Sự Trả Thù Của Đóa Hồng Gai

Chương 11: Bẫy Của Thợ Săn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Khu rừng yên tĩnh đến lạ thường. Ánh nắng xuyên qua tán lá cây, tạo thành những đốm sáng nhảy múa trên thảm cỏ xanh mướt. Avelina đứng im, lưng tựa vào một gốc sồi cổ thụ, hơi thở đều đặn và chậm rãi. Nàng gần như hòa làm một với khu rừng, một bóng ma màu xanh rêu kiên nhẫn chờ đợi. Viên Đá Hoàng Hôn giấu dưới lớp áo tỏa ra một cảm giác mát lạnh, giúp tâm trí nàng trở nên sắc bén và trong suốt như một mặt hồ không gợn sóng.

Nàng không phải chờ đợi lâu.

Từ trong bụi rậm, một bóng người nhỏ nhắn bước ra. Là Lilia. Cô ta di chuyển một cách cẩn trọng, đôi mắt liên tục nhìn quanh như để chắc chắn rằng không có ai. Sau khi xác nhận khu vực an toàn, cô ta cúi xuống và nhẹ nhàng nhặt lên một thứ gì đó từ đám cỏ.

Đó là một con thỏ con, bộ lông trắng muốt điểm vài đốm nâu. Nhìn kỹ hơn, Avelina có thể thấy chân sau của nó có vẻ bị khập khiễng. Một vết thương quá đúng lúc, quá hoàn hảo. Avelina gần như chắc chắn rằng vết thương đó không phải là một tai nạn tự nhiên.

Lilia bắt đầu màn trình diễn của mình. Cô ta ôm con thỏ vào lòng, vuốt ve bộ lông của nó, miệng thì thầm những lời an ủi ngọt ngào. Khuôn mặt cô ta toát lên một vẻ nhân từ và thánh thiện, một vẻ đẹp mong manh khiến bất cứ người đàn ông nào cũng phải động lòng trắc ẩn. Cô ta đã chọn được sân khấu, chuẩn bị xong đạo cụ. Giờ chỉ còn chờ khán giả quan trọng nhất xuất hiện.

Và khán giả đó đã không phụ lòng cô ta. Tiếng vó ngựa vang lên từ xa, ngày một rõ hơn. Thái tử Kael, một mình một ngựa, đang tiến vào khoảng rừng trống. Hắn có vẻ đang đi dạo một cách vu vơ, nhưng Avelina biết, Lilia đã dùng năng lực của mình để âm thầm "gọi mời", gieo vào tâm trí hắn ý nghĩ rằng đi về hướng này sẽ có một điều gì đó thú vị.

Kael nhìn thấy Lilia. Ánh mắt hắn lập tức dịu lại. Một cô gái xinh đẹp, một con vật bị thương. Khung cảnh hoàn hảo để khơi dậy bản năng anh hùng và che chở của một đấng quân vương. Hắn xuống ngựa, định bước tới.

Nhưng đúng lúc đó, Avelina hành động.

Nàng không lao ra. Nàng chỉ đơn giản là bước ra từ sau gốc cây, chậm rãi và duyên dáng. Sự xuất hiện của nàng không gây ra tiếng động, nhưng lại có một sức nặng vô hình khiến cả Kael và Lilia phải giật mình quay lại.

Kael sững sờ. Nàng làm gì ở đây?

Lilia thì hoảng hốt. Màn kịch của cô ta còn chưa bắt đầu đã bị cắt ngang.

Avelina hoàn toàn phớt lờ Thái tử. Ánh mắt lạnh như băng của nàng chỉ tập trung vào Lilia và con thỏ trong tay cô ta.

"Thật là một trái tim nhân hậu," Avelina cất tiếng, giọng nói trong trẻo và du dương như tiếng chuông gió, nhưng lại khiến người nghe cảm thấy một sự lạnh lẽo chạy dọc sống lưng. "Cô đang cố gắng cứu nó sao, cô hầu gái?"

Hai từ "cô hầu gái" được nhấn mạnh một cách cố ý, như một lời nhắc nhở về thân phận, kéo Lilia từ vai diễn "thiên thần" trở về với thực tại phũ phàng.

Lilia, bị tấn công bất ngờ, có chút bối rối. "Dạ... thưa Nữ Bá tước... nó... nó bị thương ạ. Thần chỉ muốn giúp nó."

Avelina chậm rãi bước tới gần, mỗi bước đi của nàng đều toát lên một uy áp vô hình. Nàng dừng lại trước mặt Lilia, cúi xuống nhìn con thỏ. Đôi mắt nàng, nhờ Thiên Phú Minh Mẫn, không chỉ nhìn thấy một con vật đáng thương. Nàng có thể "cảm nhận" được sự sợ hãi tột độ của nó.

"Cái chân bị trật. Và có vẻ nó rất sợ hãi." Avelina nói, giọng vẫn đều đều. Rồi nàng ngẩng lên, nhìn thẳng vào đôi mắt đang cố tỏ ra ngây thơ của Lilia. Nàng tập trung ý chí, dồn sức mạnh của Thiên Phú vào ánh nhìn của mình. "Nhưng nỗi sợ của nó... dường như không phải đến từ vết thương, mà là từ người đang ôm nó."

Câu nói đó, dù nhẹ nhàng, lại giống như một tiếng sét đánh thẳng vào tâm trí Lilia. Năng lực của Avelina, không phải là một đòn tấn công ồn ào, mà là một mũi kim vô hình, châm thẳng vào quả bóng dối trá mà Lilia đang cố gắng thổi phồng. Luồng năng lượng mê hoặc mà Lilia đang tỏa ra để trấn an con thỏ và thu hút Kael bị cắt đứt một cách đột ngột.

Con thỏ, đột nhiên thoát khỏi sự khống chế vô hình, cảm nhận được sự hỗn loạn và ác ý trong lòng người đang ôm nó. Nó hoảng sợ, giãy giụa một cách quyết liệt. Lilia không kịp phản ứng, con thỏ đã nhảy phóc ra khỏi tay cô ta, biến mất vào trong bụi rậm.

Màn kịch kết thúc. Đạo cụ đã biến mất. Sân khấu trở nên trống rỗng. Lilia đứng đó với đôi tay chơi vơi, khuôn mặt xinh đẹp giờ đây trông thật lố bịch và tội lỗi.

Thái tử Kael đã chứng kiến toàn bộ sự việc. Hắn không hiểu những lời Avelina nói có ý nghĩa sâu xa gì, nhưng hành động của con thỏ thì không thể chối cãi. Nó đã chạy trốn khỏi "ân nhân" của mình. Lời nói của Avelina đột nhiên có một sức nặng khác thường. Hạt giống nghi ngờ mà nàng đã gieo trong hắn nay lại mọc thêm một chiếc rễ mới. Hắn nhìn Lilia, rồi lại nhìn Avelina, và lần đầu tiên, hắn cảm thấy có điều gì đó không ổn với cô gái đáng thương này.

Avelina không cho họ thời gian để định thần lại. Nàng đã đạt được mục đích. Nàng quay sang Kael, người vẫn đang đứng ngây ra đó.

"Cuộc đi săn có vẻ đã có những diễn biến thú vị hơn là chỉ đuổi theo mấy con thú, thưa Điện hạ." Giọng nàng có một chút mỉa mai không hề che giấu.

Nàng khẽ nhếch môi, một nụ cười mà Kael không thể đoán được ý nghĩa. "Thần nghĩ thần sẽ đi tìm một mục tiêu khác xứng tầm hơn."

Không đợi Kael trả lời, Avelina quay người, bước đi một cách dứt khoát và kiêu hãnh về phía con ngựa của mình. Nàng nhảy lên yên, dáng vẻ điêu luyện và mạnh mẽ, rồi thúc ngựa khuất sâu vào trong rừng, để lại phía sau một khoảng không gian đầy sự im lặng, ngượng ngùng và nghi kỵ.

Kael đứng đó, nhìn theo bóng lưng của Avelina cho đến khi nàng biến mất. Rồi hắn quay lại nhìn Lilia. Khuôn mặt cô ta giờ đây đã đẫm nước mắt, nhưng lần này, hắn không còn cảm thấy sự thương cảm mãnh liệt như trước nữa. Thay vào đó là một sự khó chịu và một câu hỏi lớn trong đầu.

Cái bẫy của người thợ săn đã sập xuống một cách hoàn hảo. Con mồi không bị thương, nhưng nó đã bị đánh dấu. Và người đi săn khác, kẻ cũng đang rình rập con mồi đó, giờ đây đã biết rằng, khu rừng này không chỉ có một tay thợ săn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!