Sự Trả Thù Ngọt Ngào

Chương 108: Chương 108


trước sau

- Chị biết rồi. Lần sau chị sẽ nhớ gọi điện về nhà và thông báo chị đang ở đâu.

Ông Sơn muốn hỏi con gái tại sao lại bị gãy tay nhưng đành phải Hương hỏi sau, ông không thể tỏ ra bất lịch sự trước mặt Phong. Dù sao chàng trai này cũng là bạn và là người đưa Hương về đây.

Ông quan sát Phong thật kĩ. Ông thấy Phong thật đẹp trai và cao ráo. Nhìn nụ cười lúc nào cũng nở trên môi Phong, ông thấy Phong là một chàng trai dễ mến và thân thiện.

Phong mỉm cười chào bố mẹ Hương.

- Chào cô chú ! Cháu là Phong. Cháu là bạn của Hương.

Bà Dung đứng lặng nhìn Phong. Tối hôm qua, bà đã nói chuyện với Phong nên nghe Phong nhắc đến tên của mình, bà nhận ra ngay. Bà thật không ngờ, bạn trai của con gái bà lại là một chàng trai phong độ, quyến rũ và giàu có thế này. Bà tưởng mình đang mơ. Bà luôn cho rằng, con gái bà khù khờ và ngu ngốc nhưng Hương đã làm bà choáng váng. Bà bị sốc, bà không thở nổi nữa. Hương đúng là rất biết cách trêu đùa trái tim bà.

Thấy Phong là một chàng trai dễ mến, vui vẻ và lễ phép. Ông Sơn mừng vì Hương đã kết bạn được một chàng trai giống như Phong. Con gái đã an toàn về nhà, dù cánh tay có bị thương nhưng tính mạng vẫn còn, ông bà không phải lo lắng gì hơn nữa.

Ông Sơn mời Phong.

- Mời cháu vào nhà chú chơi !

Phong lễ phép gật đầu.

- Vâng.

Phong quan sát căn nhà nhỏ của Hương, tuy không được xây dựng cầu kì và trang trí như những gia đình giàu có khác nhưng ngôi nhà hai tầng này cũng khá xinh xắn. Phong thích khoảng sân nhỏ trước nhà Hương, thích hàng râm bụt, thích cây Phượng được trồng ở góc sân. Phong thấy nhà Hương chỗ nào cũng rất thân thiện và ấm cúng.

Phong nhận ra bố mẹ Hương không khó tính và đáng ghét như Phong tưởng, họ là những ông bố và bà mẹ rất yêu thương con. Phong thích em trai của Hương, thằng bé vừa thông minh, vừa lanh lợi, lại rất yêu thương chị gái. Phong nghĩ cuộc sống của Hương trong gia đình cũng không đến nỗi ngột ngạt lắm.

Ông Sơn rót nước mời Phong. Phong đón lấy.

- Cảm ơn chú.

Bà Dung quan sát Phong từ nãy đến giờ. Không nén nổi tính tò mò. Bà lên tiếng hỏi.

- Cậu là bạn của con gái tôi ?

Phong gật đầu.

- Vâng ! Cháu là bạn của Hương.

Thêm một lần nữa, Phong khẳng định cho bố mẹ Hương biết mình là bạn của Hương. Ông Sơn và bà Hương không còn nghi ngờ gì nữa. Họ không muốn bị biến hành hai kẻ đáng ghét và đáng khinh trong mắt Phong nên hỏi sang chuyện khác.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!