Sự Trả Thù Của Đóa Hồng Gai

Chương 4: Nước Cờ Trên Bàn Cờ Thương Mại


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Niềm tin tuyệt đối của người cha là chiếc chìa khóa vàng mở ra cánh cửa đầu tiên, nhưng Avelina biết rõ, để xây dựng một đế chế có khả năng chống lại quyền lực hoàng gia, nàng không thể chỉ dựa vào gia tộc. Nàng cần một nền tảng của riêng mình, một nguồn sức mạnh độc lập, và tiền bạc chính là huyết mạch của thứ sức mạnh đó.

Khu phố Thương mại của kinh đô là một thế giới hoàn toàn khác biệt so với khu Quý tộc nơi có dinh thự Valois. Nơi đây không có những khu vườn yên tĩnh hay những tòa nhà trang nghiêm, mà thay vào đó là một sự huyên náo, sôi động không ngừng nghỉ. Không khí tràn ngập mùi của các loại gia vị ngoại quốc, mùi vải vóc mới và cả mùi mồ hôi của những người lao động. Âm thanh của những bánh xe bò kẽo kẹt, tiếng rao hàng, tiếng búa của thợ rèn và những cuộc ngã giá ồn ã hòa quyện vào nhau, tạo thành một bản giao hưởng sống động của sự thịnh vượng.

Trụ sở của Thương hội Phượng Hoàng nằm khuất trong một con hẻm nhỏ, khiêm tốn so với những tòa nhà lộng lẫy của các hội buôn lớn khác. Đó là một tòa nhà ba tầng bằng đá vững chắc, sạch sẽ và ngăn nắp, toát lên vẻ hiệu quả và thực dụng hơn là phô trương. Avelina, trong bộ trang phục đơn giản nhưng may bằng chất liệu cao cấp, khoác một chiếc áo choàng có mũ trùm đầu, chỉ đi cùng với Hannah, người cũng đã cải trang thành một thị nữ bình thường.

Sự xuất hiện của hai người phụ nữ với khí chất khác biệt lập tức thu hút sự chú ý. Tuy nhiên, Avelina đã gửi một lá thư hẹn trước dưới một cái tên giả, nên họ nhanh chóng được một thư ký dẫn lên tầng cao nhất, nơi làm việc của Hội trưởng.

Elias Vance, Hội trưởng của Thương hội Phượng Hoàng, là một người đàn ông khoảng gần bốn mươi tuổi, dáng người tầm thước nhưng rắn rỏi. Gương mặt anh ta không điển trai theo kiểu quý tộc, nhưng lại có những đường nét sắc sảo và một đôi mắt màu nâu sáng, ánh lên sự thông minh và từng trải. Anh ta đã xây dựng nên cơ nghiệp này từ hai bàn tay trắng, và kinh nghiệm sống đã dạy cho anh ta phải luôn cảnh giác, đặc biệt là với giới quý tộc, những người luôn xem thường thương nhân nhưng lại không ngần ngại vắt kiệt họ khi có cơ hội.

Khi Avelina gỡ mũ trùm đầu ra, để lộ khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần và mái tóc đen óng ả, Elias Vance đã không giấu nổi sự kinh ngạc, dù anh ta đã nhanh chóng che đậy nó bằng một vẻ mặt bình thản chuyên nghiệp. Anh ta đã nghe tin đồn về vị hôn thê của Thái tử, Nữ Bá tước Avelina de Valois, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có ngày tiếp đón một nhân vật cao quý như vậy trong văn phòng nhỏ bé của mình.

"Nữ Bá tước Valois," Elias cất tiếng, giọng nói trầm và không hề có sự khúm núm. "Thật là một vinh dự bất ngờ. Không biết ngọn gió nào đã đưa tiểu thư đến với Thương hội Phượng Hoàng nhỏ bé của chúng tôi?"

Avelina ra hiệu cho Hannah đứng đợi ngoài cửa, rồi ung dung ngồi xuống chiếc ghế dành cho khách. Nàng không trả lời câu hỏi của anh ta ngay, mà đảo mắt quan sát căn phòng. Đơn giản, gọn gàng, mọi thứ đều được sắp xếp một cách logic. Người đàn ông này yêu thích sự hiệu quả và ghét sự lãng phí.

"Ông Vance," Avelina cuối cùng cũng lên tiếng, giọng nói trong trẻo nhưng đầy uy lực. "Tôi đến đây không phải với tư cách Nữ Bá tước Valois, mà với tư cách một nhà đầu tư."

Elias khẽ nhướng mày. "Một nhà đầu tư? Tiểu thư, với tất cả sự kính trọng, Thương hội của chúng tôi có quy mô khá khiêm tốn. Có lẽ người sẽ tìm thấy nhiều cơ hội béo bở hơn ở các ngân hàng lớn hoặc các hội buôn lâu đời khác." Anh ta đang lịch sự từ chối. Anh ta không muốn dính dáng đến những trò tiêu khiển của một tiểu thư quý tộc.

Avelina mỉm cười, một nụ cười bí ẩn. "Tôi không tìm kiếm cơ hội béo bở. Tôi tìm kiếm tiềm năng. Và tôi thấy ở Thương hội Phượng Hoàng một tiềm năng khổng lồ mà chính ông, có lẽ, cũng chưa nhận ra hết."

Nàng nhoài người về phía trước một chút, hạ giọng. "Hãy nói về tuyến đường biển phía Nam, tuyến đường đến quần đảo Gia Vị. Hiện tại, nó đang bị độc chiếm bởi Hội buôn Thuyền Buồm Đỏ, và họ áp mức thuế cắt cổ cho bất kỳ ai muốn thông thương. Đúng chứ?"

Elias gật đầu, sự cảnh giác trong mắt anh ta tăng lên. Đây là kiến thức phổ thông trong giới buôn bán.

"Nhưng," Avelina nói tiếp, "sẽ ra sao nếu tôi nói cho ông biết, trong vòng sáu tháng nữa, Hải quân Hoàng gia sẽ tiến hành một cuộc càn quét hải tặc quy mô lớn ở vùng biển San Hô Đen?"

Mắt Elias khẽ co lại. Vùng biển San Hô Đen là một vùng biển nguy hiểm, là con đường ngắn nhất để đến quần đảo Gia Vị nhưng không ai dám đi qua vì nạn hải tặc.

"Cuộc càn quét này sẽ thành công rực rỡ," Avelina khẳng định chắc nịch. "Và sau đó, một tuyến đường hàng hải mới, an toàn và ngắn hơn rất nhiều, sẽ được thiết lập. Hội buôn Thuyền Buồm Đỏ sẽ mất đi vị thế độc quyền của mình. Giá gia vị sẽ thay đổi. Kẻ nào nắm bắt được cơ hội này đầu tiên, kẻ đó sẽ là người chiến thắng."

Elias Vance nhìn chằm chằm vào Avelina, sự bình thản chuyên nghiệp của anh ta bắt đầu rạn nứt. Đây không phải là tin đồn. Đây là thông tin chiến lược cấp cao. Làm thế nào một nữ bá tước lại có thể biết được kế hoạch của Hải quân Hoàng gia, một kế hoạch mà ngay cả anh ta, với mạng lưới thông tin của mình, cũng chưa từng nghe nói tới?

"Tiểu thư..." anh ta lắp bắp, "làm sao người..."

"Ông không cần biết làm sao tôi biết," Avelina ngắt lời, giọng nói lạnh lùng. "Ông chỉ cần biết rằng, tôi không chỉ mang đến tiền. Tôi mang đến thông tin. Tôi đề nghị một mối quan hệ đối tác, không phải một sự đầu tư đơn thuần. Tôi cung cấp vốn và những định hướng chiến lược. Ông, với kinh nghiệm và mạng lưới của mình, sẽ là người thực thi. Lợi nhuận chúng ta chia sòng phẳng."

Nàng ngả người lại vào ghế, khoanh tay lại, dáng vẻ đầy tự tin. "Đây là lời đề nghị của tôi, ông Vance. Ông có một tuần để suy nghĩ. Nhưng nên nhớ, cơ hội, cũng giống như thời gian, không chờ đợi ai cả."

Nói rồi, nàng đứng dậy, đội lại mũ trùm đầu và bước ra khỏi cửa, để lại Elias Vance ngồi chết lặng trong văn phòng của mình. Anh ta cảm giác như mình vừa trải qua một cơn bão. Người phụ nữ đó... nàng không phải là một tiểu thư quý tộc bình thường. Nàng là một con phượng hoàng lửa ẩn mình dưới vẻ ngoài của một con chim hoàng yến. Và anh ta biết, dù có rủi ro đến đâu, anh ta cũng không thể bỏ qua lời đề nghị này. Một liên minh với nàng có thể đưa Thương hội Phượng Hoàng lên một tầm cao mà anh ta chưa bao giờ dám mơ tới.


Trong khi Avelina đang gieo những con sóng đầu tiên trên thương trường, thì tại Đông cung, Thái tử Kael cũng đang nhận được những thông tin khiến hắn phải đau đầu.

"Bẩm Điện hạ," viên cận vệ thân tín của hắn, Sir Gideon, báo cáo, "theo như điều tra, Nữ Bá tước Avelina gần đây có những hành động rất lạ. Nàng dành phần lớn thời gian trong thư viện, đọc các tài liệu về quân sự và tài chính. Đặc biệt, ngay sau khi Đại úy Marcus từ biên giới phía Bắc trở về, Lão Bá tước đã bí mật tăng cường phòng thủ cho Lãnh địa Gió Hú."

Kael nhíu mày. "Biên giới phía Bắc? Chẳng phải nơi đó vẫn luôn yên bình sao?"

"Dạ, đó chính là điều kỳ lạ. Thần cũng nghe được một tin đồn chưa kiểm chứng rằng Đại úy Marcus trở về là nhờ một 'lời cảnh báo' nào đó. Và ngay sau đó," Gideon tiếp tục, "tiểu thư Avelina đã có một cuộc gặp bí mật với Elias Vance, Hội trưởng của Thương hội Phượng Hoàng."

Những mảnh thông tin rời rạc hiện lên trong đầu Kael, nhưng hắn không thể nào ghép chúng lại thành một bức tranh hoàn chỉnh. Một nữ bá tước đột nhiên quan tâm đến quân sự. Một lời cảnh báo bí ẩn. Một cuộc gặp với một thương nhân tầm thường. Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Nàng đang làm gì? Hay đây là một kế hoạch lớn của cả gia tộc Valois, và Avelina chỉ là một con cờ trong đó?

Ý nghĩ Avelina bị cha mình lợi dụng khiến Kael cảm thấy một sự khó chịu không tên. Hắn không thích điều đó. Dù nàng có lạnh nhạt với hắn, hắn vẫn xem nàng là người của mình. Hắn không muốn nàng bị cuốn vào những âm mưu chính trị dơ bẩn.

"Tiếp tục theo dõi," Kael ra lệnh. "Ta muốn biết mọi hành động của nàng, mọi người nàng gặp."

"Thưa Điện hạ," Gideon ngập ngừng, "có lẽ... có lẽ tiểu thư chỉ đang cố gắng thu hút sự chú ý của người sau cuộc cãi vã trong vườn hồng?"

Kael im lặng. Hắn cũng đã từng nghĩ đến khả năng đó. Nhưng trực giác của hắn lại mách bảo rằng sự việc phức tạp hơn nhiều. Sự thay đổi trong ánh mắt của Avelina ngày hôm đó, nó không phải là sự hờn dỗi. Nó là một vực thẳm.

Không, hắn không thể ngồi yên và đoán mò được nữa. Hắn cần phải gặp nàng, phải trực tiếp đối mặt với nàng một lần nữa. Nhưng lần này, hắn sẽ không đến với tư cách một người tình bị ruồng bỏ. Hắn sẽ đến với tư cách một Thái tử.


Vài ngày sau, một cỗ xe ngựa sang trọng của hoàng gia đã dừng trước cổng dinh thự Valois, mang theo một thiệp mời được trang trí công phu.

Hannah cầm chiếc thiệp mời trên tay, gương mặt tái đi vì lo lắng khi đọc nội dung bên trong. "Tiểu thư... Hoàng hậu điện hạ sẽ tổ chức một bữa tiệc hoàng gia vào cuối tuần để mừng chiến công bảo vệ biên giới phía Bắc. Hoàng hậu... chỉ đích danh mời người tham dự."

Avelina nhận lấy tấm thiệp mời từ tay Hannah. Tấm giấy cứng cáp, viền mạ vàng, với con dấu sáp của hoàng gia vẫn còn nguyên vẹn. Mừng chiến công? Cha nàng đã xử lý cuộc tập kích của tộc Sói Đen một cách gọn gàng và bí mật, biến nó thành một cuộc "phòng thủ anh dũng" trước một nhóm cướp nhỏ để tránh gây hoang mang. Và giờ đây, hoàng gia lại muốn tổ chức một bữa tiệc. Thật lố bịch.

Nàng biết rõ đây là ý của ai. Là Kael. Hắn đang dùng quyền lực của mẹ mình để buộc nàng phải xuất hiện. Hắn muốn kéo nàng trở lại sân khấu của hắn, nơi hắn là trung tâm, nơi mọi ánh mắt đều đổ dồn vào.

Hannah lo lắng nói: "Tiểu thư, người có thể lấy cớ bị bệnh để không tham dự được không ạ? Gặp lại Thái tử trong hoàn cảnh đó..."

Avelina đặt tấm thiệp xuống bàn, một nụ cười lạnh lẽo thoáng qua trên môi.

"Trốn tránh sao, Hannah?" nàng nói, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy vẻ chế giễu. "Kẻ thù đã dựng sẵn sân khấu cho chúng ta, tại sao chúng ta lại phải từ chối một cơ hội biểu diễn tốt như vậy?"

Nàng cầm tấm thiệp lên lần nữa, những ngón tay thon dài lướt trên con dấu hoàng gia.

"Chuẩn bị cho ta bộ váy lộng lẫy nhất," nàng ra lệnh. "Nếu Thái tử đã muốn có một vở kịch, ta sẽ cho ngài ấy một vở kịch đáng nhớ."


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!