Thế giới xung quanh Avelina như chìm vào câm lặng. Tiếng nhạc du dương, những lời trò chuyện rôm rả, tiếng碰杯 giòn tan... tất cả đều lùi lại, nhường chỗ cho một sự tĩnh lặng đến ghê rợn trong tâm trí nàng. Dưới ban công, dưới ánh đèn lồng màu ngà ấm áp, Lilia vẫn ở đó, một thiên thần trong bộ váy của người hầu, một đóa bạch liên hoa thuần khiết giữa chốn cung đình xa hoa. Nụ cười của cô ta, ánh mắt của cô ta, tất cả đều hoàn hảo, không một tì vết.
Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng Avelina, nhưng đó không phải là sự sợ hãi. Đó là sự trỗi dậy của một ký ức đã bị chôn vùi, một cơn thịnh nộ lạnh lẽo như băng giá vĩnh cửu. Nàng nhớ lại tất cả. Nàng nhớ lại cách Lilia đã dùng chính nụ cười ngây thơ đó để tiếp cận nàng, trở thành người bạn thân thiết nhất. Nàng nhớ lại những lời thì thầm độc địa được ngụy trang bằng sự quan tâm, những cái bẫy tinh vi được giăng ra dưới vỏ bọc của sự tình cờ. Nàng nhớ lại ngày nàng bị kết tội, Lilia đã đứng sau lưng Thái tử Kael, đôi mắt đẫm lệ nhưng trong đáy mắt lại ánh lên một tia đắc thắng không thể che giấu. Và cuối cùng, nàng nhớ lại lưỡi kiếm lạnh buốt của Kael, và nụ cười mãn nguyện của Lilia khi nàng ngã xuống.
Lớp mặt nạ bình tĩnh mà Avelina đã dày công xây dựng suýt chút nữa thì vỡ vụn. Một ham muốn nguyên thủy trỗi dậy, muốn lao xuống từ ban công này, xé nát nụ cười giả tạo kia và cho cả thế giới thấy bộ mặt thật của con quỷ đội lốt thiên thần.
Nhưng nàng đã không làm vậy. Nàng của kiếp này không còn là con thiêu thân ngu ngốc lao vào lửa. Nàng hít một hơi thật sâu, không khí lạnh của đêm tràn vào lồng ngực, dập tắt ngọn lửa bốc đồng. Sự căm thù của nàng không biến mất, nó chỉ chuyển hóa, từ một ngọn lửa hoang dại thành một dòng sông băng, chảy ngầm, ăn mòn và phá hủy mọi thứ trên đường đi của nó một cách thầm lặng và tàn khốc.
Nàng phải rời khỏi đây. Ngay lập tức.
Với một sự duyên dáng chết người, Avelina quay trở vào sảnh tiệc, tìm đến cha mình.
"Cha," nàng khẽ nói, một tay đưa lên thái dương. "Con cảm thấy hơi đau đầu. Có lẽ do không khí trong sảnh quá ngột ngạt. Con xin phép được về trước."
Bá tước Frederick, sau khi chứng kiến màn đối đầu xuất sắc của con gái với Thái tử, lập tức tỏ ra lo lắng. "Được, được. Để ta cho người đưa con về."
Avelina nhẹ nhàng từ chối. "Không cần đâu ạ. Con không muốn làm gián đoạn cuộc vui của cha. Con có thể tự về với Hannah. Cha hãy ở lại, thưa cha. Đêm nay, vị thế của nhà Valois đã được củng cố. Cha cần tận dụng điều đó."
Sự chu đáo và tầm nhìn chiến lược của nàng một lần nữa khiến Bá tước Frederick vô cùng hài lòng. Ông gật đầu, cho gọi Hannah và dặn dò cẩn thận.
Trên đường trở về dinh thự, cỗ xe ngựa lăn bánh trong im lặng. Hannah có thể cảm nhận được một luồng khí lạnh lẽo tỏa ra từ tiểu thư của mình. Nàng không dám hỏi, chỉ im lặng ngồi bên cạnh.
Vừa về đến phòng, Avelina lập tức ra lệnh: "Hannah, mang cho ta giấy, bút và hộp dụng cụ viết thư mật."
Nàng không cho phép mình có một giây phút nghỉ ngơi. Con rắn độc đã vào nhà, nàng phải hành động trước khi nó kịp phun nọc độc. Việc đầu tiên và quan trọng nhất: Thu thập thông tin.
Nàng nhanh chóng viết hai bức thư. Bức thứ nhất, nàng dùng mật mã đã giao hẹn trước với Elias Vance của Thương hội Phượng Hoàng. Nội dung cực kỳ ngắn gọn: "Điều tra một người mới trong cung, tên Lilia. Ngoại hình, xuất thân, người bảo trợ, các mối quan hệ. Bằng mọi giá, phải có thông tin chi tiết nhất trong vòng hai ngày." Nàng biết mạng lưới của một thương hội, với những tai mắt len lỏi từ giới buôn bán đến đám gia nhân, lính gác, đôi khi còn hiệu quả hơn cả mạng lưới tình báo quý tộc.
Bức thư thứ hai, nàng gửi cho Đại úy Marcus. "Tuyệt đối giữ bí mật, điều tra xem trong cung gần đây có ai tên Lilia, đặc biệt là trong số những người hầu, nhạc công mới. Tìm hiểu xem cô ta có lai lịch liên quan đến bất kỳ gia tộc suy vong hoặc kẻ thù nào của nhà Valois hay không." Nàng cần thông tin từ cả hai phía, dân sự và quân sự, để có một cái nhìn toàn diện nhất.
Sau khi giao hai bức thư cho những người đưa tin đáng tin cậy nhất, Avelina mới cho phép mình ngồi xuống. Nhưng nàng không nghỉ ngơi. Bộ não của nàng hoạt động với tốc độ tối đa, xâu chuỗi lại những ký ức từ kiếp trước.
Lilia đã xuất hiện sớm hơn dự tính. Điều đó có nghĩa là kế hoạch của nàng ta cũng có thể đã thay đổi. Nhưng chắc chắn, bước đầu tiên của Lilia luôn là tìm cách tiếp cận những nhân vật quyền lực nhất, mà mục tiêu hàng đầu chính là Hoàng hậu Isabella. Ở kiếp trước, Lilia đã làm điều đó như thế nào?
Avelina nhắm mắt lại. Ký ức mờ ảo hiện về. Đúng rồi. Con mèo Ba Tư của Hoàng hậu. Hoàng hậu Isabella cực kỳ yêu quý con mèo tên là "Ngọc Tuyết", xem nó như báu vật. Ở kiếp trước, Ngọc Tuyết đột nhiên đổ bệnh, ủ rũ, bỏ ăn. Các ngự y hoàng gia đều bó tay. Chính lúc đó, Lilia, bằng một sự "tình cờ", đã phát hiện ra con mèo không bị bệnh, mà là bị trúng một loại độc mãn tính từ cỏ Mèo Ru Ngủ, một loại thảo dược hiếm chỉ mọc ở quê hương của cô ta. Lilia đã "dũng cảm" vạch trần âm mưu của một nữ quan muốn hãm hại con mèo, sau đó dùng kiến thức "dân gian" của mình để cứu sống Ngọc Tuyết. Từ đó, cô ta đã có được sự tin tưởng và yêu mến tuyệt đối của Hoàng hậu.
Đó chính là bước đệm hoàn hảo của Lilia. Một mũi tên trúng hai đích: vừa thể hiện mình trong sáng, dũng cảm, lại vừa chứng tỏ mình hữu dụng.
Kiếp này, ta sẽ không để ngươi toại nguyện. Avelina nghĩ thầm, một nụ cười lạnh lẽo hiện trên môi.
Nàng sẽ không đợi đến lúc con mèo bị bệnh. Nàng sẽ dập tắt âm mưu đó ngay từ trong trứng nước.
Ngay sáng hôm sau, Avelina viết một bức thư nặc danh. Nàng cố tình dùng tay trái để viết, nét chữ nguệch ngoạc và xiên vẹo, giả làm một người ít học. Giọng văn thì đầy sợ hãi và khẩn thiết.
Bức thư được gửi đến Phu nhân Elara, thị nữ trưởng thân cận và đáng tin cậy nhất của Hoàng hậu. Nội dung bức thư viết:
"Thưa Phu nhân Elara, Tôi chỉ là một người hầu hèn mọn, nhưng vì lòng trung thành với Hoàng hậu điện hạ, tôi không thể im lặng. Tôi tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của Nữ quan Adeline với một người làm vườn. Cô ta ghen tị với sự sủng ái mà Hoàng hậu dành cho mèo cưng Ngọc Tuyết. Cô ta đã mua chuộc người làm vườn để lén bỏ cỏ Mèo Ru Ngủ vào chậu cây bạc hà mà Ngọc Tuyết hay gặm. Loại cỏ này ban đầu chỉ khiến con mèo lười biếng, nhưng nếu dùng lâu ngày sẽ khiến nó suy kiệt mà chết. Xin phu nhân hãy kiểm tra chậu bạc hà trong phòng nghỉ của Hoàng hậu. Tôi không dám đứng ra, vì tôi sợ Nữ quan Adeline sẽ trả thù. Xin hãy cứu lấy Ngọc Tuyết."
Nữ quan Adeline chính là kẻ thủ ác trong kiếp trước. Avelina đã ra một đòn cực kỳ hiểm độc: mượn dao giết người, phá tan kế hoạch của Lilia mà không để lại bất kỳ dấu vết nào liên quan đến mình. Nàng không chỉ ngăn chặn Lilia, mà còn tạo ra một cuộc thanh trừng nội bộ trong cung của Hoàng hậu, khiến cho mọi thứ trở nên hỗn loạn, một môi trường hoàn hảo để che giấu những hành động khác của nàng sau này.
Bức thư được một người giao hàng trong mạng lưới của Elias Vance bí mật đặt trước cửa phòng của Phu nhân Elara.
Đúng như Avelina dự đoán, chỉ hai ngày sau, một cơn bão đã nổi lên trong hậu cung. Phu nhân Elara, vốn cẩn trọng, đã bí mật kiểm tra và tìm thấy loại cỏ lạ trong chậu bạc hà. Nữ quan Adeline bị bắt giữ và tra khảo, nhanh chóng thú nhận toàn bộ tội ác. Hoàng hậu Isabella đã nổi trận lôi đình. Nữ quan Adeline bị tống vào ngục tối, toàn bộ gia nhân liên quan đều bị trừng phạt nặng nề. Vụ việc gây chấn động nhưng được xử lý một cách kín đáo, không lọt ra ngoài.
Lilia, người đang chờ đợi cơ hội để Ngọc Tuyết phát bệnh, bỗng thấy con mồi của mình đã bị kẻ khác nẫng tay trên. Kế hoạch đầu tiên của cô ta đã hoàn toàn phá sản.
Vào cuối ngày thứ hai, khi Avelina đang đi dạo trong vườn, Hannah vội vã mang đến một phong thư được niêm phong cẩn thận bằng sáp của Thương hội Phượng Hoàng.
Avelina bình thản nhận lấy, trở về phòng và mở ra đọc. Báo cáo của Elias Vance cực kỳ chi tiết. Nó xác nhận Lilia đã vào cung dưới sự bảo trợ của một nữ nam tước nghèo, người bị giọng hát của cô ta mê hoặc. Nó liệt kê những người Lilia đã tiếp xúc. Nhưng điều khiến Avelina phải nhíu mày lại nằm ở phần cuối của bản báo cáo.
"...Theo lời một người hầu từng ở cùng làng với Lilia, cô ta là một đứa trẻ mồ côi. Tuy nhiên, điều kỳ lạ là giọng hát của cô ta. Nó không chỉ đơn thuần là hay. Những người nghe cô ta hát trong thời gian dài đều cảm thấy một sự bình yên, thư thái lạ thường, dễ dàng tin tưởng và yêu mến cô ta hơn. Một số người còn mô tả nó có một chút... 'mê hoặc'. Nó không giống như một tài năng tự nhiên, mà giống một loại năng lực khó giải thích."
Avelina đặt lá thư xuống bàn, ngón tay khẽ gõ nhẹ lên mặt gỗ.
Năng lực?
Ở kiếp trước, nàng chỉ nghĩ Lilia là một kẻ tâm cơ, một diễn viên xuất sắc. Nàng chưa bao giờ nghĩ đến khả năng có một sức mạnh siêu nhiên nào đó nhúng tay vào. Nếu đây là sự thật, vậy thì kẻ thù của nàng không chỉ là một con rắn độc, mà là một con quái vật khoác da rắn.
Điều này giải thích tại sao những người thông minh như Kael và cả Hoàng hậu sau này đều dễ dàng bị cô ta thao túng. Đó không chỉ là sự quyến rũ, đó là một loại ảnh hưởng phi tự nhiên.
Avelina cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng, nhưng ngay sau đó, nó được thay thế bằng một sự hưng phấn kỳ lạ.
Trò chơi này, xem ra còn thú vị hơn nàng tưởng rất nhiều. Nếu Lilia có quân bài tẩy của mình, vậy thì Avelina, với ký ức của cả một kiếp người, cũng có những con át chủ bài chưa lật.
"Lilia," nàng thì thầm với bóng tối trong căn phòng. "Để ta xem, năng lực của ngươi mạnh hơn, hay sự hận thù của ta bền bỉ hơn."