Sự Trả Thù Của Đóa Hồng Gai

Chương 10: Sân Khấu Trong Rừng Thẳm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Hội Săn Hoàng Gia được tổ chức tại khu rừng phía Tây kinh thành, một khu vực rộng lớn được hoàng gia bảo tồn qua nhiều thế hệ. Không khí ở đây náo nhiệt và đầy hứng khởi. Cờ hiệu của các gia tộc lớn tung bay phấp phới trên những căn lều lộng lẫy. Tiếng ngựa hí, tiếng chó săn sủa vang và tiếng tù và bằng sừng vang lên rộn rã, báo hiệu một ngày đi săn đầy kịch tính.

Khi cỗ xe của gia tộc Valois tiến vào, mọi sự chú ý một lần nữa lại đổ dồn về phía họ. Nhưng lần này, người ta không chỉ tò mò, mà còn thật sự kinh ngạc. Avelina bước xuống, không phải trong một bộ váy đi săn cách điệu, diêm dúa như các tiểu thư khác. Nàng vận một bộ trang phục cưỡi ngựa được đặt may riêng, vừa vặn và tinh tế. Chiếc áo khoác màu xanh rêu sẫm, màu của gia tộc Valois, được cắt may gọn gàng, bên trong là chiếc áo sơ mi lụa trắng và quần ống túm bằng da mềm. Mái tóc đen của nàng được tết gọn gàng, và bên hông nàng không phải là một chiếc quạt lụa, mà là một bao đựng tên và cây cung gỗ được chế tác tinh xảo.

Nàng trông giống một nữ thợ săn thực thụ hơn là một tiểu thư đi dạo. Vẻ đẹp của nàng không còn mềm mại, mà trở nên sắc sảo, mạnh mẽ và đầy sức sống.

Thái tử Kael, đang đứng cùng một nhóm quý tộc, đã không thể rời mắt khỏi nàng. Hình ảnh này hoàn toàn khác biệt với Avelina mà hắn từng biết, cô gái luôn nhăn mặt trước mùi của ngựa và sợ hãi khi thấy máu. Sự tương phản mạnh mẽ này không chỉ khiến hắn ngạc nhiên, mà còn khuấy động một cảm giác hứng thú khó tả.

Lilia cũng ở đó, trong đoàn tùy tùng của Hoàng hậu. Nhìn thấy dáng vẻ của Avelina, trái tim cô ta khẽ thắt lại. Cô ta biết, Avelina đang cố tình xây dựng một hình ảnh hoàn toàn đối lập với mình. Nếu Avelina là ngọn lửa thì Lilia phải là dòng nước. Nếu Avelina là gươm đao thì Lilia phải là hoa lá. Cô ta quyết định sẽ diễn vai diễn của mình đến cùng.

Khi tiếng tù và chính thức vang lên, đoàn đi săn hùng hậu tiến vào rừng. Avelina điều khiển con chiến mã của mình một cách điêu luyện, tư thế thẳng thắn và tự tin, không hề thua kém bất kỳ kỵ sĩ nào. Nàng không cố gắng dẫn đầu, mà chỉ lẳng lặng quan sát, đôi mắt sắc bén như chim ưng quét qua từng lùm cây, từng bóng râm.

Một lúc sau, một con hươu sao to lớn đột nhiên nhảy vọt ra từ một bụi cây, chạy vụt qua trước đoàn săn. Vẻ đẹp và sự nhanh nhẹn của nó khiến nhiều người phải trầm trồ. Một vài công tử quý tộc trẻ tuổi vội vàng giương cung, nhưng những mũi tên của họ hoặc là bay chệch mục tiêu, hoặc là cắm vào không khí phía sau con hươu.

Trong khi mọi người còn đang tiếc nuối, một âm thanh "vút" sắc lẻm vang lên. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Avelina. Nàng đã giương cung từ lúc nào không hay. Mũi tên của nàng bay đi với một quỹ đạo hoàn hảo, không nhắm vào tim hay đầu con hươu. Nó cắm phập vào bắp chân sau của con vật.

Con hươu bị trúng tên, loạng choạng rồi ngã khuỵu xuống, nhưng không chết. Nó vẫn còn sống.

Hành động này khiến tất cả mọi người phải sững sờ. Bắn trúng một mục tiêu di động đã khó, bắn trúng chính xác vào một vị trí không gây chết người còn khó hơn vạn lần. Nó không chỉ thể hiện kỹ năng bắn cung siêu việt, mà còn cho thấy một sự tự chủ và một lòng kiêu hãnh đáng kinh ngạc. Nàng không cần phải giết để chứng tỏ tài năng của mình.

Bá tước Frederick nở một nụ cười đầy tự hào. Thái tử Kael nhìn nàng với một ánh mắt hoàn toàn mới, một sự pha trộn giữa ngưỡng mộ và kinh ngạc. Avelina chỉ bình thản hạ cung xuống, ra hiệu cho thợ săn của hoàng gia đến xử lý con hươu bị thương, rồi tiếp tục thúc ngựa đi, như thể nàng vừa làm một việc không đáng để bận tâm.

Trong khi đó, Lilia cũng bắt đầu hành động. Cô ta cố tình đi lạc vào một khu vực vắng vẻ hơn, nơi cô ta biết Kael thỉnh thoảng sẽ đi qua. Cô ta nhìn thấy một chú chim non bị rơi khỏi tổ, đang nằm run rẩy trên mặt đất. Đây chính là cơ hội.

Nhưng khi Lilia còn chưa kịp diễn màn kịch "trái tim nhân hậu" của mình, Avelina đã tách khỏi đoàn săn chính, một mình một ngựa tiến vào khu rừng thưa. Nàng không đi săn một cách ngẫu nhiên. Nàng đang đi theo một con đường đã được vạch sẵn trong ký ức của kiếp trước. Con đường dẫn đến nơi Lilia sẽ có cuộc gặp gỡ "định mệnh" với Kael.

Avelina xuống ngựa, buộc dây cương vào một gốc cây, rồi lặng lẽ bước vào một khoảng rừng trống ngập nắng. Nàng rút một mũi tên, nhưng không giương cung. Nàng chỉ đứng đó, im lặng và kiên nhẫn, tựa người vào một thân cây cổ thụ. Chiếc áo choàng màu xanh rêu giúp nàng gần như hòa lẫn vào khung cảnh.

Nàng có thể nghe thấy tiếng chim hót, tiếng gió xào xạc qua lá cây. Và nàng cũng có thể cảm nhận được, có những người khác đang tiến đến gần.

Nàng không còn là con mồi bị động trong cuộc đi săn của định mệnh nữa.

Giờ đây, nàng là người giăng bẫy. Nàng là thợ săn, và cả khu rừng này chính là sân khấu của nàng. Nàng đang chờ đợi. Chờ đợi con mồi của mình tự bước vào tầm ngắm.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!