Sự Trả Thù Ngọt Ngào

Chương 173: Chương 173


trước sau

Hắn đang lạc giữa cơn mê, đang lạc lối nhưng hắn cũng biết người con gái luôn muốn điều khiến hắn vừa van xin hắn. Nở một nụ cười đầy mê hoặc, hắn nói.

- Em yêu ! Anh không thể dừng lại được. Em muốn làm vợ anh, muốn có con với anh thì em phải nghe lời anh chứ ?

Người Hương mềm nhũn. Hương bị nụ hôn đầy mật ngọt và đam mê, bị ánh mắt mê hoặc, bị nụ cười quyến rũ của hắn không chế. Hương không làm sao điều khiển được mạch đập, điều khiển được trái tim mình.

Hắn vừa hôn Hương vừa dấu nụ cười trong cổ họng. Hắn thích hành hạ Hương bằng những đam mê mà hắn mang lại cho Hương hơn bằng cách chửu mắng Hương. Hắn nhận ra khi Hương nằm mền nhũn và e thẹn dưới cơ thể hắn như thế này còn tuyệt diệu hơn bắt Hương nghe lời hắn và van xin hắn bằng cách đe dọa và vũ lực.

Hắn đã tìm ra được điểm yếu của Hương, cũng giống như Hương đã tìm ra được điểm yếu của hắn. Xem ra trong trò chơi này, Hương và hắn đều là kẻ thắng, cũng đều là kẻ thua.

Hắn hôn lên những giọt lệ trên má Hương, hắn thì thầm an ủi vào tai Hương. Hắn muốn Hương thả lỏng cơ thể và đón nhận hắn.

Hương ôm lấy lưng hắn, vò đầu hằn, luồn những ngón tay vào tóc hắn. Hương hoàn toàn bị hắn khống chế, hắn đang điều khiển Hương. Những cảm xúc mãnh liệt và ồ ạt mà hắn mang lại cho Hương khiến Hương giống như một đứa trẻ ngu ngơ đã tỉnh giấc sau một đêm dài, giống như một người mù tự nhiên sáng mắt.

Hắn đã dạy cho Hương hiểu thế nào là yêu, thế nào là hạnh phúc, thế nào là đam mê, thế nào là mê đắm ?

Dù là Hương hay là Hồng thì hai chị em Hương cũng đều đã yêu hắn và đã trao con tim mình cho hắn. Hồng giúp Hương tiếp cận và làm quen với hắn, còn Hương là người nắm giữ được trái tim hắn.

Đối với hắn mà nói, hắn yêu cả hai tính cách của Hương. Hắn thích Hương làm cho hắn rối trí vì hắn không biết làm cách nào để đối phó với tính cách nắng mưa thất thường của Hương. Hương là một cô gái bí ẩn. Chính vì Hương bí ẩn nên hắn mới yêu, mới bị kích thích và mới bị chinh phục.

Khi cảm xúc tình yêu lắng dịu xuống. Hắn ôm chặt lấy Hương, vỗ nhẹ vào lưng Hương. Hắn an ủi.

- Em đừng khóc. Anh xin lỗi, anh đã không điều khiển được cảm xúc của bản thân mình.

Hương khóc thút thít trong vòng tay hắn. Hương đã buông thả trong vòng tay hắn, để rồi Hương nhận ra Hương đã trao đời con gái của mình cho hắn.

Hương không thể tin được rằng, Hương đã dễ dàng yêu hắn, trao cho hắn thứ quý giá nhất mà không kịp suy nghĩ đến hậu quả do hành động của mình gây ra.

Ôm lấy đầu, Hương rùng mình vì sự động chạm của cơ thể hắn vào cơ thể mình. Mặt Hương nóng bừng, mồ hôi bao phủ làm khuôn mặt Hương như đang được thoa một lớp kem dưỡng da.

Hương muốn nhanh chóng rời khỏi giường và nhanh chóng muốn thoát khỏi sức hút của hắn. Hương sợ nếu còn tiếp tục gần gũi và động chạm vào cơ thể hắn, Hương sẽ buông thả thêm một lần nữa.

Từng chút, từng chút một, Hương nhích dần ra xa khỏi cơ thể hắn. Hương vơ lấy tấm ga rải giường. Giống như một cô dâu chạy trốn sau một đêm tân hôn cuồng nhiệt. Hương quấn vội quanh người, rồi ngồi dậy.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!