Sự Trả Thù Của Đóa Hồng Gai

Chương 23: Lời Thoái Ước Vương Giả


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Gần một tháng trôi qua, kinh thành vừa trải qua những cơn sóng ngầm của các vụ bê bối, vừa náo nhiệt chuẩn bị cho một sự kiện trọng đại: Lễ mừng sinh nhật lần thứ sáu mươi của Đức Vua. Đây là dịp lễ lớn nhất trong năm, quy tụ toàn bộ giới quý tộc, các sứ thần và là cơ hội hoàn hảo để phô trương quyền lực hoặc thực hiện những nước cờ chính trị quan trọng. Avelina biết rằng, không có sân khấu nào hoàn hảo hơn nơi này để nàng chính thức hạ màn cho vở kịch hôn ước của mình.

Trong thời gian đó, bản hiệp ước thương mại giữa Eldoria và Thương hội Phượng Hoàng đã được các luật sư của hai bên soạn thảo một cách bí mật và kỹ lưỡng. Công chúa Thea, với quyền lực của một nhiếp chính không chính thức, đã đảm bảo mọi điều khoản đều có lợi cho Avelina như đã hứa. Chỉ với một chữ ký, một đế chế kinh tế đã được hình thành trên giấy, chỉ chờ đợi thời khắc để chính thức vận hành.

Biết được kế hoạch của con gái, Bá tước Frederick ban đầu có chút do dự. Từ bỏ ngôi vị Hoàng hậu tương lai là một quyết định điên rồ trong mắt bất kỳ quý tộc nào. Nhưng khi Avelina phân tích cho ông thấy những lợi ích về chính trị, sự ngưỡng mộ của dân chúng và quan trọng nhất là một nền tảng kinh tế độc lập, vững chắc cho gia tộc Valois, ông đã hoàn toàn bị thuyết phục. Ông nhìn con gái mình, không còn là một đứa trẻ bốc đồng, mà là một nhà lãnh đạo với tầm nhìn vượt xa cả ông.


Trong khi cả kinh thành đang chuẩn bị cho yến tiệc, Lilia lại tìm kiếm con đường của riêng mình trong bóng tối. Ban ngày, cô ta vẫn là một nữ hầu cần mẫn ở khu giặt là. Nhưng ban đêm, cô ta như một bóng ma, lén lút lẻn vào những khu vực bị lãng quên của hoàng cung.

Dựa vào những ký ức rời rạc từ kiếp trước, cô ta tìm đến khu hầm mộ cổ bên dưới thư viện. Nơi đây lạnh lẽo, tối tăm và đầy mùi ẩm mốc. Sau nhiều đêm tìm kiếm, cuối cùng cô ta cũng tìm thấy thứ mình cần: một hình khắc nhỏ trên một bức tường đá, một biểu tượng mặt trăng khuyết bị che lấp bởi mạng nhện. Theo truyền thuyết, đó là cánh cửa dẫn đến những tầng hầm sâu hơn, nơi cất giữ những bí mật của các pháp sư cổ đại. Cô ta chưa thể mở nó ra, nhưng việc tìm thấy nó đã thắp lên trong mắt cô ta một ngọn lửa hy vọng điên cuồng. Cả thế giới trên mặt đất có thể đang quay lưng lại với cô ta, nhưng sức mạnh ma thuật nguyên thủy sẽ là thứ không bao giờ phản bội.


Đêm yến tiệc mừng thọ Đức Vua, cả hoàng cung được thắp sáng rực rỡ. Đại sảnh chính chật cứng giới quý tộc trong những bộ lễ phục xa hoa nhất.

Avelina xuất hiện cùng cha mình, nàng mặc một chiếc váy dài màu trắng ngà, đơn giản nhưng vô cùng thanh lịch và trang nhã. Nàng không cố gắng nổi bật, nhưng sự điềm tĩnh và khí chất cao quý của nàng lại tự nhiên thu hút mọi ánh nhìn.

Công chúa Thea, ngược lại, rực rỡ như một mặt trời, trong bộ váy đỏ thẫm được thêu chỉ vàng. Nàng ngồi cạnh Kael, và ai cũng có thể thấy họ trông xứng đôi như thế nào, một cặp đôi của quyền lực và tham vọng.

Sau những nghi thức chúc tụng và các màn trình diễn ca múa, vào lúc bữa tiệc đang ở cao trào, Avelina từ tốn bước ra giữa sảnh, xin phép Đức Vua cho mình được nói vài lời. Cả đại sảnh lập tức im phăng phắc. Mọi người đều biết, khoảnh khắc quan trọng nhất của đêm nay đã đến.

Avelina cúi đầu chào Đức Vua, rồi quay lại đối mặt với toàn thể triều đình. Giọng nói của nàng trong trẻo, vững vàng, vang vọng đến từng góc của đại sảnh.

"Tâu Bệ hạ, thưa toàn thể các quý vị," nàng bắt đầu. "Hôn ước của thần và Thái tử điện hạ, vốn là một niềm vinh dự và hạnh phúc lớn lao mà tiên đế đã ban cho gia tộc Valois. Thần luôn trân trọng và khắc ghi ân điển này."

Nàng dừng lại một chút, ánh mắt lướt qua Kael, rồi đến Thea. "Nhưng vinh dự cá nhân không thể nào sánh bằng sự an nguy và thịnh vượng của cả một vương quốc."

"Vương quốc của chúng ta đang đứng trước một cơ hội lịch sử để xây dựng một nền hòa bình bền vững với vương quốc Eldoria hùng mạnh. Và cầu nối cho nền hòa bình đó, không ai xứng đáng hơn Công chúa Thea, một người tài sắc vẹn toàn, một viên ngọc quý của hoàng gia Eldoria."

Nàng quay về phía Đức Vua và quỳ xuống. "Vì lẽ đó, hôm nay, trước sự chứng giám của Bệ hạ và toàn thể triều đình, thần, Avelina de Valois, xin tự nguyện từ bỏ hôn ước với Thái tử Kael."

Một tiếng xì xào kinh ngạc lan khắp đại sảnh.

"Thần làm điều này không phải vì tình cảm đã phai nhạt," nàng nói tiếp, giọng nói đầy cảm xúc nhưng không hề bi lụy, "mà vì tình yêu của thần dành cho vương quốc này còn lớn hơn. Thần xin được lùi lại một bước, để hạnh phúc lớn hơn của toàn dân tộc được tiến lên. Thần xin chân thành chúc phúc cho Thái tử điện hạ và Công chúa Thea. Mong rằng sự kết hợp của hai người sẽ mang lại một kỷ nguyên hòa bình và vững mạnh cho tất cả chúng ta."

Bài phát biểu của nàng là một kiệt tác. Nó biến một hành động từ bỏ thành một sự hy sinh cao cả. Nàng không phải là người bị ruồng bỏ, nàng là người chủ động trao đi cơ hội vì đại cục. Nàng đã giành lấy vầng hào quang của một vị thánh nữ.

Cả triều đình sững sờ, rồi sau đó là những tiếng thì thầm đầy ngưỡng mộ. Đức Vua đứng dậy, đích thân bước tới đỡ Avelina. "Hỡi ái nữ của Valois," ông nói, giọng đầy cảm động. "Tấm lòng của nhà ngươi thật đáng quý. Nhà ngươi không chỉ là niềm tự hào của gia tộc Valois, mà còn là niềm tự hào của cả vương quốc này. Ta ghi nhận sự hy sinh của nhà ngươi."

Công chúa Thea cũng đóng tròn vai của mình, nàng bước tới, nắm lấy tay Avelina với vẻ mặt kính trọng. "Nữ Bá tước, tấm lòng của cô khiến tôi vô cùng cảm phục."

Chỉ có Kael là người đau đớn nhất. Hắn đứng đó, nhìn người con gái mình từng yêu thương, người mà hắn đã trao cho quyền quyết định, đang dùng chính cái quyền đó để đẩy hắn ra xa một cách công khai và cao thượng nhất. Hắn đã mất nàng, mất một cách toàn diện và không thể cứu vãn. Sự hối hận và một nỗi mất mát sâu sắc xâm chiếm lấy trái tim hắn.

Sau bài phát biểu gây chấn động, Avelina lặng lẽ lui về một góc ban công, để lại sân khấu cho cặp đôi mới của vương quốc. Cha nàng bước tới bên cạnh, ánh mắt ngập tràn niềm tự hào.

"Con đã biến gia tộc chúng ta thành những người hùng trong câu chuyện này, Avelina."

Avelina nhìn xuống sảnh tiệc, nơi mọi người đang chúc tụng Thea và Kael. Nàng không cảm thấy tiếc nuối. Nàng chỉ cảm thấy một sự nhẹ nhõm vô biên.

"Đây mới chỉ là khởi đầu thôi, thưa cha," nàng thì thầm. "Vở kịch của chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu."

Nàng đã chính thức được tự do. Không còn là hôn thê của Thái tử, không còn bị ràng buộc bởi bất kỳ ai. Nàng giờ đây chỉ là Avelina de Valois, một thế lực độc lập, với một đội quân riêng, một đế chế kinh tế sắp thành hình, và một tương lai không giới hạn. Nàng đã tự tay mình giành lấy cây bút để viết nên số phận của chính mình.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!