng khổng lồ thành một bàn cờ của ánh sáng và bóng đêm. Không khí mang theo vị mặn của biển và mùi dầu máy nồng nặc. Ngoài tiếng sóng vỗ ì oạp vào những thân tàu thép và tiếng gió hú qua những dãy container, nơi đây im ắng đến rợn người.

Trong một lùm cây dại mọc ven sông, cách hàng rào an ninh của kho số 7 khoảng trăm mét, Lâm và ba người đệ tử thân tín nhất đang ém mình. Họ mặc đồ đen từ đầu đến chân, khuôn mặt được bôi nhọ để tránh phản quang. Ai cũng nín thở, tim đập thình thịch trong lồng ngực, mắt không rời chiếc đồng hồ điện tử trên tay Lâm.

1 giờ 45 phút.

Ở một góc khác của khu cảng, cách đó gần hai cây số, một chiếc xe tải cũ nát, đèn pha lúc mờ lúc tỏ, đột ngột rú lên một tiếng rồi mất lái, tông sầm vào hàng rào an ninh ở cổng số 3. Tiếng kim loại va chạm vang lên một tiếng "RẦM" long trời lở đất. Còi báo động hú lên inh ỏi.

"Có chuyện! Cổng số 3 có kẻ phá rào!" Tiếng hét thất thanh vang lên qua bộ đàm của đội an ninh.

Ngay lập tức, hai chiếc xe jeep tuần tra đang ở khu vực trung tâm lập tức quay đầu, rú ga lao về phía cổng số 3. Hùng "Sẹo" ngồi trong cabin chiếc xe tải, nhìn qua gương chiếu hậu, nhếch mép cười. Kế hoạch đã bắt đầu một cách hoàn hảo.

Cùng lúc đó, ở một trạm gác gần đó, Tám "Lùn" và nhóm của mình đã cắt xong đường dây điện thoại cuối cùng. Toàn bộ khu vực kho số 7 tạm thời bị cô lập hoàn toàn về mặt liên lạc.

1 giờ 50 phút.

Thời điểm đội an ninh ở kho số 7 đổi ca. Hai tên gác cũ mệt mỏi đi ra, hai tên mới uể oải đi vào. Sự chú ý của chúng đều đang dồn về phía vụ náo loạn ở cổng số 3. Đây chính là 15 phút vàng ngọc.

"Đi!"

Lâm ra lệnh. Bốn bóng đen lao ra khỏi lùm cây, nhanh nhẹn và im lặng như những con báo. Họ dùng sào tre gắn móc câu chuyên dụng, chỉ trong vài giây đã vượt qua được bức tường bê tông cao ba mét tại một điểm mù camera mà Linh "Miêu" đã chỉ điểm.

Bên trong, không khí còn căng thẳng hơn. Họ phải băng qua một khoảng sân trống gần 50 mét để đến được cửa kho. Một tên bảo vệ duy nhất đang đi tuần quanh kho, tay cầm bộ đàm, miệng không ngớt chửi rủa về vụ va chạm xe. Hắn đi ngang qua chỗ Lâm và đồng bọn đang nép mình sau một chồng pallet gỗ, chỉ cách vài mét. Tim của tất cả như ngừng đập. May mắn thay, sự chú ý của gã bảo vệ đã hoàn toàn bị thu hút về phía xa.

Khi gã đi khuất, cả nhóm lao đến cửa kho phụ. Một người trong nhóm, vốn là thợ sửa khóa, chỉ mất chưa đầy ba mươi giây để xử lý ổ khóa công nghiệp phức tạp. Cánh cửa sắt nặng nề được mở ra không một tiếng động.

Bên trong nhà kho, một thế giới khác hiện ra. Không gian rộng lớn đến choáng ngợp, chất đầy những thùng hàng carton được xếp cao đến tận nóc, tất cả đều in logo của tập đoàn Thanh Long. Mùi hàng điện tử mới và mùi giấy nồng nặc trong không khí.

Không một giây lãng phí, bốn người tản ra. Họ không đổ xăng bừa bãi. Họ đặt những can hóa chất dễ cháy do Lão Bảy đặc chế vào những vị trí đã định sẵn: bốn góc kho và một vị trí trung tâm. Họ nối chúng lại bằng những đường mồi là vải tẩm dầu. Mỗi can hóa chất được gắn một thiết bị hẹn giờ đơn giản nhưng hiệu quả.

2 giờ 03 phút.

Công việc hoàn tất. Mười ba phút đã trôi qua.

"Rút!" Lâm ra lệnh khẽ.

Họ nhanh chóng quay trở ra theo đúng con đường cũ. Nhưng khi họ vừa leo lên bức tường để chuẩn bị thoát ra ngoài, một luồng ánh sáng chói lòa quét tới. Một chiếc xe jeep khác, có lẽ viên chỉ huy đã nhận ra điều bất thường, đang lao nhanh về phía kho số 7.

"Nằm im!"

Cả bốn người gần như ép sát người vào mặt tường, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Ánh đèn pha quét qua vị trí của họ, chỉ cách có vài mét. Nếu tên tài xế liếc mắt lên một chút thôi, tất cả sẽ bị phát hiện. Nhưng sự vội vã đã khiến hắn chỉ tập trung vào con đường phía trước. Chiếc xe jeep vụt qua.

Thoát nạn trong gang tấc. Cả nhóm vượt qua bức tường, biến mất vào bóng đêm ven sông.

Họ chạy một mạch đến một bãi đất trống đã hẹn trước, nơi có thể nhìn bao quát cả khu cảng. Tim vẫn còn đập mạnh, hơi thở hổn hển. Họ đã thành công rút lui. Giờ chỉ còn chờ đợi.

2 giờ 05 phút.

Một... hai... ba giây im lặng đến nghẹt thở.

Rồi, một ánh lửa nhỏ màu xanh lơ lóe lên từ bên trong một ô cửa kính của nhà kho. Ngay sau đó, một tiếng PHỰT trầm đục vang lên. Ngọn lửa bùng lên dữ dội như một con quái vật vừa được giải thoát.

XOẢNG!

Những ô cửa kính vỡ tan tành do sức nóng. Lửa liếm ra bên ngoài, rồi cuồn cuộn bốc lên. Chỉ trong vòng chưa đầy một phút, toàn bộ nhà kho số 7 đã biến thành một ngọn đuốc khổng lồ, sáng rực cả một góc trời. Tiếng còi báo cháy, báo động an ninh lúc này mới đồng loạt rú lên, tạo thành một bản hợp xướng hỗn loạn và tuyệt vọng.

Từ xa, Lâm và những người anh em của mình đứng lặng người, nhìn ngọn lửa kiêu hãnh của họ đang nhảy múa trên tài sản của kẻ thù. Khói đen cuộn lên bầu trời đêm, mang theo mùi của hàng tỷ đồng đang cháy thành tro.

Đây không còn là một cuộc trả thù cá nhân. Đây là một lời tuyên chiến.

Lâm nhìn ngọn lửa, khuôn mặt anh vô cảm, nhưng trong đôi mắt lại phản chiếu cả một biển lửa hừng hực. Anh biết, kể từ đêm nay, cuộc chơi đã hoàn toàn thay đổi. Lão Cáo sẽ không còn xem anh là một cái gai nhỏ. Lão sẽ dốc toàn lực để nghiền nát anh. Cuộc chiến sinh tử thật sự, bây giờ mới bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!