Cơn địa chấn từ vụ bê bối của Hội buôn Thuyền Buồm Đỏ lan khắp kinh thành. Hình ảnh Nữ Bá tước Avelina không chỉ được minh oan mà còn trở nên cao cả hơn bao giờ hết – một nạn nhân của sự cạnh tranh bẩn thỉu, một người đã hành động quyết đoán để vạch trần sự thật. Ngược lại, phe cánh ủng hộ Công chúa Thea, dù không trực tiếp liên quan, cũng bị một phen lao đao vì "chọn nhầm đồng minh".
Tại đại sứ quán Eldoria, Công chúa Thea không hề tỏ ra giận dữ. Nàng ngồi trong thư phòng, tay xoay nhẹ ly rượu vang đỏ, ánh mắt ánh lên sự thán phục đầy cảnh giác.
"Một nước cờ quá xuất sắc," Thea nói với vị tể tướng của mình. "Cô ta không chỉ dập tắt tin đồn, mà còn biến nó thành một mũi giáo, đâm thẳng vào đối thủ thương mại và gián tiếp làm suy yếu phe ủng hộ chúng ta. Cô ta đã biến một cuộc khủng hoảng thành một cơ hội bằng vàng."
Vị tể tướng già lo lắng: "Thưa công chúa, việc này sẽ ảnh hưởng đến sự ủng hộ của giới quý tộc đối với người."
Thea khẽ mỉm cười, một nụ cười của một con sư tử cái. "Vậy thì chúng ta phải lấy lại nó. Ta không thể để người khác nghĩ rằng những kẻ ủng hộ ta là một lũ tiểu nhân. Chuẩn bị một thông cáo. Ta sẽ công khai lên án hành động của Hội buôn Thuyền Buồm Đỏ. Đồng thời, tuyên bố sẽ dùng một phần tài sản cá nhân để bồi thường cho những thương nhân bị thiệt hại trong vụ hỏa hoạn."
Đó là một nước đi thông minh và quyết đoán. Bằng cách này, Thea không chỉ tự mình thoát ra khỏi vụ bê bối, mà còn xây dựng được hình ảnh một nhà lãnh đạo có đạo đức, chính trực và hào phóng. Nàng đã biến bất lợi của mình thành một cơ hội để tỏa sáng. Cuộc đấu trí giữa hai người phụ nữ quyền lực nhất kinh thành lúc này đã được nâng lên một tầm cao mới.
Trong khi đó, ở nơi dơ bẩn nhất của hoàng cung, Lilia nghiến răng khi nghe tin tức. Kế hoạch của cô ta đã hoàn toàn phản tác dụng. Nó không chỉ không hại được Avelina, mà còn phá hủy một trong những phe phái có thể chống lại Avelina, đồng thời khiến cho việc tiếp cận các quý tộc khác của cô ta trở nên khó khăn hơn. Cô ta đã trở thành một quân cờ bị loại khỏi bàn cờ chính.
Lilia nhận ra, những âm mưu chính trị phức tạp này không phải là sở trường của cô ta khi đối đầu với một Avelina đã biết trước tương lai. Avelina giống như một con quái vật có thể nhìn thấu mọi suy nghĩ của cô ta. Cô ta cần một loại sức mạnh khác, một thứ sức mạnh tuyệt đối, nguyên thủy, thứ mà mưu kế không thể chống lại được.
Và cô ta nhớ lại một truyền thuyết đã nghe được trong vòng lặp trước, một câu chuyện mà cô ta từng cho là hoang đường. Truyền thuyết về "Nước Mắt Của Mặt Trăng" – những viên tinh thể được cho là kết tinh từ ánh trăng thuần khiết nhất, ẩn giấu sâu trong những hầm mộ bị lãng quên bên dưới nền móng của hoàng cung. Tương truyền, những viên tinh thể này có khả năng khuếch đại bất kỳ loại "Thiên Phú" nào lên gấp nhiều lần.
Tìm kiếm nó sẽ vô cùng nguy hiểm. Nhưng Lilia không còn lựa chọn nào khác. Con đường trở thành Hoàng hậu bằng mưu kế đã bị chặn đứng. Giờ đây, cô ta sẽ đi theo con đường của ma thuật hắc ám.
Tất cả những diễn biến đó đều được Thái tử Kael thu vào tầm mắt. Hắn ngồi trong thư phòng, nhưng tâm trí không còn đặt ở những bản báo cáo nữa. Hắn đã thấy tất cả: sự lừa dối của Lilia, sự mạnh mẽ của Avelina trong vụ hỏa hoạn, sự xảo quyệt của nàng trong việc lật ngược thế cờ, và cả sự ứng biến chính trị thông minh của Công chúa Thea.
Hắn không còn là chàng hoàng tử ngây thơ bị cảm xúc chi phối nữa. Những sự kiện liên tiếp đã buộc hắn phải trưởng thành. Hắn nhận ra mình đang đứng giữa một cuộc chiến của những người phụ nữ phi thường, và hắn đã từng là con rối trong tay một người, và đang có nguy cơ trở thành một chiến lợi phẩm trong cuộc chiến của hai người còn lại.
Hắn đã hiểu. Avelina không thay đổi vì hờn dỗi. Nàng thay đổi vì nàng đã nhìn thấy trước những nguy hiểm mà hắn không thấy. Sự lạnh lùng của nàng không phải là sự ghét bỏ, mà là một tấm khiên để tự vệ. Hắn đã trách lầm nàng. Hắn đã là một kẻ ngu ngốc.
Kael đưa ra một quyết định. Hắn yêu cầu một cuộc gặp riêng với Avelina, không phải tại cung điện hay dinh thự Valois, mà là tại một thủy tạ hoàng gia nằm giữa hồ sen, một nơi yên tĩnh và trung lập.
Khi Avelina đến, nàng thấy Kael đã đứng đợi, không có cận vệ hay người hầu. Hắn mặc thường phục, trông có vẻ mệt mỏi nhưng ánh mắt lại vô cùng nghiêm túc.
"Avelina," Kael cất tiếng, giọng nói không còn sự gượng gạo hay tức giận, chỉ có một sự thẳng thắn chân thành. "Ta... đã là một kẻ ngốc."
Đó là một lời thú nhận mà Avelina chưa bao giờ nghĩ mình sẽ nghe được.
"Ta đã mù quáng," hắn nói tiếp. "Ta đã không nhìn thấy những gì đang diễn ra ngay trước mắt mình. Ta đã để cảm xúc nhất thời che mờ lý trí và đã làm nàng thất vọng. Ta xin lỗi."
Avelina im lặng. Lời xin lỗi này, dù muộn màng, nhưng lại có vẻ thật lòng.
Kael nhìn thẳng vào mắt nàng. "Tất cả những chuyện này... đội vệ binh, thương hội, những nước cờ chính trị... Ta không hỏi tại sao nàng làm vậy nữa. Bây giờ ta chỉ muốn hỏi một điều: Avelina, nàng thật sự muốn gì? Đâu là mục tiêu cuối cùng của nàng?"
Đây là một câu hỏi trực diện, không hề vòng vo. Avelina nhìn sâu vào mắt Kael, cố gắng tìm kiếm sự giả dối, nhưng không thấy. Nàng quyết định sẽ trả lời một phần sự thật.
"Thần muốn sự an toàn," nàng đáp, giọng nói bình thản. "An toàn cho gia tộc của thần, và an toàn cho chính bản thân thần. Thần muốn một tương lai mà số phận của mình nằm trong tay mình, không phải là một món đồ trang sức được định đoạt bởi ý muốn của một vị hoàng tử hay bị hủy hoại bởi âm mưu của kẻ thù. Thần muốn có đủ sức mạnh để bảo vệ những gì thần yêu quý."
Câu trả lời của nàng không có một chút tình cảm lãng mạn nào, nhưng lại chứa đựng một sự mạnh mẽ và khao khát tự do mãnh liệt. Kael lắng nghe, và hắn hoàn toàn thấu hiểu. Hắn không thể cho nàng sự an toàn đó. Chính hắn đã từng là mối nguy hiểm lớn nhất của nàng.
Sau một hồi im lặng, Kael đưa ra một quyết định đã thay đổi toàn bộ ván cờ.
"Hôn ước của chúng ta," hắn nói, giọng nói đầy kiên định. "Ta sẽ không phải là người phá vỡ nó. Áp lực từ Hội đồng về việc liên hôn với Công chúa Thea là rất lớn, nhưng quyết định liệu hôn ước này sẽ tiếp tục hay kết thúc... ta sẽ để toàn quyền cho nàng định đoạt. Nàng đã giành được cái quyền đó. Bất kể lựa chọn của nàng là gì, ta sẽ công khai ủng hộ trước triều đình và Bệ hạ."
Hắn đã trao lại quyền kiểm soát cho nàng. Hắn không còn cố gắng sở hữu nàng nữa. Hắn thừa nhận nàng là một người chơi ngang hàng, thậm chí còn trên cơ hắn.
Avelina thật sự bất ngờ. Nàng đã chuẩn bị cho mọi kịch bản, mọi cuộc chiến chính trị để có thể thoát khỏi hôn ước này, nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ rằng Kael sẽ tự mình dâng quyền quyết định cho nàng. Con đường đến với tự do của nàng đột nhiên trở nên thênh thang. Nhưng nước cờ bất ngờ này của Kael cũng khiến mọi thứ trở nên phức tạp hơn. Hắn đã không còn là kẻ thù một chiều mà nàng từng biết.
Nàng nhìn Kael, lần đầu tiên sau khi trọng sinh, nàng không còn nhìn thấy kẻ đã giết mình, mà thấy một vị hoàng tử đang phải vật lộn với những sai lầm và trách nhiệm của bản thân, một người đàn ông đang cố gắng tìm lại con đường đúng đắn.
Và bây giờ, nàng phải quyết định, sẽ làm gì với sự tự do và quyền lực mà hắn vừa trao cho.